古诗词

杨济

云安龙脊滩

杨济

洞庭老龙时出没,万斛舟航皆辟易。dòng tíng lǎo lóng shí chū méi,wàn hú zhōu háng jiē pì yì。
此龙脊背已铁石,肯逐时好作人日。cǐ lóng jí bèi yǐ tiě shí,kěn zhú shí hǎo zuò rén rì。
我呼邦人来踏碛,恍然如见河图出。wǒ hū bāng rén lái tà qì,huǎng rán rú jiàn hé tú chū。
大巫鸡卜占云吉,小巫竹枝歌转激。dà wū jī bo zhàn yún jí,xiǎo wū zhú zhī gē zhuǎn jī。
飘石扬沙障江色,尘埃何处不相袭。piāo shí yáng shā zhàng jiāng sè,chén āi hé chù bù xiāng xí。
摩挲石刻聊偃息,恐有老人来横笛。mó sā shí kè liáo yǎn xī,kǒng yǒu lǎo rén lái héng dí。