古诗词

刘禹锡

八月十五日夜桃源玩月

刘禹锡

尘中见月心亦闲,况是清秋仙府间。chén zhōng jiàn yuè xīn yì xián,kuàng shì qīng qiū xiān fǔ jiān。
凝光悠悠寒露坠,此时立在最高山。níng guāng yōu yōu hán lù zhuì,cǐ shí lì zài zuì gāo shān。
碧虚无云风不起,山上长松山下水。bì xū wú yún fēng bù qǐ,shān shàng zhǎng sōng shān xià shuǐ。
群动翛然一顾中,天高地平千万里。qún dòng xiāo rán yī gù zhōng,tiān gāo dì píng qiān wàn lǐ。
少君引我升玉坛,礼空遥请真仙官。shǎo jūn yǐn wǒ shēng yù tán,lǐ kōng yáo qǐng zhēn xiān guān。
云軿欲下星斗动,天乐一声肌骨寒。yún píng yù xià xīng dòu dòng,tiān lè yī shēng jī gǔ hán。
金霞昕昕渐东上,轮欹影促犹频望。jīn xiá xīn xīn jiàn dōng shàng,lún yī yǐng cù yóu pín wàng。
绝景良时难再并,他年此日应惆怅。jué jǐng liáng shí nán zài bìng,tā nián cǐ rì yīng chóu chàng。

送鸿举游江西

刘禹锡

禅客学禅兼学文,出山初似无心云。chán kè xué chán jiān xué wén,chū shān chū shì wú xīn yún。
从风卷舒来何处,缭绕巴山不得去。cóng fēng juǎn shū lái hé chù,liáo rào bā shān bù dé qù。
山州古寺好闲居,读尽龙王宫里书。shān zhōu gǔ sì hǎo xián jū,dú jǐn lóng wáng gōng lǐ shū。
使君滩头拣石砚,白帝城边寻野蔬。shǐ jūn tān tóu jiǎn shí yàn,bái dì chéng biān xún yě shū。
忽然登高心瞥起,又欲浮杯信流水。hū rán dēng gāo xīn piē qǐ,yòu yù fú bēi xìn liú shuǐ。
烟波浩淼鱼鸟情,东去三千三百里。yān bō hào miǎo yú niǎo qíng,dōng qù sān qiān sān bǎi lǐ。
荆门峡断无盘涡,湘平汉阔清光多。jīng mén xiá duàn wú pán wō,xiāng píng hàn kuò qīng guāng duō。
庐山雾开见瀑布,江西月净闻渔歌。lú shān wù kāi jiàn pù bù,jiāng xī yuè jìng wén yú gē。
钟陵八郡多名守,半是西方社中友。zhōng líng bā jùn duō míng shǒu,bàn shì xī fāng shè zhōng yǒu。
与师相见便谈空,想得高斋狮子吼。yǔ shī xiāng jiàn biàn tán kōng,xiǎng dé gāo zhāi shī zi hǒu。

采菱行

刘禹锡

白马湖平秋日光,紫菱如锦彩鸳翔。bái mǎ hú píng qiū rì guāng,zǐ líng rú jǐn cǎi yuān xiáng。
荡舟游女满中央,采菱不顾马上郎。dàng zhōu yóu nǚ mǎn zhōng yāng,cǎi líng bù gù mǎ shàng láng。
争多逐胜纷相向,时转兰桡破轻浪。zhēng duō zhú shèng fēn xiāng xiàng,shí zhuǎn lán ráo pò qīng làng。
长鬟弱袂动参差,钗影钏文浮荡漾。zhǎng huán ruò mèi dòng cān chà,chāi yǐng chuàn wén fú dàng yàng。
笑语哇咬顾晚晖,蓼花缘岸扣舷归。xiào yǔ wa yǎo gù wǎn huī,liǎo huā yuán àn kòu xián guī。
归来共到市桥步,野蔓系船萍满衣。guī lái gòng dào shì qiáo bù,yě màn xì chuán píng mǎn yī。
家家竹楼临广陌,下有连樯多估客。jiā jiā zhú lóu lín guǎng mò,xià yǒu lián qiáng duō gū kè。
携觞荐芰夜经过,醉踏大堤相应歌。xié shāng jiàn jì yè jīng guò,zuì tà dà dī xiāng yīng gē。
屈平祠下沅江水,月照寒波白烟起。qū píng cí xià yuán jiāng shuǐ,yuè zhào hán bō bái yān qǐ。
一曲南音此地闻,长安北望三千里。yī qū nán yīn cǐ dì wén,zhǎng ān běi wàng sān qiān lǐ。

和牛相公溪醉歌见寄

刘禹锡

脱屣将相守冲谦,唯于山水独不廉。tuō xǐ jiāng xiāng shǒu chōng qiān,wéi yú shān shuǐ dú bù lián。
枕伊背洛得胜地,鸣皋少室来轩檐。zhěn yī bèi luò dé shèng dì,míng gāo shǎo shì lái xuān yán。
相形面势默指画,言下变化随顾瞻。xiāng xíng miàn shì mò zhǐ huà,yán xià biàn huà suí gù zhān。
清池曲榭人所致,野趣幽芳天与添。qīng chí qū xiè rén suǒ zhì,yě qù yōu fāng tiān yǔ tiān。
有时转入潭岛间,珍木如幄藤为帘。yǒu shí zhuǎn rù tán dǎo jiān,zhēn mù rú wò téng wèi lián。
忽然便有江湖思,沙砾平浅草纤纤。hū rán biàn yǒu jiāng hú sī,shā lì píng qiǎn cǎo xiān xiān。
怪石钓出太湖底,珠树移自天台尖。guài shí diào chū tài hú dǐ,zhū shù yí zì tiān tái jiān。
崇兰迎风绿泛艳,坼莲含露红?襜。chóng lán yíng fēng lǜ fàn yàn,chè lián hán lù hóng chān。
修廊架空远岫入,弱柳覆槛流波沾。xiū láng jià kōng yuǎn xiù rù,ruò liǔ fù kǎn liú bō zhān。
渚蒲抽芽剑脊动,岸荻迸笋锥头铦。zhǔ pú chōu yá jiàn jí dòng,àn dí bèng sǔn zhuī tóu xiān。
携觞命侣极永日,此会虽数心无厌。xié shāng mìng lǚ jí yǒng rì,cǐ huì suī shù xīn wú yàn。
人皆置庄身不到,富贵难与逍遥兼。rén jiē zhì zhuāng shēn bù dào,fù guì nán yǔ xiāo yáo jiān。
唯公出处得自在,决就放旷辞炎炎。wéi gōng chū chù dé zì zài,jué jiù fàng kuàng cí yán yán。
座宾尽欢恣谈谑,愧我掉头还奋髯。zuò bīn jǐn huān zì tán xuè,kuì wǒ diào tóu hái fèn rán。
能令商于多病客,亦觉自适非沈潜。néng lìng shāng yú duō bìng kè,yì jué zì shì fēi shěn qián。

和浙西李大夫霜夜对月听小童吹觱篥歌依本韵

刘禹锡

海门双青暮烟歇,万顷金波涌明月。hǎi mén shuāng qīng mù yān xiē,wàn qǐng jīn bō yǒng míng yuè。
侯家小儿能觱篥,对此清光天性发。hóu jiā xiǎo ér néng bì lì,duì cǐ qīng guāng tiān xìng fā。
长江凝练树无风,浏慄一声霄汉中。zhǎng jiāng níng liàn shù wú fēng,liú lì yī shēng xiāo hàn zhōng。
涵胡画角怨边草,萧瑟清蝉吟野丛。hán hú huà jiǎo yuàn biān cǎo,xiāo sè qīng chán yín yě cóng。
冲融顿挫心使指,雄吼如风转如水。chōng róng dùn cuò xīn shǐ zhǐ,xióng hǒu rú fēng zhuǎn rú shuǐ。
思妇多情珠泪垂,仙禽欲舞双翅起。sī fù duō qíng zhū lèi chuí,xiān qín yù wǔ shuāng chì qǐ。
郡人寂听衣满霜,江城月斜楼影长。jùn rén jì tīng yī mǎn shuāng,jiāng chéng yuè xié lóu yǐng zhǎng。
才惊指下繁韵息,已见树杪明星光。cái jīng zhǐ xià fán yùn xī,yǐ jiàn shù miǎo míng xīng guāng。
谢公高斋吟激楚,恋阙心同在羁旅。xiè gōng gāo zhāi yín jī chǔ,liàn quē xīn tóng zài jī lǚ。
一奏荆人白雪歌,如闻雒客扶风邬。yī zòu jīng rén bái xuě gē,rú wén luò kè fú fēng wū。
吴门水驿按山阴,文字殷勤寄意深。wú mén shuǐ yì àn shān yīn,wén zì yīn qín jì yì shēn。
欲识阳陶能绝处,少年荣贵道伤心。yù shí yáng táo néng jué chù,shǎo nián róng guì dào shāng xīn。

伤我马词

刘禹锡

生于碛礰善驰走,万里南来困丘阜。shēng yú qì lì shàn chí zǒu,wàn lǐ nán lái kùn qiū fù。
青菰寒菽非适口,病闻北风犹举首。qīng gū hán shū fēi shì kǒu,bìng wén běi fēng yóu jǔ shǒu。
金台已平骨空朽,投之龙渊从尔友。jīn tái yǐ píng gǔ kōng xiǔ,tóu zhī lóng yuān cóng ěr yǒu。

边风行

刘禹锡

边马萧萧鸣,边风满碛生。biān mǎ xiāo xiāo míng,biān fēng mǎn qì shēng。
暗添弓箭力,斗上鼓鼙声。àn tiān gōng jiàn lì,dòu shàng gǔ pí shēng。
袭月寒晕起,吹云阴阵成。xí yuè hán yūn qǐ,chuī yún yīn zhèn chéng。
将军占气候,出号夜翻营。jiāng jūn zhàn qì hòu,chū hào yè fān yíng。

春日退朝

刘禹锡

紫陌夜来雨,南山朝下看。zǐ mò yè lái yǔ,nán shān cháo xià kàn。
戟枝迎日动,阁影助松寒。jǐ zhī yíng rì dòng,gé yǐng zhù sōng hán。
瑞气转绡縠,游光泛波澜。ruì qì zhuǎn xiāo hú,yóu guāng fàn bō lán。
御沟新柳色,处处拂归鞍。yù gōu xīn liǔ sè,chù chù fú guī ān。

步出武陵东亭临江寓

刘禹锡

鹰至感风候,霜馀变林麓。yīng zhì gǎn fēng hòu,shuāng yú biàn lín lù。
孤帆带日来,寒江转沙曲。gū fān dài rì lái,hán jiāng zhuǎn shā qū。
戍摇旗影动,津晚橹声促。shù yáo qí yǐng dòng,jīn wǎn lǔ shēng cù。
月上彩霞收,渔歌远相续。yuè shàng cǎi xiá shōu,yú gē yuǎn xiāng xù。

为郎分司寄上都同舍

刘禹锡

籍通金马门,家在铜驼陌。jí tōng jīn mǎ mén,jiā zài tóng tuó mò。
省闼昼无尘,宫树朝凝碧。shěng tà zhòu wú chén,gōng shù cháo níng bì。
荒街浅深辙,古渡潺湲石。huāng jiē qiǎn shēn zhé,gǔ dù chán yuán shí。
唯有嵩丘云,堪夸早朝客。wéi yǒu sōng qiū yún,kān kuā zǎo cháo kè。

登陕州北楼却忆京师亲友

刘禹锡

独上百尺楼,目穷思亦愁。dú shàng bǎi chǐ lóu,mù qióng sī yì chóu。
初日遍露草,野田荒悠悠。chū rì biàn lù cǎo,yě tián huāng yōu yōu。
尘息长道白,林清宿烟收。chén xī zhǎng dào bái,lín qīng sù yān shōu。
回首云深处,永怀乡旧游。huí shǒu yún shēn chù,yǒng huái xiāng jiù yóu。

咏庭梅寄人

刘禹锡

蚤花常犯寒,繁实常苦酸。zǎo huā cháng fàn hán,fán shí cháng kǔ suān。
何事上春日,坐令芳意阑。hé shì shàng chūn rì,zuò lìng fāng yì lán。
夭桃定相笑,游妓肯回看。yāo táo dìng xiāng xiào,yóu jì kěn huí kàn。
君问调金鼎,方知正味难。jūn wèn diào jīn dǐng,fāng zhī zhèng wèi nán。

故相国燕国公于司空挽歌二首

刘禹锡

雕弓封旧国,黑弰继前功。diāo gōng fēng jiù guó,hēi shāo jì qián gōng。
十年镇南雍,九命作司空。shí nián zhèn nán yōng,jiǔ mìng zuò sī kōng。
池台乐事尽,箫鼓葬仪雄。chí tái lè shì jǐn,xiāo gǔ zàng yí xióng。
一代英豪气,晓散白杨风。yī dài yīng háo qì,xiǎo sàn bái yáng fēng。

故相国燕国公于司空挽歌二首

刘禹锡

阴山贵公子,来葬五陵西。yīn shān guì gōng zi,lái zàng wǔ líng xī。
前马悲无主,犹带朔风嘶。qián mǎ bēi wú zhǔ,yóu dài shuò fēng sī。
汉水晋山郭,襄杨白铜鞮。hàn shuǐ jìn shān guō,xiāng yáng bái tóng dī。
至今有遗爱,日暮人悽悽。zhì jīn yǒu yí ài,rì mù rén qī qī。

请告东归发灞桥却寄诸僚友

刘禹锡

征徒出灞涘,回首伤如何。zhēng tú chū bà sì,huí shǒu shāng rú hé。
故人云雨散,满目山川多。gù rén yún yǔ sàn,mǎn mù shān chuān duō。
行车无停轨,流景同迅波。xíng chē wú tíng guǐ,liú jǐng tóng xùn bō。
前欢渐成昔,感叹益劳歌。qián huān jiàn chéng xī,gǎn tàn yì láo gē。

鹤叹二首

刘禹锡

寂寞一双鹤,主人在西京。jì mò yī shuāng hè,zhǔ rén zài xī jīng。
故巢吴苑树,深院洛阳城。gù cháo wú yuàn shù,shēn yuàn luò yáng chéng。
徐引竹间步,远含云外情。xú yǐn zhú jiān bù,yuǎn hán yún wài qíng。
谁怜好风月,邻舍夜吹笙。shuí lián hǎo fēng yuè,lín shě yè chuī shēng。

鹤叹二首

刘禹锡

丹顶宜承日,霜翎不染泥。dān dǐng yí chéng rì,shuāng líng bù rǎn ní。
爱池能久立,看月未成栖。ài chí néng jiǔ lì,kàn yuè wèi chéng qī。
一院春草长,三山归路迷。yī yuàn chūn cǎo zhǎng,sān shān guī lù mí。
主人朝谒早,贪养汝南鸡。zhǔ rén cháo yè zǎo,tān yǎng rǔ nán jī。

曲江春望

刘禹锡

凤城烟雨歇,万象含佳气。fèng chéng yān yǔ xiē,wàn xiàng hán jiā qì。
酒后人倒狂,花时天似醉。jiǔ hòu rén dào kuáng,huā shí tiān shì zuì。
三春车马客,一代繁华地。sān chūn chē mǎ kè,yī dài fán huá dì。
何事独伤怀,少年曾得意。hé shì dú shāng huái,shǎo nián céng dé yì。

牛相公林亭雨后偶成

刘禹锡

飞雨过池阁,浮光生草树。fēi yǔ guò chí gé,fú guāng shēng cǎo shù。
新竹开粉奁,初莲爇香注。xīn zhú kāi fěn lián,chū lián ruò xiāng zhù。
野花无时节,水鸟自来去。yě huā wú shí jié,shuǐ niǎo zì lái qù。
若问知境人,人间第一处。ruò wèn zhī jìng rén,rén jiān dì yī chù。

发苏州后登武丘寺望海楼

刘禹锡

独宿望海楼,夜深珍木冷。dú sù wàng hǎi lóu,yè shēn zhēn mù lěng。
僧房已闭户,山月方出岭。sēng fáng yǐ bì hù,shān yuè fāng chū lǐng。
碧池涵剑彩,宝刹摇星影。bì chí hán jiàn cǎi,bǎo shā yáo xīng yǐng。
却忆郡斋中,虚眠此时景。què yì jùn zhāi zhōng,xū mián cǐ shí jǐng。