古诗词

黄晞

寄李先

黄晞

久不见泰伯,中心频损和。jiǔ bù jiàn tài bó,zhōng xīn pín sǔn hé。
近闻束书卷,更卜好山阿。jìn wén shù shū juǎn,gèng bo hǎo shān ā。
学古成儒癖,敦风荡俗讹。xué gǔ chéng rú pǐ,dūn fēng dàng sú é。
周公法已矣,原宪事如何。zhōu gōng fǎ yǐ yǐ,yuán xiàn shì rú hé。
母老禄未及,身闲鬓不皤。mǔ lǎo lù wèi jí,shēn xián bìn bù pó。
新文海裔播,旧业钓竿拖。xīn wén hǎi yì bō,jiù yè diào gān tuō。
宁戚歌宁发,麻姑使屡过。níng qī gē níng fā,má gū shǐ lǚ guò。
时人一握小,吾道片云多。shí rén yī wò xiǎo,wú dào piàn yún duō。
友弟俱游宦,池樊自摭莎。yǒu dì jù yóu huàn,chí fán zì zhí shā。
闻猿诗兴逸,敲户酒徒罗。wén yuán shī xīng yì,qiāo hù jiǔ tú luó。
乡里名光也,朝廷礼后么。xiāng lǐ míng guāng yě,cháo tíng lǐ hòu me。
年来鱼信至,怪我客蹉跎。nián lái yú xìn zhì,guài wǒ kè cuō tuó。

诗一首

黄晞

福唐太守天下才,好事求奇竭中楮。fú táng tài shǒu tiān xià cái,hǎo shì qiú qí jié zhōng chǔ。
有时劝我静祛怀,到处寻幽闲笑侣。yǒu shí quàn wǒ jìng qū huái,dào chù xún yōu xián xiào lǚ。
一朝薏苡足人疑,万里珠玑同梦睹。yī cháo yì yǐ zú rén yí,wàn lǐ zhū jī tóng mèng dǔ。
树墓休提孤剑耨,星垣忽见清弦古。shù mù xiū tí gū jiàn nòu,xīng yuán hū jiàn qīng xián gǔ。
好物终难寂寞留,高门即是从容所。hǎo wù zhōng nán jì mò liú,gāo mén jí shì cóng róng suǒ。
几年何地各分飞,此地当歌忽胥遇。jǐ nián hé dì gè fēn fēi,cǐ dì dāng gē hū xū yù。
还记当头洒泪人,同是从前旧承顾。hái jì dāng tóu sǎ lèi rén,tóng shì cóng qián jiù chéng gù。
中郎一见厚难忘,柯亭有竹君知否。zhōng láng yī jiàn hòu nán wàng,kē tíng yǒu zhú jūn zhī fǒu。