古诗词

黄祁

题玉笥山邓仙

黄祁

百年萧渚旧风流,明府重拈此话头。bǎi nián xiāo zhǔ jiù fēng liú,míng fǔ zhòng niān cǐ huà tóu。
摘出涪翁诗里画,展开贺老鉴中秋。zhāi chū fú wēng shī lǐ huà,zhǎn kāi hè lǎo jiàn zhōng qiū。
天空地迥红尘少,月白风清古调幽。tiān kōng dì jiǒng hóng chén shǎo,yuè bái fēng qīng gǔ diào yōu。
莫遣双凫便飞去,试听欸乃在沧洲。mò qiǎn shuāng fú biàn fēi qù,shì tīng āi nǎi zài cāng zhōu。

题玉笥山邓仙

黄祁

作县古难今更难,凿空无计借雕残。zuò xiàn gǔ nán jīn gèng nán,záo kōng wú jì jiè diāo cán。
长教眼对葛峰碧,便觉胸如楚泽宽。zhǎng jiào yǎn duì gé fēng bì,biàn jué xiōng rú chǔ zé kuān。
几为掀髯得佳句,未应拄颊事遐观。jǐ wèi xiān rán dé jiā jù,wèi yīng zhǔ jiá shì xiá guān。
三诗一赋严如律,真是江西道院官。sān shī yī fù yán rú lǜ,zhēn shì jiāng xī dào yuàn guān。