古诗词

冯时行

僧有悟策者见予于珞碛江上诵程子山孙季辰李仁甫赋成都信相寺水月亭之什仆曩客成都朝夕过信相鉴公求此诗至再三余谓诗于佛法业成绮语每笑诃之不为作今策诵二三公佳句起予追赋长句付策令寄鉴公

冯时行

天行明月地行水,水月相去八万里。tiān xíng míng yuè dì xíng shuǐ,shuǐ yuè xiāng qù bā wàn lǐ。
天公大力谁能移,月在水中天作底。tiān gōng dà lì shuí néng yí,yuè zài shuǐ zhōng tiān zuò dǐ。
我心与月明作两,真月本在青天上。wǒ xīn yǔ yuè míng zuò liǎng,zhēn yuè běn zài qīng tiān shàng。
虽云佛说我别说,恐入众生颠倒想。suī yún fú shuō wǒ bié shuō,kǒng rù zhòng shēng diān dào xiǎng。
少城城隈佛宫阙,客哦水月僧饶舌。shǎo chéng chéng wēi fú gōng quē,kè ó shuǐ yuè sēng ráo shé。
三峡水寒梅花时,起予对月赓此诗。sān xiá shuǐ hán méi huā shí,qǐ yǔ duì yuè gēng cǐ shī。

江月亭

冯时行

张家作亭跨江月,久欲题诗诗思竭。zhāng jiā zuò tíng kuà jiāng yuè,jiǔ yù tí shī shī sī jié。
今朝龙泉宝函来,岂亦索诗光贝阙。jīn cháo lóng quán bǎo hán lái,qǐ yì suǒ shī guāng bèi quē。
忽忆曩时醉亭上,笑倚长松清兴发。hū yì nǎng shí zuì tíng shàng,xiào yǐ zhǎng sōng qīng xīng fā。
波光浩渺荡樽俎,夜色鲜明见毫发。bō guāng hào miǎo dàng zūn zǔ,yè sè xiān míng jiàn háo fā。
是时披襟揖灏气,蠲涤肺肝洗尘骨。shì shí pī jīn yī hào qì,juān dí fèi gān xǐ chén gǔ。
归来至今忽想像,犹觉人寰可超越。guī lái zhì jīn hū xiǎng xiàng,yóu jué rén huán kě chāo yuè。
会当月夕驾烟桨,吹笛呼龙出龙窟。huì dāng yuè xī jià yān jiǎng,chuī dí hū lóng chū lóng kū。
蓬莱方丈傥可寻,借我长风泛溟渤。péng lái fāng zhàng tǎng kě xún,jiè wǒ zhǎng fēng fàn míng bó。

题杨毅肃十马图

冯时行

平生仰闻毅肃公,南征北伐开骏功。píng shēng yǎng wén yì sù gōng,nán zhēng běi fá kāi jùn gōng。
所乘十马有图画,今观逸气犹追风。suǒ chéng shí mǎ yǒu tú huà,jīn guān yì qì yóu zhuī fēng。
当时血战冒飞矢,一中钩膺一贯耳。dāng shí xuè zhàn mào fēi shǐ,yī zhōng gōu yīng yī guàn ěr。
功名富贵岂偶然,请看将军出万死。gōng míng fù guì qǐ ǒu rán,qǐng kàn jiāng jūn chū wàn sǐ。
绍兴壬戌之仲冬,李严城头霜月空。shào xīng rén xū zhī zhòng dōng,lǐ yán chéng tóu shuāng yuè kōng。
夜深无寐开素轴,感时抚事三叹息。yè shēn wú mèi kāi sù zhóu,gǎn shí fǔ shì sān tàn xī。

和杨伟明韵

冯时行

黄花不待我西归,去载空吟九日诗。huáng huā bù dài wǒ xī guī,qù zài kōng yín jiǔ rì shī。
今载拟招风月友,共醉黄花香满枝。jīn zài nǐ zhāo fēng yuè yǒu,gòng zuì huáng huā xiāng mǎn zhī。
佳辰不许负佳客,我友南北如分岐。jiā chén bù xǔ fù jiā kè,wǒ yǒu nán běi rú fēn qí。
骄马行嘶缙云碧,楚狂使我无退之。jiāo mǎ xíng sī jìn yún bì,chǔ kuáng shǐ wǒ wú tuì zhī。
把杯声作噫吁嚱,伤予未遇空嗟咨。bǎ bēi shēng zuò yī xū xì,shāng yǔ wèi yù kōng jiē zī。
雄文自是送穷术,那忧穷鬼长相随。xióng wén zì shì sòng qióng shù,nà yōu qióng guǐ zhǎng xiāng suí。
牍中灿灿蓝田玉,有谁怀宝遇明时。dú zhōng càn càn lán tián yù,yǒu shuí huái bǎo yù míng shí。
慷慨男儿当自料,少把闲愁愁所思。kāng kǎi nán ér dāng zì liào,shǎo bǎ xián chóu chóu suǒ sī。

题岳阳楼

冯时行

洞庭涵浸八百里,岳阳楼高跨湖尾。dòng tíng hán jìn bā bǎi lǐ,yuè yáng lóu gāo kuà hú wěi。
天空地迥豁疏襟,有客临风来徙倚。tiān kōng dì jiǒng huō shū jīn,yǒu kè lín fēng lái xǐ yǐ。
是时穷冬天气昏,惨淡愁杀湘君魂。shì shí qióng dōng tiān qì hūn,cǎn dàn chóu shā xiāng jūn hún。
层栏半落烟氛外,浩荡犹恐旋乾坤。céng lán bàn luò yān fēn wài,hào dàng yóu kǒng xuán qián kūn。
异时清霄玉鉴白,空明月路飞仙客。yì shí qīng xiāo yù jiàn bái,kōng míng yuè lù fēi xiān kè。
明朝露华洗七泽,万顷寒光天一色。míng cháo lù huá xǐ qī zé,wàn qǐng hán guāng tiān yī sè。
眼中未见此境好,他日扁舟吾未老。yǎn zhōng wèi jiàn cǐ jìng hǎo,tā rì biǎn zhōu wú wèi lǎo。

游君山值冰合不得进

冯时行

东略扶桑还挂席,朔雪颠风经赤壁。dōng lüè fú sāng hái guà xí,shuò xuě diān fēng jīng chì bì。
欲呼龙伯出珠宫,戏上君山吹玉笛。yù hū lóng bó chū zhū gōng,xì shàng jūn shān chuī yù dí。
仙人未熟长生酒,故遣玄冰冻湖口。xiān rén wèi shú zhǎng shēng jiǔ,gù qiǎn xuán bīng dòng hú kǒu。
洞庭千里一镜中,烟鬟黛抹空回首。dòng tíng qiān lǐ yī jìng zhōng,yān huán dài mǒ kōng huí shǒu。
丹经素书旧岩丘,长歌归去吾不留。dān jīng sù shū jiù yán qiū,zhǎng gē guī qù wú bù liú。
他年酒熟当劝客,鹤使相寻缙云侧。tā nián jiǔ shú dāng quàn kè,hè shǐ xiāng xún jìn yún cè。

题张粹夫万卷楼

冯时行

儒生读书不贵书,枕头阁脚醉梦馀。rú shēng dú shū bù guì shū,zhěn tóu gé jiǎo zuì mèng yú。
反不若浮屠,宝贝为函金作字。fǎn bù ruò fú tú,bǎo bèi wèi hán jīn zuò zì。
海龙扶出凌空虚,君今收拾一万卷。hǎi lóng fú chū líng kōng xū,jūn jīn shōu shí yī wàn juǎn。
置在高楼截云汉,想当日月出没间。zhì zài gāo lóu jié yún hàn,xiǎng dāng rì yuè chū méi jiān。
玉轴牙签互璀璨,我欲牵车驾黄犊。yù zhóu yá qiān hù cuǐ càn,wǒ yù qiān chē jià huáng dú。
往发缣缃焕心目,论孟久荒缘老病,请君为我删严令。wǎng fā jiān xiāng huàn xīn mù,lùn mèng jiǔ huāng yuán lǎo bìng,qǐng jūn wèi wǒ shān yán lìng。

宴林简州桃园

冯时行

乐昌溪东大江头,脱木老屋风飕飕。lè chāng xī dōng dà jiāng tóu,tuō mù lǎo wū fēng sōu sōu。
开门满院种桃树,桃花主人林简州。kāi mén mǎn yuàn zhǒng táo shù,táo huā zhǔ rén lín jiǎn zhōu。
明年二月烂照眼,简州西川醉春晚。míng nián èr yuè làn zhào yǎn,jiǎn zhōu xī chuān zuì chūn wǎn。
凭谁管领江上花,但寄玉醪三万盏。píng shuí guǎn lǐng jiāng shàng huā,dàn jì yù láo sān wàn zhǎn。
为君对花连日夜,翻杯作雨雨花下。wèi jūn duì huā lián rì yè,fān bēi zuò yǔ yǔ huā xià。
使桃大如王母所种高参天,直使花气连西川。shǐ táo dà rú wáng mǔ suǒ zhǒng gāo cān tiān,zhí shǐ huā qì lián xī chuān。

送召客

冯时行

暮春送客朝明光,颠风吹花绕柂樯。mù chūn sòng kè cháo míng guāng,diān fēng chuī huā rào yí qiáng。
大江吞天日出没,赤心许国一苇航。dà jiāng tūn tiān rì chū méi,chì xīn xǔ guó yī wěi háng。
平生梦蹑螭龙尾,天门九重九万里。píng shēng mèng niè chī lóng wěi,tiān mén jiǔ zhòng jiǔ wàn lǐ。
一朝巨手开天关,丹极紫霄随步履。yī cháo jù shǒu kāi tiān guān,dān jí zǐ xiāo suí bù lǚ。
儿辈端非五湖匹,国柄今归谢安石。ér bèi duān fēi wǔ hú pǐ,guó bǐng jīn guī xiè ān shí。
遥之别墅清昼长,笑拂楸枰行折屐。yáo zhī bié shù qīng zhòu zhǎng,xiào fú qiū píng xíng zhé jī。
共倾东海洗乾坤,景仁况是名公孙。gòng qīng dōng hǎi xǐ qián kūn,jǐng rén kuàng shì míng gōng sūn。
四郊多垒士之耻,富贵浮云何足论。sì jiāo duō lěi shì zhī chǐ,fù guì fú yún hé zú lùn。
宦海十年风退鹢,我亦弹冠听推檄。huàn hǎi shí nián fēng tuì yì,wǒ yì dàn guān tīng tuī xí。
安能郁郁久居此,朔饥欲死心不死。ān néng yù yù jiǔ jū cǐ,shuò jī yù sǐ xīn bù sǐ。

和张仁甫李花韵

冯时行

江头谁家千树李,影落清江彻江尾。jiāng tóu shuí jiā qiān shù lǐ,yǐng luò qīng jiāng chè jiāng wěi。
风吹扁舟到花下,花间啁啾亦欣喜。fēng chuī biǎn zhōu dào huā xià,huā jiān zhāo jiū yì xīn xǐ。
瑶林成径千步长,花光烛天天半香。yáo lín chéng jìng qiān bù zhǎng,huā guāng zhú tiān tiān bàn xiāng。
恍如坐我群玉府,飞琼酌劝青霞觞。huǎng rú zuò wǒ qún yù fǔ,fēi qióng zhuó quàn qīng xiá shāng。
胜事此游难具列,照映肝肠尽明洁。shèng shì cǐ yóu nán jù liè,zhào yìng gān cháng jǐn míng jié。
老怀已戒语作绮,新诗向拟风回雪。lǎo huái yǐ jiè yǔ zuò qǐ,xīn shī xiàng nǐ fēng huí xuě。
东家西邻诗更奇,一时共借花光辉。dōng jiā xī lín shī gèng qí,yī shí gòng jiè huā guāng huī。
更须妙索留春句,无使花飞春告归。gèng xū miào suǒ liú chūn jù,wú shǐ huā fēi chūn gào guī。

李花已尽再用前韵末章专属蒙景明资一笑也

冯时行

向来风前见桃李,今日纷纷落风尾。xiàng lái fēng qián jiàn táo lǐ,jīn rì fēn fēn luò fēng wěi。
老人于花亦何有,不用天公事嗔喜。lǎo rén yú huā yì hé yǒu,bù yòng tiān gōng shì chēn xǐ。
漫天高跨风力长,更飞急雨湔馀香。màn tiān gāo kuà fēng lì zhǎng,gèng fēi jí yǔ jiān yú xiāng。
雪儿歌底踏舞马,燕子泥边随滥觞。xuě ér gē dǐ tà wǔ mǎ,yàn zi ní biān suí làn shāng。
明妆皎皎争前列,触手还羞疑不洁。míng zhuāng jiǎo jiǎo zhēng qián liè,chù shǒu hái xiū yí bù jié。
芳菲已断阳台梦,只有消烦嚼冰雪。fāng fēi yǐ duàn yáng tái mèng,zhǐ yǒu xiāo fán jué bīng xuě。
明年只应花更奇,岂无方略留春辉。míng nián zhǐ yīng huā gèng qí,qǐ wú fāng lüè liú chūn huī。
欲作短章凭阿素,只待西邻之子归。yù zuò duǎn zhāng píng ā sù,zhǐ dài xī lín zhī zi guī。

李彦泽紫云洞

冯时行

玉帝侍臣紫云翁,帝嗔谪居跨鳌峰。yù dì shì chén zǐ yún wēng,dì chēn zhé jū kuà áo fēng。
年龄瞬息反帝所,空有衣冠藏山中。nián líng shùn xī fǎn dì suǒ,kōng yǒu yī guān cáng shān zhōng。
山中草木俱不同,紫云霏微气郁葱。shān zhōng cǎo mù jù bù tóng,zǐ yún fēi wēi qì yù cōng。
风清月白岩穴空,翁犹被发乘虬龙。fēng qīng yuè bái yán xué kōng,wēng yóu bèi fā chéng qiú lóng。
来从南箕驱长风,人间奔趋争追踪。lái cóng nán jī qū zhǎng fēng,rén jiān bēn qū zhēng zhuī zōng。
依稀可望不可从,披寻遗编三复重。yī xī kě wàng bù kě cóng,pī xún yí biān sān fù zhòng。
舜庭丝匏间笙钟,呜呼翁兮终莫从,姑从遗编愈盲聋。shùn tíng sī páo jiān shēng zhōng,wū hū wēng xī zhōng mò cóng,gū cóng yí biān yù máng lóng。

峡州楚塞楼

冯时行

东南上流蜀之门,领略形胜斯楼存。dōng nán shàng liú shǔ zhī mén,lǐng lüè xíng shèng sī lóu cún。
岷峨之西江发源,势如建瓴注平原。mín é zhī xī jiāng fā yuán,shì rú jiàn líng zhù píng yuán。
出门顿息波涛喧,五溪七泽相吐吞。chū mén dùn xī bō tāo xuān,wǔ xī qī zé xiāng tǔ tūn。
蜿蜒纡馀带城垣,山亦却立且踞蹲。wān yán yū yú dài chéng yuán,shān yì què lì qiě jù dūn。
排青叠翠来庭轩,座隅仿佛闻清猿。pái qīng dié cuì lái tíng xuān,zuò yú fǎng fú wén qīng yuán。
我来新律当正元,天地清夷日晏温。wǒ lái xīn lǜ dāng zhèng yuán,tiān dì qīng yí rì yàn wēn。
主人延客开清樽,酒酣疏襟忽孤鶱。zhǔ rén yán kè kāi qīng zūn,jiǔ hān shū jīn hū gū xiān。
北望两京手可扪,感时抚事销客魂。běi wàng liǎng jīng shǒu kě mén,gǎn shí fǔ shì xiāo kè hún。
比闻狂酋如封豚,灰飞烟灭华夷分。bǐ wén kuáng qiú rú fēng tún,huī fēi yān miè huá yí fēn。
赤县神州宜细论,翠华几时驱育贲,归挽天河洗乾坤。chì xiàn shén zhōu yí xì lùn,cuì huá jǐ shí qū yù bēn,guī wǎn tiān hé xǐ qián kūn。
愿见从来中国尊,老夫日拭双瞳昏。yuàn jiàn cóng lái zhōng guó zūn,lǎo fū rì shì shuāng tóng hūn。

游峨眉

冯时行

向来一纪登临意,白发颓龄才一至。xiàng lái yī jì dēng lín yì,bái fā tuí líng cái yī zhì。
阮哭穷途真可笑,孔小天下或如是。ruǎn kū qióng tú zhēn kě xiào,kǒng xiǎo tiān xià huò rú shì。
平生历览廓无碍,方称老怀疏不致。píng shēng lì lǎn kuò wú ài,fāng chēng lǎo huái shū bù zhì。
安能却妆住云霄,更不婆娑下平地。ān néng què zhuāng zhù yún xiāo,gèng bù pó suō xià píng dì。

杜如篪屡督烹茶仍作诗次其韵

冯时行

老寄馀生山水窟,寂无朝烟屈硉矹。lǎo jì yú shēng shān shuǐ kū,jì wú cháo yān qū lù wù。
客从何方问栖隐,无人应门杖藜出。kè cóng hé fāng wèn qī yǐn,wú rén yīng mén zhàng lí chū。
言间遗我翠玉饼,把玩芳香袭呼吸。yán jiān yí wǒ cuì yù bǐng,bǎ wán fāng xiāng xí hū xī。
便欲洗盏试水品,肠胃空枯恐称屈。biàn yù xǐ zhǎn shì shuǐ pǐn,cháng wèi kōng kū kǒng chēng qū。
缄藏小箧挂东牖,惕若虬龙随手入。jiān cáng xiǎo qiè guà dōng yǒu,tì ruò qiú lóng suí shǒu rù。
云涛雪浪有变化,扃鐍苞苴何郁郁。yún tāo xuě làng yǒu biàn huà,jiōng jué bāo jū hé yù yù。
痛尝七碗岂不愿,待营一饱终无及。tòng cháng qī wǎn qǐ bù yuàn,dài yíng yī bǎo zhōng wú jí。
穷人谈富如画饼,浪说烹炮诧知识。qióng rén tán fù rú huà bǐng,làng shuō pēng pào chà zhī shí。
真求大嚼荐茗饮,可笑诗人太痴绝。zhēn qiú dà jué jiàn míng yǐn,kě xiào shī rén tài chī jué。
岂惟枵腹误指染,更并丽句成乾没。qǐ wéi xiāo fù wù zhǐ rǎn,gèng bìng lì jù chéng qián méi。
亦知且具衲子供,浇淋蔬笋供一啜。yì zhī qiě jù nà zi gōng,jiāo lín shū sǔn gōng yī chuài。
恐君肺腑出宫商,造物反怪太喧聒。kǒng jūn fèi fǔ chū gōng shāng,zào wù fǎn guài tài xuān guā。
又恐展转夜不寐,深思危虑比孤孽。yòu kǒng zhǎn zhuǎn yè bù mèi,shēn sī wēi lǜ bǐ gū niè。
何如待我食万钱,东阁大开玉醅泼。hé rú dài wǒ shí wàn qián,dōng gé dà kāi yù pēi pō。
翠娥捧香沃烦腻,醉起一笑天地阔。cuì é pěng xiāng wò fán nì,zuì qǐ yī xiào tiān dì kuò。
男儿盖棺事始定,所不践言有如日。nán ér gài guān shì shǐ dìng,suǒ bù jiàn yán yǒu rú rì。

广安朱义从为渝上霜台之客母夫人年八十馀极其孝养一日有三白鹭翔集中庭不去义从作翔鹭亭识其事缙云子为赋此诗

冯时行

振振鹭,鹭于飞。zhèn zhèn lù,lù yú fēi。
白华遗音咏洁白,故此翔鹭呈鲜仪。bái huá yí yīn yǒng jié bái,gù cǐ xiáng lù chéng xiān yí。
萱堂八十癯仙姿,无心更出风絮词。xuān táng bā shí qú xiān zī,wú xīn gèng chū fēng xù cí。
夜入佛观灯耿耿,晨翻贝叶多发丝。yè rù fú guān dēng gěng gěng,chén fān bèi yè duō fā sī。
郎君风标晋人上,芙蕖照映清涟漪。láng jūn fēng biāo jìn rén shàng,fú qú zhào yìng qīng lián yī。
晨昏定省履声细,鹭兮飞跃随彩衣。chén hūn dìng shěng lǚ shēng xì,lù xī fēi yuè suí cǎi yī。
吾闻击石百兽舞,又闻上世巢可窥。wú wén jī shí bǎi shòu wǔ,yòu wén shàng shì cháo kě kuī。
余生眼明见异事,感今怀昔为此诗。yú shēng yǎn míng jiàn yì shì,gǎn jīn huái xī wèi cǐ shī。

山中宿小民家夜闻虎因有感

冯时行

虎叩门,山风袅袅吹黄昏。hǔ kòu mén,shān fēng niǎo niǎo chuī huáng hūn。
编蓬为户邻虎穴,敢于虎口寄浮生。biān péng wèi hù lín hǔ xué,gǎn yú hǔ kǒu jì fú shēng。
干戈时有人相食,吏猛于虎角而翼。gàn gē shí yǒu rén xiāng shí,lì měng yú hǔ jiǎo ér yì。
虎叩门,不敢入,使我怆恻长叹息。hǔ kòu mén,bù gǎn rù,shǐ wǒ chuàng cè zhǎng tàn xī。

正月二十日上山庄二月晦日归不见花

冯时行

山巑岏,立屏幛。shān cuán wán,lì píng zhàng。
山上无花不见春,下山花落空惆怅。shān shàng wú huā bù jiàn chūn,xià shān huā luò kōng chóu chàng。
嫣香空后芳草萌,芳草萋萋愁更生。yān xiāng kōng hòu fāng cǎo méng,fāng cǎo qī qī chóu gèng shēng。
子规啼血不见花,春又别我天之涯。zi guī tí xuè bù jiàn huā,chūn yòu bié wǒ tiān zhī yá。

和张仲山寄酒

冯时行

兵厨盎盎孚盈缶,怜我十年青濮口。bīng chú àng àng fú yíng fǒu,lián wǒ shí nián qīng pú kǒu。
投醪分惠继以诗,诗更分香过于酒。tóu láo fēn huì jì yǐ shī,shī gèng fēn xiāng guò yú jiǔ。
酒瓶诗卷堕我前,顿使幽栖添二友。jiǔ píng shī juǎn duò wǒ qián,dùn shǐ yōu qī tiān èr yǒu。
朝吟直到屋翻日,夜醉不觉山衔斗。cháo yín zhí dào wū fān rì,yè zuì bù jué shān xián dòu。
也知庭内无留难,扫除弊事如挥帚。yě zhī tíng nèi wú liú nán,sǎo chú bì shì rú huī zhǒu。
龟陵千里数万家,谁不高擎加额手。guī líng qiān lǐ shù wàn jiā,shuí bù gāo qíng jiā é shǒu。
公馀退食多燕衎,一斗百篇困何有。gōng yú tuì shí duō yàn kàn,yī dòu bǎi piān kùn hé yǒu。
馀波借与草木春,况是江头钓鱼叟。yú bō jiè yǔ cǎo mù chūn,kuàng shì jiāng tóu diào yú sǒu。
更烦遣骑日联翩,暖热缙云先马走。gèng fán qiǎn qí rì lián piān,nuǎn rè jìn yún xiān mǎ zǒu。

夔帅范太尉生日

冯时行

秋空无云倚太阿,天驷不受金盘陀。qiū kōng wú yún yǐ tài ā,tiān sì bù shòu jīn pán tuó。
英姿杰气狭宇宙,却立引手攀明河。yīng zī jié qì xiá yǔ zhòu,què lì yǐn shǒu pān míng hé。
已办长缨三百尺,缚取胡雏寄飞驲。yǐ bàn zhǎng yīng sān bǎi chǐ,fù qǔ hú chú jì fēi rì。
徐挥白羽扫龙庭,停骖戏勒燕然石。xú huī bái yǔ sǎo lóng tíng,tíng cān xì lēi yàn rán shí。
落落雄图九万里,白帝屈公朝夕耳。luò luò xióng tú jiǔ wàn lǐ,bái dì qū gōng cháo xī ěr。
天使中兴气象自公还,还当与公金石年。tiān shǐ zhōng xīng qì xiàng zì gōng hái,hái dāng yǔ gōng jīn shí nián。