古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
黄介
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
皇太后挽歌
宋
:
黄介
夹日光先业,寒星聚夜台。
jiā rì guāng xiān yè,hán xīng jù yè tái。
慈名千古重,哀诏九天来。
cí míng qiān gǔ zhòng,āi zhào jiǔ tiān lái。
地底鸡人少,云中鹤使催。
dì dǐ jī rén shǎo,yún zhōng hè shǐ cuī。
宫门芳草遍,从此不须开。
gōng mén fāng cǎo biàn,cóng cǐ bù xū kāi。
AI赏析
秋日看云
宋
:
黄介
晓雨沾山路,秋云看野亭。
xiǎo yǔ zhān shān lù,qiū yún kàn yě tíng。
薄从川上起,低向屋边停。
báo cóng chuān shàng qǐ,dī xiàng wū biān tíng。
合处山林白,消来天地青。
hé chù shān lín bái,xiāo lái tiān dì qīng。
人生无定迹,不止是浮萍。
rén shēng wú dìng jì,bù zhǐ shì fú píng。
AI赏析
老妓自称汴京宫人泣而赠之
宋
:
黄介
薄妆自叙老深宫,一曲悲歌听不终。
báo zhuāng zì xù lǎo shēn gōng,yī qū bēi gē tīng bù zhōng。
黑发尚沾梁苑雪,素衣还带上林风。
hēi fā shàng zhān liáng yuàn xuě,sù yī hái dài shàng lín fēng。
残春柳叶萧条绿,破国桃花冷落红。
cán chūn liǔ yè xiāo tiáo lǜ,pò guó táo huā lěng luò hóng。
收拾琵琶蹙眉黛,教人同在泪痕中。
shōu shí pí pá cù méi dài,jiào rén tóng zài lèi hén zhōng。
AI赏析
故旧相送出城门
宋
:
黄介
策马国门南,行役感时节。
cè mǎ guó mén nán,xíng yì gǎn shí jié。
唧唧寒螀乱,皎皎层峦洁。
jī jī hán jiāng luàn,jiǎo jiǎo céng luán jié。
修途遵广川,衰林夕阳灭。
xiū tú zūn guǎng chuān,shuāi lín xī yáng miè。
含情不忍语,眷旧讵忍别。
hán qíng bù rěn yǔ,juàn jiù jù rěn bié。
抱疴谢绂冕,寄情恋岩穴。
bào kē xiè fú miǎn,jì qíng liàn yán xué。
树临越海潮,山背吴门雪。
shù lín yuè hǎi cháo,shān bèi wú mén xuě。
各勉畴昔心,音书戒辽绝。
gè miǎn chóu xī xīn,yīn shū jiè liáo jué。
傥讯幽栖子,杜关理丹诀。
tǎng xùn yōu qī zi,dù guān lǐ dān jué。
AI赏析