古诗词

杨时

题诗长老壁

杨时

维摩病士意超然,边腹便便但昼眠。wéi mó bìng shì yì chāo rán,biān fù biàn biàn dàn zhòu mián。
共说平时忙底事,烹茶煮药过残年。gòng shuō píng shí máng dǐ shì,pēng chá zhǔ yào guò cán nián。

东林道上闲步三首

杨时

寂寞莲塘七百秋,溪云庭月两悠悠。jì mò lián táng qī bǎi qiū,xī yún tíng yuè liǎng yōu yōu。
我来欲问林间道,万叠松声自唱酬。wǒ lái yù wèn lín jiān dào,wàn dié sōng shēng zì chàng chóu。

东林道上闲步三首

杨时

百年陈迹水溶溶,尚忆高人寄此中。bǎi nián chén jì shuǐ róng róng,shàng yì gāo rén jì cǐ zhōng。
晋代衣冠谁复在,虎溪长有白莲风。jìn dài yī guān shuí fù zài,hǔ xī zhǎng yǒu bái lián fēng。

东林道上闲步三首

杨时

碧眼庞眉老比丘,云根高卧语难酬。bì yǎn páng méi lǎo bǐ qiū,yún gēn gāo wò yǔ nán chóu。
萧然丈室无人问,一炷炉峰顶上浮。xiāo rán zhàng shì wú rén wèn,yī zhù lú fēng dǐng shàng fú。

江上夜行

杨时

冰壶潋滟接天浮,月色云光寸寸秋。bīng hú liàn yàn jiē tiān fú,yuè sè yún guāng cùn cùn qiū。
不用乘槎厉东海,一江星汉拥行舟。bù yòng chéng chá lì dōng hǎi,yī jiāng xīng hàn yōng xíng zhōu。

过石首谒县官回有作

杨时

万事纷纷醉即休,无功可作酒泉侯。wàn shì fēn fēn zuì jí xiū,wú gōng kě zuò jiǔ quán hóu。
谁能载取千缸去,且向舟中打拍浮。shuí néng zài qǔ qiān gāng qù,qiě xiàng zhōu zhōng dǎ pāi fú。

直舍书事

杨时

鳞鳞池面水初生,萍底青蛙自在鸣。lín lín chí miàn shuǐ chū shēng,píng dǐ qīng wā zì zài míng。
谁使幽庭当鼓吹,雨馀时听作新声。shuí shǐ yōu tíng dāng gǔ chuī,yǔ yú shí tīng zuò xīn shēng。

登岘首阻雨

杨时

羊公风绩几经秋,独绕龟趺为少留。yáng gōng fēng jì jǐ jīng qiū,dú rào guī fū wèi shǎo liú。
欲问荆人寻旧事,一江清泚自东流。yù wèn jīng rén xún jiù shì,yī jiāng qīng cǐ zì dōng liú。

登岘首阻雨

杨时

江浮云影抱层栏,云外青山一水间。jiāng fú yún yǐng bào céng lán,yún wài qīng shān yī shuǐ jiān。
尽日倚阑看不足,杖藜欲去更回还。jǐn rì yǐ lán kàn bù zú,zhàng lí yù qù gèng huí hái。

登岘首阻雨

杨时

江风飞雨上雕栏,庭树萧萧景自闲。jiāng fēng fēi yǔ shàng diāo lán,tíng shù xiāo xiāo jǐng zì xián。
向晚微云遮不尽,好山浑在有无间。xiàng wǎn wēi yún zhē bù jǐn,hǎo shān hún zài yǒu wú jiān。

登岘首阻雨

杨时

庭前古木已经秋,天外行云暝不收。tíng qián gǔ mù yǐ jīng qiū,tiān wài xíng yún míng bù shōu。
倚杖却寻山下路,一川风雨湿征辀。yǐ zhàng què xún shān xià lù,yī chuān fēng yǔ shī zhēng zhōu。

春早

杨时

云天幂幂漏微光,疏懒惟添睡思长。yún tiān mì mì lòu wēi guāng,shū lǎn wéi tiān shuì sī zhǎng。
枕上隔篱闻鸟语,半残春梦更悠扬。zhěn shàng gé lí wén niǎo yǔ,bàn cán chūn mèng gèng yōu yáng。

病中作

杨时

此身如幻病何伤,白日无人景自长。cǐ shēn rú huàn bìng hé shāng,bái rì wú rén jǐng zì zhǎng。
寄傲南窗容膝地,时时飞梦到羲皇。jì ào nán chuāng róng xī dì,shí shí fēi mèng dào xī huáng。

病中作

杨时

过檐赫日昼如燔,睡转庭阴始一反。guò yán hè rì zhòu rú fán,shuì zhuǎn tíng yīn shǐ yī fǎn。
纵有诸人来问疾,毗耶居士已忘言。zòng yǒu zhū rén lái wèn jí,pí yé jū shì yǐ wàng yán。

病中作

杨时

寄形一榻日蘧然,倚杖支颐髻指天。jì xíng yī tà rì qú rán,yǐ zhàng zhī yí jì zhǐ tiān。
莫逆过门无子祀,时来鉴井自跰?。mò nì guò mén wú zi sì,shí lái jiàn jǐng zì pián xiān。

病中作

杨时

古椿朝菌已忘年,贫病宁须更问天。gǔ chūn cháo jūn yǐ wàng nián,pín bìng níng xū gèng wèn tiān。
石弹不妨随物化,自求鸮炙自应便。shí dàn bù fáng suí wù huà,zì qiú xiāo zhì zì yīng biàn。

病起

杨时

竹风带雨作秋声,半睡惟闻鸟雀争。zhú fēng dài yǔ zuò qiū shēng,bàn shuì wéi wén niǎo què zhēng。
老病衰残惟骨立,白头看镜不须惊。lǎo bìng shuāi cán wéi gǔ lì,bái tóu kàn jìng bù xū jīng。

题陈宣事烟波泛宅

杨时

忘怀缨绂寄浮居,来泛烟波拟钓徒。wàng huái yīng fú jì fú jū,lái fàn yān bō nǐ diào tú。
我欲他时清洛上,为君正橹作鲻鲻。wǒ yù tā shí qīng luò shàng,wèi jūn zhèng lǔ zuò zī zī。

偶成

杨时

绿鬓潜惊老境催,更怜衰病困低回。lǜ bìn qián jīng lǎo jìng cuī,gèng lián shuāi bìng kùn dī huí。
但知周道平如砥,莫问瞿唐滟预堆。dàn zhī zhōu dào píng rú dǐ,mò wèn qú táng yàn yù duī。

偶成

杨时

悠扬春梦成幽兴,冷落溪光照酒卮。yōu yáng chūn mèng chéng yōu xīng,lěng luò xī guāng zhào jiǔ zhī。
天阔云浮遮不尽,浪平风过舞涟漪。tiān kuò yún fú zhē bù jǐn,làng píng fēng guò wǔ lián yī。
157«2345678