古诗词

杨长孺

贻罗竹谷

杨长孺

与世长多忤,持身转觉孤。yǔ shì zhǎng duō wǔ,chí shēn zhuǎn jué gū。
夤缘新齿舌,收拾老头颅。yín yuán xīn chǐ shé,shōu shí lǎo tóu lú。
我已诃泷吏,君谁诵子虚。wǒ yǐ hē lóng lì,jūn shuí sòng zi xū。
同归灯火读,家里石渠书。tóng guī dēng huǒ dú,jiā lǐ shí qú shū。

题湖州画像

杨长孺

面有忧民色,天知报国心。miàn yǒu yōu mín sè,tiān zhī bào guó xīn。
三年风月少,两鬓雪霜深。sān nián fēng yuè shǎo,liǎng bìn xuě shuāng shēn。
更莫留形迹,何曾废古今。gèng mò liú xíng jì,hé céng fèi gǔ jīn。
不如随我去,相伴老山林。bù rú suí wǒ qù,xiāng bàn lǎo shān lín。

一滴泉

杨长孺

法眼三泓井,曹溪一滴泉。fǎ yǎn sān hóng jǐng,cáo xī yī dī quán。
经秋杜宇血,遗老径山禅。jīng qiū dù yǔ xuè,yí lǎo jìng shān chán。
衲子非常释,丛林别是天。nà zi fēi cháng shì,cóng lín bié shì tiān。
诸方多少泪,分洒汝江边。zhū fāng duō shǎo lèi,fēn sǎ rǔ jiāng biān。

跋兰亭考

杨长孺

石更青白故兼新,字看由中总是真。shí gèng qīng bái gù jiān xīn,zì kàn yóu zhōng zǒng shì zhēn。
毕子一生三百纸,楼公四句几千春。bì zi yī shēng sān bǎi zhǐ,lóu gōng sì jù jǐ qiān chūn。
从来考古难题处,直到名流下笔亲。cóng lái kǎo gǔ nán tí chù,zhí dào míng liú xià bǐ qīn。
奄有山阴多宝藏,草庵外面更无人。yǎn yǒu shān yīn duō bǎo cáng,cǎo ān wài miàn gèng wú rén。

和曾无疑

杨长孺

雪舟不肯半涂回,直到荒林意盛哉。xuě zhōu bù kěn bàn tú huí,zhí dào huāng lín yì shèng zāi。
篱菊苞时披宿雾,木犀香里绝纤埃。lí jú bāo shí pī sù wù,mù xī xiāng lǐ jué xiān āi。
锦心绣口垂金薤,月露天浆贮玉杯。jǐn xīn xiù kǒu chuí jīn xiè,yuè lù tiān jiāng zhù yù bēi。
八十仙翁能许健,片云得得出巢来。bā shí xiān wēng néng xǔ jiàn,piàn yún dé dé chū cháo lái。

王蕊花

杨长孺

才入平园便有声,唐昌观里久知名。cái rù píng yuán biàn yǒu shēng,táng chāng guān lǐ jiǔ zhī míng。
已堆玉盏分金粟,更插银花小翠罂。yǐ duī yù zhǎn fēn jīn sù,gèng chā yín huā xiǎo cuì yīng。
萝蔓春风藤薜长,山矾香气晋齐盟。luó màn chūn fēng téng bì zhǎng,shān fán xiāng qì jìn qí méng。
世间百卉应无恨,不遇王公枉一生。shì jiān bǎi huì yīng wú hèn,bù yù wáng gōng wǎng yī shēng。

茨菰花

杨长孺

折来趁得未晨光,清露晞风带月凉。zhé lái chèn dé wèi chén guāng,qīng lù xī fēng dài yuè liáng。
长叶剪刀廉不割,小花茉莉淡无香。zhǎng yè jiǎn dāo lián bù gē,xiǎo huā mò lì dàn wú xiāng。
稀疏略糁瑶台雪,升降常涵翠管浆。xī shū lüè sǎn yáo tái xuě,shēng jiàng cháng hán cuì guǎn jiāng。
恰恨山中穷到骨,茨菰也遣入诗囊。qià hèn shān zhōng qióng dào gǔ,cí gū yě qiǎn rù shī náng。

杨长孺

想像含消与接枝,英华集里脆香诗。xiǎng xiàng hán xiāo yǔ jiē zhī,yīng huá jí lǐ cuì xiāng shī。
外披翠羽中怀玉,嚼出清泉上满池。wài pī cuì yǔ zhōng huái yù,jué chū qīng quán shàng mǎn chí。
溢齿应餐多正好,堆盘尽饤老将宜。yì chǐ yīng cān duō zhèng hǎo,duī pán jǐn dìng lǎo jiāng yí。
炎蒸时节还能洗,不是梨侯更有谁。yán zhēng shí jié hái néng xǐ,bù shì lí hóu gèng yǒu shuí。

题匡山瑞木图二首

杨长孺

孤根初作两枝荣,五朵终连独干明。gū gēn chū zuò liǎng zhī róng,wǔ duǒ zhōng lián dú gàn míng。
看取松楸天瑞好,如何草木世人轻。kàn qǔ sōng qiū tiān ruì hǎo,rú hé cǎo mù shì rén qīng。
春花秋叶垂千载,雁字鸰原了一生。chūn huā qiū yè chuí qiān zài,yàn zì líng yuán le yī shēng。
孝友编中图画底,子孙忽自占清名。xiào yǒu biān zhōng tú huà dǐ,zi sūn hū zì zhàn qīng míng。

题匡山瑞木图二首

杨长孺

仙李从来别有源,手提造化发生权。xiān lǐ cóng lái bié yǒu yuán,shǒu tí zào huà fā shēng quán。
冰霜不到云间树,风日偏和雨外阡。bīng shuāng bù dào yún jiān shù,fēng rì piān hé yǔ wài qiān。
四海几人传盛事,一家双美两臞仙。sì hǎi jǐ rén chuán shèng shì,yī jiā shuāng měi liǎng qú xiān。
同生同死仍同纪,花萼犹应照九泉。tóng shēng tóng sǐ réng tóng jì,huā è yóu yīng zhào jiǔ quán。

代民输租

杨长孺

两年枉了鬓霜华,照管南人没一些。liǎng nián wǎng le bìn shuāng huá,zhào guǎn nán rén méi yī xiē。
七百万钱都不要,脂膏留放小民家。qī bǎi wàn qián dōu bù yào,zhī gāo liú fàng xiǎo mín jiā。

别石门

杨长孺

石门得得泊归舟,江水依依别故侯。shí mén dé dé pō guī zhōu,jiāng shuǐ yī yī bié gù hóu。
拟把片香投赠汝,这回欲带忘来休。nǐ bǎ piàn xiāng tóu zèng rǔ,zhè huí yù dài wàng lái xiū。

跋大人论配享书稿

杨长孺

覆羹真得皂囊书,锦水元来胜石渠。fù gēng zhēn dé zào náng shū,jǐn shuǐ yuán lái shèng shí qú。
但宝银钩并铁画,何须玉带与金鱼。dàn bǎo yín gōu bìng tiě huà,hé xū yù dài yǔ jīn yú。

和徐思叔题贫乐图

杨长孺

三间破屋一床书,锦心绣口冰肌肤。sān jiān pò wū yī chuáng shū,jǐn xīn xiù kǒu bīng jī fū。
自纫枯叶作裤襦,此君便是长须奴。zì rèn kū yè zuò kù rú,cǐ jūn biàn shì zhǎng xū nú。

送胡季昭窜象郡二首

杨长孺

新来消息使人疑,一网如何尽去之。xīn lái xiāo xī shǐ rén yí,yī wǎng rú hé jǐn qù zhī。
元祐只今为绍圣,姬周嫠妇谩深悲。yuán yòu zhǐ jīn wèi shào shèng,jī zhōu lí fù mán shēn bēi。

送胡季昭窜象郡二首

杨长孺

世事昏昏酒正酣,苦言难药盗言甘。shì shì hūn hūn jiǔ zhèng hān,kǔ yán nán yào dào yán gān。
李庭男子真奇绝,便是吾乡小澹庵。lǐ tíng nán zi zhēn qí jué,biàn shì wú xiāng xiǎo dàn ān。

题两翁相见图

杨长孺

侍讲朱颜映白发,尚书野服接通衢。shì jiǎng zhū yán yìng bái fā,shàng shū yě fú jiē tōng qú。
德星聚处人争看,画作两翁相见图。dé xīng jù chù rén zhēng kàn,huà zuò liǎng wēng xiāng jiàn tú。

小飞来亭二首

杨长孺

阴森古木石心栽,清澈寒溪镜面开。yīn sēn gǔ mù shí xīn zāi,qīng chè hán xī jìng miàn kāi。
斗起孤峰三百尺,从今唤作小飞来。dòu qǐ gū fēng sān bǎi chǐ,cóng jīn huàn zuò xiǎo fēi lái。

小飞来亭二首

杨长孺

拔地齐天可上不,倚岩危栈半空浮。bá dì qí tiān kě shàng bù,yǐ yán wēi zhàn bàn kōng fú。
偶然忆得垂堂戒,前猛还成新懦休。ǒu rán yì dé chuí táng jiè,qián měng hái chéng xīn nuò xiū。