古诗词

黄景说

黄景说

说道羞明却不羞,日光玉洁共飞浮。shuō dào xiū míng què bù xiū,rì guāng yù jié gòng fēi fú。
天人胸次明如洗,肯似人间只暗投。tiān rén xiōng cì míng rú xǐ,kěn shì rén jiān zhǐ àn tóu。

黄景说

瑶林中有翳桑儿,鼎贵生涯不救饥。yáo lín zhōng yǒu yì sāng ér,dǐng guì shēng yá bù jiù jī。
愿缩天人散花手,放渠奔走趁晨炊。yuàn suō tiān rén sàn huā shǒu,fàng qú bēn zǒu chèn chén chuī。

梨岭遇雨

黄景说

黑风吹雨又黄昏,鸡犬数声何处村。hēi fēng chuī yǔ yòu huáng hūn,jī quǎn shù shēng hé chù cūn。
身在岭云飞处湿,不关别泪溅成痕。shēn zài lǐng yún fēi chù shī,bù guān bié lèi jiàn chéng hén。

古风贺周益公休致

黄景说

相公能辞一品官,不能辞他九转丹。xiāng gōng néng cí yī pǐn guān,bù néng cí tā jiǔ zhuǎn dān。
相公能却万钟粟,不能却他长生箓。xiāng gōng néng què wàn zhōng sù,bù néng què tā zhǎng shēng lù。
潭潭之居移气体,新年七十儿童似。tán tán zhī jū yí qì tǐ,xīn nián qī shí ér tóng shì。
朝明见客步如飞,窗下时时看细字。cháo míng jiàn kè bù rú fēi,chuāng xià shí shí kàn xì zì。
高车得似垂车荣,巍冠何如挂冠清。gāo chē dé shì chuí chē róng,wēi guān hé rú guà guān qīng。
深衣独乐真天人,谁其友之聃与彭。shēn yī dú lè zhēn tiān rén,shuí qí yǒu zhī dān yǔ péng。

诗一首

黄景说

居乡如处子,居官如战士。jū xiāng rú chù zi,jū guān rú zhàn shì。
处子常畏人,战士惟有死。chù zi cháng wèi rén,zhàn shì wéi yǒu sǐ。
儿曹书诸绅,勿谓平平耳。ér cáo shū zhū shēn,wù wèi píng píng ěr。