古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
黄棆
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
再题松明寺次前题壁间韵
宋
:
黄棆
怪若奇峰巧若何,衣冠到此苦无多。
guài ruò qí fēng qiǎo ruò hé,yī guān dào cǐ kǔ wú duō。
自惭登览非能赋,敢觊雕镌尚不磨。
zì cán dēng lǎn fēi néng fù,gǎn jì diāo juān shàng bù mó。
古寺残僧犹记忆,岚烟嶂雨几嘘呵。
gǔ sì cán sēng yóu jì yì,lán yān zhàng yǔ jǐ xū hē。
旧题莫辨苍苔迹,多谢梅仙为剪摩。
jiù tí mò biàn cāng tái jì,duō xiè méi xiān wèi jiǎn mó。
AI赏析
元日待漏院会宰执诗
宋
:
黄棆
喜陪仙仗禁门前,饯腊宾春启玳筵。
xǐ péi xiān zhàng jìn mén qián,jiàn là bīn chūn qǐ dài yán。
其听金鸡报新岁,忽闻玉漏惜残年。
qí tīng jīn jī bào xīn suì,hū wén yù lòu xī cán nián。
故乡此去三千里,丹扆相违咫尺天。
gù xiāng cǐ qù sān qiān lǐ,dān yǐ xiāng wéi zhǐ chǐ tiān。
待罪谏垣无补报,惟输朴直体蕃宣。
dài zuì jiàn yuán wú bǔ bào,wéi shū pǔ zhí tǐ fān xuān。
AI赏析
任安仁县秩满归过馀干县台山住寺僧云畴昔之夜梦神人呵之曰可出郊迎知县公赋一绝以纪其事云
宋
:
黄棆
年来踪迹叹飘然,一笑相逢莫匪缘。
nián lái zōng jì tàn piāo rán,yī xiào xiāng féng mò fěi yuán。
多谢老僧勤记我,预将消息梦中传。
duō xiè lǎo sēng qín jì wǒ,yù jiāng xiāo xī mèng zhōng chuán。
AI赏析