古诗词

杨缵

八六子·牡丹次白云韵

杨缵

怨残红。yuàn cán hóng。
夜来无赖,雨催春去匆匆。yè lái wú lài,yǔ cuī chūn qù cōng cōng。
但暗水、新流芳恨,蝶凄蜂惨,千林嫩绿迷空。dàn àn shuǐ xīn liú fāng hèn,dié qī fēng cǎn,qiān lín nèn lǜ mí kōng。
那知国色还逢。nà zhī guó sè hái féng。
柔弱华清扶倦,轻盈洛浦临风。róu ruò huá qīng fú juàn,qīng yíng luò pǔ lín fēng。
细认得凝妆,点脂匀粉,露蝉耸翠,蕊金团玉成丛。xì rèn dé níng zhuāng,diǎn zhī yún fěn,lù chán sǒng cuì,ruǐ jīn tuán yù chéng cóng。
几许愁随笑解,一声歌转春融。jǐ xǔ chóu suí xiào jiě,yī shēng gē zhuǎn chūn róng。
眼朦胧。yǎn méng lóng。
凭阑干、半醒醉中。píng lán gàn bàn xǐng zuì zhōng。

一枝春除夕

杨缵

竹爆惊春,竞喧填、夜起千门箫鼓。zhú bào jīng chūn,jìng xuān tián yè qǐ qiān mén xiāo gǔ。
流苏帐暖,翠鼎缓腾香雾。liú sū zhàng nuǎn,cuì dǐng huǎn téng xiāng wù。
停杯未举。tíng bēi wèi jǔ。
奈刚要、送年新句。nài gāng yào sòng nián xīn jù。
应自有、歌字清圆,未夸上林莺语。yīng zì yǒu gē zì qīng yuán,wèi kuā shàng lín yīng yǔ。
从他岁穷日暮。cóng tā suì qióng rì mù。
纵闲愁、怎减刘郎风度。zòng xián chóu zěn jiǎn liú láng fēng dù。
屠苏办了,迤逦柳欺梅妒。tú sū bàn le,yí lǐ liǔ qī méi dù。
宫壶未晓,早骄马、绣车盈路。gōng hú wèi xiǎo,zǎo jiāo mǎ xiù chē yíng lù。
还又把、月夜花朝,自今细数。hái yòu bǎ yuè yè huā cháo,zì jīn xì shù。

被花恼

杨缵

疏疏宿雨酿寒轻,帘幕静垂清晓。shū shū sù yǔ niàng hán qīng,lián mù jìng chuí qīng xiǎo。
宝鸭微温瑞烟少。bǎo yā wēi wēn ruì yān shǎo。
檐声不动,春禽对语,梦怯频惊觉。yán shēng bù dòng,chūn qín duì yǔ,mèng qiè pín jīng jué。
敧珀枕,倚银床,半窗花影明东照。jī pò zhěn,yǐ yín chuáng,bàn chuāng huā yǐng míng dōng zhào。
惆怅夜来风,生怕娇香混瑶草。chóu chàng yè lái fēng,shēng pà jiāo xiāng hùn yáo cǎo。
披衣便起,小径回廊,处处多行到。pī yī biàn qǐ,xiǎo jìng huí láng,chù chù duō xíng dào。
正千红万紫竞芳妍,又还似、年时被花恼。zhèng qiān hóng wàn zǐ jìng fāng yán,yòu hái shì nián shí bèi huā nǎo。
蓦忽地,省得而今双鬓老。mò hū dì,shěng dé ér jīn shuāng bìn lǎo。