古诗词

皎然

白蘋洲送洛阳李丞使还

皎然

蘋洲北望楚山重,千里回轺止一封。píng zhōu běi wàng chǔ shān zhòng,qiān lǐ huí yáo zhǐ yī fēng。
临水情来还共载,看花醉去更相从。lín shuǐ qíng lái hái gòng zài,kàn huā zuì qù gèng xiāng cóng。
罢官风渚何时别,寄隐云阳几处逢。bà guān fēng zhǔ hé shí bié,jì yǐn yún yáng jǐ chù féng。
后会那应似畴昔,年年觉老雪山容。hòu huì nà yīng shì chóu xī,nián nián jué lǎo xuě shān róng。

送演上人之抚州觐使君叔

皎然

临川内史怜诸谢,尔在生缘比惠宗。lín chuān nèi shǐ lián zhū xiè,ěr zài shēng yuán bǐ huì zōng。
远别应将秦本去,幽寻定有楚僧逢。yuǎn bié yīng jiāng qín běn qù,yōu xún dìng yǒu chǔ sēng féng。
停船夜坐亲孤月,把锡秋行入乱峰。tíng chuán yè zuò qīn gū yuè,bǎ xī qiū xíng rù luàn fēng。
便道须过大师寺,白莲池上访高踪。biàn dào xū guò dà shī sì,bái lián chí shàng fǎng gāo zōng。

送大宝上人归楚山

皎然

厌上乌桥送别频,湖光烂熳望行人。yàn shàng wū qiáo sòng bié pín,hú guāng làn màn wàng xíng rén。
欲将夜舸陪嘉月,肯住空林伴老身。yù jiāng yè gě péi jiā yuè,kěn zhù kōng lín bàn lǎo shēn。
独鹤翩翻飞不定,归云萧散会无因。dú hè piān fān fēi bù dìng,guī yún xiāo sàn huì wú yīn。
从何得道怀惆怅,莫是人间屡见春。cóng hé dé dào huái chóu chàng,mò shì rén jiān lǚ jiàn chūn。

送如献上人游长安

皎然

关中四子教犹存,见说新经待尔翻。guān zhōng sì zi jiào yóu cún,jiàn shuō xīn jīng dài ěr fān。
为法应过七祖寺,忘名不到五侯门。wèi fǎ yīng guò qī zǔ sì,wàng míng bù dào wǔ hóu mén。
闲寻鄠杜看修竹,独上风凉望古原。xián xún hù dù kàn xiū zhú,dú shàng fēng liáng wàng gǔ yuán。
高逸诗情无别怨,春游从遣落花繁。gāo yì shī qíng wú bié yuàn,chūn yóu cóng qiǎn luò huā fán。

日曜上人还润州

皎然

送君何处最堪思,孤月停空欲别时。sòng jūn hé chù zuì kān sī,gū yuè tíng kōng yù bié shí。
露茗犹芳邀重会,寒花落尽不成期。lù míng yóu fāng yāo zhòng huì,hán huā luò jǐn bù chéng qī。
鹤令先去看山近,云碍初飞到寺迟。hè lìng xiān qù kàn shān jìn,yún ài chū fēi dào sì chí。
莫倚禅功放心定,萧家陵树误人悲。mò yǐ chán gōng fàng xīn dìng,xiāo jiā líng shù wù rén bēi。

赠柳喜得嵩山法门自号嵩山老

皎然

一见嵩山老,吾生恨太迟。yī jiàn sōng shān lǎo,wú shēng hèn tài chí。
问君年几许,曾出上皇时。wèn jūn nián jǐ xǔ,céng chū shàng huáng shí。

酬李补阙纾

皎然

不住东林寺,云泉处处行。bù zhù dōng lín sì,yún quán chù chù xíng。
近臣那得识,禅客本无名。jìn chén nà dé shí,chán kè běn wú míng。

湖南兰若示大乘诸公

皎然

未到无为岸,空怜不系舟。wèi dào wú wèi àn,kōng lián bù xì zhōu。
东山白云意,岁晚尚悠悠。dōng shān bái yún yì,suì wǎn shàng yōu yōu。

皎然

山僧虽不饮,酤酒引陶潜。shān sēng suī bù yǐn,gū jiǔ yǐn táo qián。
此意无人别,多为俗士嫌。cǐ yì wú rén bié,duō wèi sú shì xián。

秋居法华寺下院望高顶

皎然

峰色秋天见,松声静夜闻。fēng sè qiū tiān jiàn,sōng shēng jìng yè wén。
影孤长不出,行道在寒云。yǐng gū zhǎng bù chū,xíng dào zài hán yún。

赠韦早

皎然

只将陶与谢,终日可忘情。zhǐ jiāng táo yǔ xiè,zhōng rì kě wàng qíng。
不欲多相识,逢人懒道名。bù yù duō xiāng shí,féng rén lǎn dào míng。

戏呈薛彝

皎然

山僧不厌野,才子会须狂。shān sēng bù yàn yě,cái zi huì xū kuáng。
何处销君兴,春风摆绿杨。hé chù xiāo jūn xīng,chūn fēng bǎi lǜ yáng。

赠颜主簿

皎然

汉家仪礼盛,名教出诸颜。hàn jiā yí lǐ shèng,míng jiào chū zhū yán。
更见尚书后,能文在子山。gèng jiàn shàng shū hòu,néng wén zài zi shān。

赠融上人

皎然

常爱西林寺,池中月出时。cháng ài xī lín sì,chí zhōng yuè chū shí。
芭蕉一片叶,书取寄吾师。bā jiāo yī piàn yè,shū qǔ jì wú shī。

听寒更寄朱兵曹巨川

皎然

欹枕听寒更,寒更发还住。yī zhěn tīng hán gèng,hán gèng fā hái zhù。
一夜千万声,几声到君处。yī yè qiān wàn shēng,jǐ shēng dào jūn chù。

界石守风望天竺灵隐二寺

皎然

山顶东西寺,江中旦暮潮。shān dǐng dōng xī sì,jiāng zhōng dàn mù cháo。
归心不可到,松路在青霄。guī xīn bù kě dào,sōng lù zài qīng xiāo。

九日与陆处士羽饮茶

皎然

九日山僧院,东篱菊也黄。jiǔ rì shān sēng yuàn,dōng lí jú yě huáng。
俗人多泛酒,谁解助茶香。sú rén duō fàn jiǔ,shuí jiě zhù chá xiāng。

舂陵登望

皎然

西底空流水,东垣但聚云。xī dǐ kōng liú shuǐ,dōng yuán dàn jù yún。
最伤梅岭望,花雪正纷纷。zuì shāng méi lǐng wàng,huā xuě zhèng fēn fēn。

留别阎士和

皎然

不惯人间别,多应忘别时。bù guàn rén jiān bié,duō yīng wàng bié shí。
逢山又逢水,只畏却来迟。féng shān yòu féng shuǐ,zhǐ wèi què lái chí。

送李道士

皎然

常随山上下,忽限江南北。cháng suí shān shàng xià,hū xiàn jiāng nán běi。
共是忘情人,何繇肯相忆。gòng shì wàng qíng rén,hé yáo kěn xiāng yì。