古诗词

盖谅

次郑大资竞渡诗韵

盖谅

昔年冶游浚都城,溶溶春水涨金明。xī nián yě yóu jùn dōu chéng,róng róng chūn shuǐ zhǎng jīn míng。
龙舟鳞次鼓兰桨,胜日讲武风波平。lóng zhōu lín cì gǔ lán jiǎng,shèng rì jiǎng wǔ fēng bō píng。
沸地笑歌混箫笛,轰天金鼓惊鹭鹢。fèi dì xiào gē hùn xiāo dí,hōng tiān jīn gǔ jīng lù yì。
当年冠盖尽英游,飞鞚联翩迅翔翼。dāng nián guān gài jǐn yīng yóu,fēi kòng lián piān xùn xiáng yì。
只今潜盘向荒陂,畴曩伟观那再期。zhǐ jīn qián pán xiàng huāng bēi,chóu nǎng wěi guān nà zài qī。
熙熙王化及远近,春来胜事还相随。xī xī wáng huà jí yuǎn jìn,chūn lái shèng shì hái xiāng suí。
十百分朋同川济,咸欲得枭无异意。shí bǎi fēn péng tóng chuān jì,xián yù dé xiāo wú yì yì。
屈原死向千载馀,今不敬吊翻成戏。qū yuán sǐ xiàng qiān zài yú,jīn bù jìng diào fān chéng xì。
敬吊赋就独贾生,可见君子异小人。jìng diào fù jiù dú jiǎ shēng,kě jiàn jūn zi yì xiǎo rén。
公诗贾赋独追伤,忍以为戏向芳春。gōng shī jiǎ fù dú zhuī shāng,rěn yǐ wèi xì xiàng fāng chūn。
企听赐环在朝暮,衮绣遄归庙堂去。qǐ tīng cì huán zài cháo mù,gǔn xiù chuán guī miào táng qù。
故先濯我尘土心,琅琅哦公七字句。gù xiān zhuó wǒ chén tǔ xīn,láng láng ó gōng qī zì jù。