古诗词

贾似道

杨柳

贾似道

燕子楼边柳色新,画眉人去镜生尘。yàn zi lóu biān liǔ sè xīn,huà méi rén qù jìng shēng chén。
来年羞结空床梦,闲拨琵琶过一春。lái nián xiū jié kōng chuáng mèng,xián bō pí pá guò yī chūn。

总言其三

贾似道

虫性分悲喜,世人难得知。chóng xìng fēn bēi xǐ,shì rén nán dé zhī。
嚼牙能斗口,鼓翅得赢时。jué yá néng dòu kǒu,gǔ chì dé yíng shí。
须识蝇头牵,傍危则自知。xū shí yíng tóu qiān,bàng wēi zé zì zhī。
总然虫禁齿,如病遇良医。zǒng rán chóng jìn chǐ,rú bìng yù liáng yī。

贾似道

草木起寒色,望来秋更清。cǎo mù qǐ hán sè,wàng lái qiū gèng qīng。
舟横遥夜月,风度隔城更。zhōu héng yáo yè yuè,fēng dù gé chéng gèng。
避俗心虽在,休官疏未行。bì sú xīn suī zài,xiū guān shū wèi xíng。
空惭旧吟侣,有句续唐声。kōng cán jiù yín lǚ,yǒu jù xù táng shēng。

天竺通元庵分韵得闲字

贾似道

十里高松树,松边屋数间。shí lǐ gāo sōng shù,sōng biān wū shù jiān。
客同终夜话,心是一般闲。kè tóng zhōng yè huà,xīn shì yī bān xián。
灯色难禁雨,秋声不离山。dēng sè nán jìn yǔ,qiū shēng bù lí shān。
明朝分手后,俗事不相关。míng cháo fēn shǒu hòu,sú shì bù xiāng guān。

天台石桥

贾似道

古路行终日,僧房出翠微。gǔ lù xíng zhōng rì,sēng fáng chū cuì wēi。
瀑为煎茗水,云是坐禅衣。pù wèi jiān míng shuǐ,yún shì zuò chán yī。
尊者难相遇,游人又独归。zūn zhě nán xiāng yù,yóu rén yòu dú guī。
一猿桥外急,却是不忘机。yī yuán qiáo wài jí,què shì bù wàng jī。

归葛岭旧居

贾似道

罢官归旧宅,山水得频过。bà guān guī jiù zhái,shān shuǐ dé pín guò。
息影堤边树,清心湖面波。xī yǐng dī biān shù,qīng xīn hú miàn bō。
劳无功可纪,顽有命相磨。láo wú gōng kě jì,wán yǒu mìng xiāng mó。
见说连朝雨,田家正剪禾。jiàn shuō lián cháo yǔ,tián jiā zhèng jiǎn hé。

赠孤山周道士

贾似道

梅花和靖宅,此处住来清。méi huā hé jìng zhái,cǐ chù zhù lái qīng。
肯以诗为事,终于世有名。kěn yǐ shī wèi shì,zhōng yú shì yǒu míng。
山空丹鹤老,湖净白鸥明。shān kōng dān hè lǎo,hú jìng bái ōu míng。
时亦扶筇出,何曾踏帝城。shí yì fú qióng chū,hé céng tà dì chéng。

与友人会宿城中

贾似道

江湖相隔久,不料宿京城。jiāng hú xiāng gé jiǔ,bù liào sù jīng chéng。
终夜同谈笑,对床如弟兄。zhōng yè tóng tán xiào,duì chuáng rú dì xiōng。
湿萤飞复落,残烛灭还明。shī yíng fēi fù luò,cán zhú miè hái míng。
此去仍多事,重期未必成。cǐ qù réng duō shì,zhòng qī wèi bì chéng。

杜鹃

贾似道

一年一番听,无事亦低眉。yī nián yī fān tīng,wú shì yì dī méi。
催得人归去,由来自不知。cuī dé rén guī qù,yóu lái zì bù zhī。
春山穿翠霭,月树滴燕脂。chūn shān chuān cuì ǎi,yuè shù dī yàn zhī。
遗恨因亡国,流传似可疑。yí hèn yīn wáng guó,liú chuán shì kě yí。

题促织

贾似道

玉绳低转过南楼,人在冰壶夜色幽。yù shéng dī zhuǎn guò nán lóu,rén zài bīng hú yè sè yōu。
湛湛露华凉似洗,啾啾蛩韵巧如讴。zhàn zhàn lù huá liáng shì xǐ,jiū jiū qióng yùn qiǎo rú ōu。
絮叨高下恣情诉,断续悠扬不肯休。xù dāo gāo xià zì qíng sù,duàn xù yōu yáng bù kěn xiū。
叫彻五更寻隐处,自封门户共雌俦。jiào chè wǔ gèng xún yǐn chù,zì fēng mén hù gòng cí chóu。

题促织

贾似道

玉罐金笼喂养频,王孙珍爱日相亲。yù guàn jīn lóng wèi yǎng pín,wáng sūn zhēn ài rì xiāng qīn。
争雄肯负东君意,决胜宁辞一芥身。zhēng xióng kěn fù dōng jūn yì,jué shèng níng cí yī jiè shēn。
鼓翼有声如唱凯,洗□□□□生嗔。gǔ yì yǒu shēng rú chàng kǎi,xǐ shēng chēn。
大哉天地生群物,羡尔区区志不伦。dà zāi tiān dì shēng qún wù,xiàn ěr qū qū zhì bù lún。

芍药

贾似道

又是扬州芍药时,花应笑我赋归迟。yòu shì yáng zhōu sháo yào shí,huā yīng xiào wǒ fù guī chí。
满堂留得春如画,对酒何妨鬓似丝。mǎn táng liú dé chūn rú huà,duì jiǔ hé fáng bìn shì sī。
玉立黄尘那可到,锦围红蜡最相宜。yù lì huáng chén nà kě dào,jǐn wéi hóng là zuì xiāng yí。
买山若就当移种,此际谁能杖履随。mǎi shān ruò jiù dāng yí zhǒng,cǐ jì shuí néng zhàng lǚ suí。

芍药

贾似道

温温玉立绿阴中,不犯芳菲逐万红。wēn wēn yù lì lǜ yīn zhōng,bù fàn fāng fēi zhú wàn hóng。
折尽长淮多暇日,簪联四座足春风。zhé jǐn zhǎng huái duō xiá rì,zān lián sì zuò zú chūn fēng。
应如庆历梅花瑞,况有昌黎属句工。yīng rú qìng lì méi huā ruì,kuàng yǒu chāng lí shǔ jù gōng。
问得君王乞身去,移根栽傍曲栏东。wèn dé jūn wáng qǐ shēn qù,yí gēn zāi bàng qū lán dōng。

芍药

贾似道

上了甘泉三捷书,长淮万里一尘无。shàng le gān quán sān jié shū,zhǎng huái wàn lǐ yī chén wú。
清和时节如春在,红药精神与昔殊。qīng hé shí jié rú chūn zài,hóng yào jīng shén yǔ xī shū。
丛玉生香歌可谱,围金有客瑞重图。cóng yù shēng xiāng gē kě pǔ,wéi jīn yǒu kè ruì zhòng tú。
公堂且尽今朝醉,已问君王乞鉴湖。gōng táng qiě jǐn jīn cháo zuì,yǐ wèn jūn wáng qǐ jiàn hú。

琼花

贾似道

寂寂蕃釐观里花,伊谁封殖得名嘉。jì jì fān lí guān lǐ huā,yī shuí fēng zhí dé míng jiā。
应知天下无他本,惟有扬州是尔家。yīng zhī tiān xià wú tā běn,wéi yǒu yáng zhōu shì ěr jiā。
种雪春温团影密,攒冰香重压枝斜。zhǒng xuě chūn wēn tuán yǐng mì,zǎn bīng xiāng zhòng yā zhī xié。
倚阑莫问荣枯事,付与东风管物华。yǐ lán mò wèn róng kū shì,fù yǔ dōng fēng guǎn wù huá。

咸淳庚午冬大雪遗安抚潜侍郎

贾似道

腊前又放玉园林,一片花飞一片心。là qián yòu fàng yù yuán lín,yī piàn huā fēi yī piàn xīn。
瀌奕端由人所召,燮调多愧病难任。biāo yì duān yóu rén suǒ zhào,xiè diào duō kuì bìng nán rèn。
乾坤浩浩无偏处,田野穰穰更自今。qián kūn hào hào wú piān chù,tián yě ráng ráng gèng zì jīn。
但得诸贤成此乐,擢舟我欲去山阴。dàn dé zhū xián chéng cǐ lè,zhuó zhōu wǒ yù qù shān yīn。

咸淳庚午冬大雪遗安抚潜侍郎

贾似道

玉立堂堂君子林,由来彦圣好于心。yù lì táng táng jūn zi lín,yóu lái yàn shèng hǎo yú xīn。
时和定是占书岁,贤居奚须更难任。shí hé dìng shì zhàn shū suì,xián jū xī xū gèng nán rèn。
上瑞以人夸自昔,太平有象适当今。shàng ruì yǐ rén kuā zì xī,tài píng yǒu xiàng shì dāng jīn。
莫令一片花飞却,留取春光到绿荫。mò lìng yī piàn huā fēi què,liú qǔ chūn guāng dào lǜ yīn。

咸淳庚午冬大雪遗安抚潜侍郎

贾似道

穷年枯坐似禅林,为喜祥霙写我心。qióng nián kū zuò shì chán lín,wèi xǐ xiáng yīng xiě wǒ xīn。
归去来兮怀靖节,不能者止愧周任。guī qù lái xī huái jìng jié,bù néng zhě zhǐ kuì zhōu rèn。
西园佳话从知旧,东国诸贤复见今。xī yuán jiā huà cóng zhī jiù,dōng guó zhū xián fù jiàn jīn。
满斛明珠逾美瑞,定应摹刻遍碑荫。mǎn hú míng zhū yú měi ruì,dìng yīng mó kè biàn bēi yīn。

论头

贾似道

大头圆结抱,脑搭浅无多。dà tóu yuán jié bào,nǎo dā qiǎn wú duō。
丝路根根透,光明亮不摩。sī lù gēn gēn tòu,guāng míng liàng bù mó。

论头

贾似道

昏小脑搭重,路粗半节儿。hūn xiǎo nǎo dā zhòng,lù cū bàn jié ér。
棠梨三角额,此等不须题。táng lí sān jiǎo é,cǐ děng bù xū tí。
1531234567»