古诗词

厉文翁

杏花

厉文翁

杏花菖叶渐烂斑,率属劭农入祖关。xìng huā chāng yè jiàn làn bān,lǜ shǔ shào nóng rù zǔ guān。
昔日郎君方彩袖,今朝太守已苍颜。xī rì láng jūn fāng cǎi xiù,jīn cháo tài shǒu yǐ cāng yán。

庭竹

厉文翁

渭川未暇栽千亩,庭槛聊须种数根。wèi chuān wèi xiá zāi qiān mǔ,tíng kǎn liáo xū zhǒng shù gēn。
敢爱深秋群木脱,独欺风雨战黄昏。gǎn ài shēn qiū qún mù tuō,dú qī fēng yǔ zhàn huáng hūn。

厉文翁

海滨鱼盐胜耕稼,尝呼父老采丁宁。hǎi bīn yú yán shèng gēng jià,cháng hū fù lǎo cǎi dīng níng。
江乡鱼茗尤逐末,为分利害别重轻。jiāng xiāng yú míng yóu zhú mò,wèi fēn lì hài bié zhòng qīng。
拔茶种桑何苦口,崇阳因得良吏名。bá chá zhǒng sāng hé kǔ kǒu,chóng yáng yīn dé liáng lì míng。