古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
种放
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
寄二华隐者
宋
:
种放
我本厌虚名,致身天子庭。
wǒ běn yàn xū míng,zhì shēn tiān zi tíng。
不终高尚事,有愧少微星。
bù zhōng gāo shàng shì,yǒu kuì shǎo wēi xīng。
北阙空追悔,西山羡独醒。
běi quē kōng zhuī huǐ,xī shān xiàn dú xǐng。
秋风旧期约,何日去冥冥。
qiū fēng jiù qī yuē,hé rì qù míng míng。
AI赏析
酬陈齐民见寄
宋
:
种放
竹扉常昼掩,幽僻置身安。
zhú fēi cháng zhòu yǎn,yōu pì zhì shēn ān。
自委渔樵分,因思出处难。
zì wěi yú qiáo fēn,yīn sī chū chù nán。
周庭方设燎,汉将尚封坛。
zhōu tíng fāng shè liáo,hàn jiāng shàng fēng tán。
莫问渔樵意,人寰事万端。
mò wèn yú qiáo yì,rén huán shì wàn duān。
AI赏析
潇湘感事
宋
:
种放
离离江草与江花,往事洲边叹复嗟。
lí lí jiāng cǎo yǔ jiāng huā,wǎng shì zhōu biān tàn fù jiē。
汉傅有才终去国,楚臣无罪亦沈沙。
hàn fù yǒu cái zhōng qù guó,chǔ chén wú zuì yì shěn shā。
凄凉野浦寒飞雁,牢落汀祠晚聚鸦。
qī liáng yě pǔ hán fēi yàn,láo luò tīng cí wǎn jù yā。
无限清忠沉浪底,滔滔千顷属渔家。
wú xiàn qīng zhōng chén làng dǐ,tāo tāo qiān qǐng shǔ yú jiā。
AI赏析
无题
宋
:
种放
楼台缥缈路岐傍,共说祈真白玉堂。
lóu tái piāo miǎo lù qí bàng,gòng shuō qí zhēn bái yù táng。
株树风高低绛节,灵台香冷醮虚皇。
zhū shù fēng gāo dī jiàng jié,líng tái xiāng lěng jiào xū huáng。
名传六合何昭晰,事隔三清限渺茫。
míng chuán liù hé hé zhāo xī,shì gé sān qīng xiàn miǎo máng。
欲识当年汉家意,竹宫梧殿更凄凉。
yù shí dāng nián hàn jiā yì,zhú gōng wú diàn gèng qī liáng。
AI赏析
咏桃
宋
:
种放
习习香薰薄薄烟,杏迟梅早不同妍。
xí xí xiāng xūn báo báo yān,xìng chí méi zǎo bù tóng yán。
山斋尽日无鸾□,只与幽人伴醉眠。
shān zhāi jǐn rì wú luán,zhǐ yǔ yōu rén bàn zuì mián。
AI赏析
寄怀
宋
:
种放
予生背时性孤僻,自信已道轻浮名。
yǔ shēng bèi shí xìng gū pì,zì xìn yǐ dào qīng fú míng。
中途失计被簪绂,目睹荣辱心潜惊。
zhōng tú shī jì bèi zān fú,mù dǔ róng rǔ xīn qián jīng。
虽从鹓鸾共班序,常恐青蝇微有声。
suī cóng yuān luán gòng bān xù,cháng kǒng qīng yíng wēi yǒu shēng。
清风满壑石田在,终谢吾君甘退耕。
qīng fēng mǎn hè shí tián zài,zhōng xiè wú jūn gān tuì gēng。
AI赏析
夏日山居
宋
:
种放
阴阴林木静,寂寂无人境。
yīn yīn lín mù jìng,jì jì wú rén jìng。
红绽紫葳香,岚沈玉膏冷。
hóng zhàn zǐ wēi xiāng,lán shěn yù gāo lěng。
看云时独坐,慎事常中省。
kàn yún shí dú zuò,shèn shì cháng zhōng shěng。
何客驭风来,新篁动疏影。
hé kè yù fēng lái,xīn huáng dòng shū yǐng。
AI赏析
谕蒙
宋
:
种放
大盈卑百渎,自成浮天浔。
dà yíng bēi bǎi dú,zì chéng fú tiān xún。
崇丘下累块,竟为蔽日深。
chóng qiū xià lèi kuài,jìng wèi bì rì shēn。
王者在谦小,夙惟尧禹心。
wáng zhě zài qiān xiǎo,sù wéi yáo yǔ xīn。
拜言尊贤仁,慎德弃珠金。
bài yán zūn xián rén,shèn dé qì zhū jīn。
自满九族散,匪骄百善寻。
zì mǎn jiǔ zú sàn,fěi jiāo bǎi shàn xún。
炳兹夏商鉴,灭国因夸淫。
bǐng zī xià shāng jiàn,miè guó yīn kuā yín。
AI赏析
酴醾
宋
:
种放
生成从火令,颜色占中央。
shēng chéng cóng huǒ lìng,yán sè zhàn zhōng yāng。
绿叶排圜翠,青苞蓄异香。
lǜ yè pái huán cuì,qīng bāo xù yì xiāng。
丛阴周曲干,纤刺比锋芒。
cóng yīn zhōu qū gàn,xiān cì bǐ fēng máng。
AI赏析