古诗词

熊与和

木平饲龙亭次韵方巨山

熊与和

耳见何如得眼闻,山根磅礴极初分。ěr jiàn hé rú dé yǎn wén,shān gēn bàng bó jí chū fēn。
浮沤起灭自潭影,大地晴阴空岭云。fú ōu qǐ miè zì tán yǐng,dà dì qíng yīn kōng lǐng yún。
何处老人来听讲,他年少府有移文。hé chù lǎo rén lái tīng jiǎng,tā nián shǎo fǔ yǒu yí wén。
由来清调须吾辈,幸不山王愧五君。yóu lái qīng diào xū wú bèi,xìng bù shān wáng kuì wǔ jūn。

唐玄宗铁像

熊与和

巍冠攒叠碧云花,坐阅山中几岁华。wēi guān zǎn dié bì yún huā,zuò yuè shān zhōng jǐ suì huá。
莫把金丹轻点化,正愁生死困安家。mò bǎ jīn dān qīng diǎn huà,zhèng chóu shēng sǐ kùn ān jiā。