古诗词

杂曲歌辞杨柳枝

薛能

汴水高悬百万条,风清两岸一时摇。biàn shuǐ gāo xuán bǎi wàn tiáo,fēng qīng liǎng àn yī shí yáo。
隋家力尽虚栽得,无限春风属圣朝。suí jiā lì jǐn xū zāi dé,wú xiàn chūn fēng shǔ shèng cháo。

杂曲歌辞杨柳枝

薛能

窗外齐垂旭日初,楼边轻好暖风徐。chuāng wài qí chuí xù rì chū,lóu biān qīng hǎo nuǎn fēng xú。
游人莫道栽无益,桃李清阴却不如。yóu rén mò dào zāi wú yì,táo lǐ qīng yīn què bù rú。

杂曲歌辞杨柳枝

薛能

众木犹寒独早青,御沟桥畔曲江亭。zhòng mù yóu hán dú zǎo qīng,yù gōu qiáo pàn qū jiāng tíng。
陶家旧日应如此,一院春条绿绕厅。táo jiā jiù rì yīng rú cǐ,yī yuàn chūn tiáo lǜ rào tīng。

杂曲歌辞杨柳枝

薛能

帐偃缨垂细复繁,令人心想石家园。zhàng yǎn yīng chuí xì fù fán,lìng rén xīn xiǎng shí jiā yuán。
风条月影皆堪重,何事侯门爱树萱。fēng tiáo yuè yǐng jiē kān zhòng,hé shì hóu mén ài shù xuān。

杂曲歌辞杨柳枝

薛能

高出军营远映桥,贼兵曾斫火曾烧。gāo chū jūn yíng yuǎn yìng qiáo,zéi bīng céng zhuó huǒ céng shāo。
风流性在终难改,依旧春来万万条。fēng liú xìng zài zhōng nán gǎi,yī jiù chūn lái wàn wàn tiáo。

杂曲歌辞杨柳枝

薛能

狂似纤腰嫩胜绵,自多情态竟谁怜。kuáng shì xiān yāo nèn shèng mián,zì duō qíng tài jìng shuí lián。
游人不折还堪恨,抛向桥边与路边。yóu rén bù zhé hái kān hèn,pāo xiàng qiáo biān yǔ lù biān。

柳枝词

薛能

晴垂芳态吐牙新,雨摆轻条湿面春。qíng chuí fāng tài tǔ yá xīn,yǔ bǎi qīng tiáo shī miàn chūn。
别有出墙高数尺,不知摇动是何人。bié yǒu chū qiáng gāo shù chǐ,bù zhī yáo dòng shì hé rén。

柳枝词

薛能

暖梳簪朵事登楼,因挂垂杨立地愁。nuǎn shū zān duǒ shì dēng lóu,yīn guà chuí yáng lì dì chóu。
牵断绿丝攀不得,半空悬著玉搔头。qiān duàn lǜ sī pān bù dé,bàn kōng xuán zhù yù sāo tóu。

柳枝词

薛能

西园高树后庭根,处处寻芳有折痕。xī yuán gāo shù hòu tíng gēn,chù chù xún fāng yǒu zhé hén。
终忆旧游桃叶舍,一株斜映竹篱门。zhōng yì jiù yóu táo yè shě,yī zhū xié yìng zhú lí mén。

柳枝词

薛能

刘白苏台总近时,当初章句是谁推。liú bái sū tái zǒng jìn shí,dāng chū zhāng jù shì shuí tuī。
纤腰舞尽春杨柳,未有侬家一首诗。xiān yāo wǔ jǐn chūn yáng liǔ,wèi yǒu nóng jiā yī shǒu shī。

杨柳枝

韩偓

一笼金线拂弯桥,几被儿童损细腰。yī lóng jīn xiàn fú wān qiáo,jǐ bèi ér tóng sǔn xì yāo。
无奈灵和标格在,春来依旧袅长条。wú nài líng hé biāo gé zài,chūn lái yī jiù niǎo zhǎng tiáo。

生查子·懒卸头

韩偓

侍女动妆奁,故故惊人睡。shì nǚ dòng zhuāng lián,gù gù jīng rén shuì。
那知本未眠,背面偷垂泪。nà zhī běn wèi mián,bèi miàn tōu chuí lèi。
懒卸凤皇钗,羞入鸳鸯被。lǎn xiè fèng huáng chāi,xiū rù yuān yāng bèi。
时复见残灯,和烟坠金穗。shí fù jiàn cán dēng,hé yān zhuì jīn suì。

浣溪沙·春夜

韩偓

拢鬓新收玉步摇,背灯初解绣裙腰,枕寒衾冷异香焦。lǒng bìn xīn shōu yù bù yáo,bèi dēng chū jiě xiù qún yāo,zhěn hán qīn lěng yì xiāng jiāo。
深院不关春寂寂,落花和雨夜迢迢,恨情残醉却无聊。shēn yuàn bù guān chūn jì jì,luò huā hé yǔ yè tiáo tiáo,hèn qíng cán zuì què wú liáo。

浣溪沙·春夜

韩偓

宿醉离愁慢髻鬟,六铢衣薄惹轻寒,慵红闷翠掩青鸾。sù zuì lí chóu màn jì huán,liù zhū yī báo rě qīng hán,yōng hóng mèn cuì yǎn qīng luán。
罗袜况兼金菡萏,雪肌仍是玉琅玕,骨香腰细更沈檀。luó wà kuàng jiān jīn hàn dàn,xuě jī réng shì yù láng gān,gǔ xiāng yāo xì gèng shěn tán。

杨柳枝·词

滕迈

三条陌上拂金羁,万里桥边映酒旗。sān tiáo mò shàng fú jīn jī,wàn lǐ qiáo biān yìng jiǔ qí。
此日令人肠欲断,不堪将入笛中吹。cǐ rì lìng rén cháng yù duàn,bù kān jiāng rù dí zhōng chuī。

望江南·莫攀我

敦煌曲子

莫攀我,攀我大心偏。mò pān wǒ,pān wǒ dà xīn piān。
我是曲江临池柳,者人折折那人攀,恩爱一时间。wǒ shì qū jiāng lín chí liǔ,zhě rén zhé zhé nà rén pān,ēn ài yī shí jiān。

鹊踏枝

敦煌曲子

叵耐灵鹊多谩语。pǒ nài líng què duō mán yǔ。
送喜何曾有凭据?几度飞来活捉取。sòng xǐ hé céng yǒu píng jù?jǐ dù fēi lái huó zhuō qǔ。
锁上金笼休共语。suǒ shàng jīn lóng xiū gòng yǔ。
比拟好心来送喜。bǐ nǐ hǎo xīn lái sòng xǐ。
谁知锁我在金笼里。shuí zhī suǒ wǒ zài jīn lóng lǐ。
欲他征夫早归来。yù tā zhēng fū zǎo guī lái。
腾身却放我向青云里。téng shēn què fàng wǒ xiàng qīng yún lǐ。

浣溪沙·五两竿头风欲平

敦煌曲子

五两竿头风欲平。wǔ liǎng gān tóu fēng yù píng。
张帆举棹觉船轻。zhāng fān jǔ zhào jué chuán qīng。
柔橹不施停却棹,是船行。róu lǔ bù shī tíng què zhào,shì chuán xíng。
满眼风光多闪灼,看山恰似走来迎。mǎn yǎn fēng guāng duō shǎn zhuó,kàn shān qià shì zǒu lái yíng。
子细看山山不动,是船行。zi xì kàn shān shān bù dòng,shì chuán xíng。

虞美人·东风吹绽海棠开

敦煌曲子

东风吹绽海棠开,香榭满楼台。dōng fēng chuī zhàn hǎi táng kāi,xiāng xiè mǎn lóu tái。
香和红艳一堆堆,又被美人和枝折,坠金钗。xiāng hé hóng yàn yī duī duī,yòu bèi měi rén hé zhī zhé,zhuì jīn chāi。
金钗钗上缀芳菲,海棠花一枝。jīn chāi chāi shàng zhuì fāng fēi,hǎi táng huā yī zhī。
刚被蝴蝶绕人飞,拂下深深红蕊落,污奴衣。gāng bèi hú dié rào rén fēi,fú xià shēn shēn hóng ruǐ luò,wū nú yī。

菩萨蛮·清明节近千山绿

敦煌曲子

清明节近千山绿,轻盈士女腰如束。qīng míng jié jìn qiān shān lǜ,qīng yíng shì nǚ yāo rú shù。
九陌花正芳,少年骑马郎。jiǔ mò huā zhèng fāng,shǎo nián qí mǎ láng。
罗衫香袖薄,佯醉抛鞭落。luó shān xiāng xiù báo,yáng zuì pāo biān luò。
何用更回头,谩添春夜愁。hé yòng gèng huí tóu,mán tiān chūn yè chóu。