古诗词

赠将军

杜光庭

□□□□□□□,□□□□□□□。,。
八表顺风惊雨露,四溟随剑息波涛。bā biǎo shùn fēng jīng yǔ lù,sì míng suí jiàn xī bō tāo。
手扶北极鸿图永,云卷长天圣日高。shǒu fú běi jí hóng tú yǒng,yún juǎn zhǎng tiān shèng rì gāo。
未会汉家青史上,韩彭何处有功劳。wèi huì hàn jiā qīng shǐ shàng,hán péng hé chù yǒu gōng láo。

题鹤鸣山

杜光庭

五气云龙下泰清,三天真客已功成。wǔ qì yún lóng xià tài qīng,sān tiān zhēn kè yǐ gōng chéng。
人间回首山川小,天上凌云剑佩轻。rén jiān huí shǒu shān chuān xiǎo,tiān shàng líng yún jiàn pèi qīng。
花拥石坛何寂寞,草平辙迹自分明。huā yōng shí tán hé jì mò,cǎo píng zhé jì zì fēn míng。
鹿裘高士如相遇,不待岩前鹤有声。lù qiú gāo shì rú xiāng yù,bù dài yán qián hè yǒu shēng。

题空明洞

杜光庭

窅然灵岫五云深,落翮标名振古今。yǎo rán líng xiù wǔ yún shēn,luò hé biāo míng zhèn gǔ jīn。
芝术迎风香馥馥,松柽蔽日影森森。zhī shù yíng fēng xiāng fù fù,sōng chēng bì rì yǐng sēn sēn。
从师只拟寻司马,访道终期谒奉林。cóng shī zhǐ nǐ xún sī mǎ,fǎng dào zhōng qī yè fèng lín。
欲问空明奇胜处,地藏方石恰如金。yù wèn kōng míng qí shèng chù,dì cáng fāng shí qià rú jīn。

题北平沼

杜光庭

桐柏真人曾此居,焚香厓下诵灵书。tóng bǎi zhēn rén céng cǐ jū,fén xiāng yá xià sòng líng shū。
朝回时宴三山客,涧尽闲飞五色鱼。cháo huí shí yàn sān shān kè,jiàn jǐn xián fēi wǔ sè yú。
天柱一峰凝碧玉,神灯千点散红蕖。tiān zhù yī fēng níng bì yù,shén dēng qiān diǎn sàn hóng qú。
宝芝常在知谁得,好驾金蟾入太虚。bǎo zhī cháng zài zhī shuí dé,hǎo jià jīn chán rù tài xū。

题平盖沼

杜光庭

势压长江空八阵,吴都仙客此修真。shì yā zhǎng jiāng kōng bā zhèn,wú dōu xiān kè cǐ xiū zhēn。
寒江向晚波涛急,深洞无风草木春。hán jiāng xiàng wǎn bō tāo jí,shēn dòng wú fēng cǎo mù chūn。
江上玉人应可见,洞中仙鹿已来驯。jiāng shàng yù rén yīng kě jiàn,dòng zhōng xiān lù yǐ lái xùn。
龙车凤辇非难遇,只要尘心早出尘。lóng chē fèng niǎn fēi nán yù,zhǐ yào chén xīn zǎo chū chén。

题本竹观

杜光庭

楼阁层层冠此山,雕轩朱槛一跻攀。lóu gé céng céng guān cǐ shān,diāo xuān zhū kǎn yī jī pān。
碑刊古篆龙蛇动,洞接诸天日月闲。bēi kān gǔ zhuàn lóng shé dòng,dòng jiē zhū tiān rì yuè xián。
帝子影堂香漠漠,真人丹涧水潺潺。dì zi yǐng táng xiāng mò mò,zhēn rén dān jiàn shuǐ chán chán。
扫空双竹今何在,只恐投波去不还。sǎo kōng shuāng zhú jīn hé zài,zhǐ kǒng tóu bō qù bù hái。

题福唐观二首

杜光庭

盘空蹑翠到山巅,竹殿云楼势逼天。pán kōng niè cuì dào shān diān,zhú diàn yún lóu shì bī tiān。
古洞草深微有路,旧碑文灭不知年。gǔ dòng cǎo shēn wēi yǒu lù,jiù bēi wén miè bù zhī nián。
八州物象通檐外,万里烟霞在目前。bā zhōu wù xiàng tōng yán wài,wàn lǐ yān xiá zài mù qián。
自是人间轻举地,何须蓬岛访真仙。zì shì rén jiān qīng jǔ dì,hé xū péng dǎo fǎng zhēn xiān。

题福唐观二首

杜光庭

曾随云水此山游,行尽层峰更上楼。céng suí yún shuǐ cǐ shān yóu,xíng jǐn céng fēng gèng shàng lóu。
九月登临须有意,七年岐路亦堪愁。jiǔ yuè dēng lín xū yǒu yì,qī nián qí lù yì kān chóu。
树红树碧高低影,烟淡烟浓远近秋。shù hóng shù bì gāo dī yǐng,yān dàn yān nóng yuǎn jìn qiū。
暂熟炉香不须去,伫陪天仗入神州。zàn shú lú xiāng bù xū qù,zhù péi tiān zhàng rù shén zhōu。

题莫公台

杜光庭

奇绝巍台峙浊流,古来人号小瀛州。qí jué wēi tái zhì zhuó liú,gǔ lái rén hào xiǎo yíng zhōu。
路通霄汉云迷晚,洞隐鱼龙月浸秋。lù tōng xiāo hàn yún mí wǎn,dòng yǐn yú lóng yuè jìn qiū。
举手摘星河有浪,自天图画笔无钩。jǔ shǒu zhāi xīng hé yǒu làng,zì tiān tú huà bǐ wú gōu。
将军悟却希夷诀,赢得清名万古流。jiāng jūn wù què xī yí jué,yíng dé qīng míng wàn gǔ liú。

读书台

杜光庭

山中犹有读书台,风扫晴岚画障开。shān zhōng yóu yǒu dú shū tái,fēng sǎo qíng lán huà zhàng kāi。
华月冰壶依旧在,青莲居士几时来。huá yuè bīng hú yī jiù zài,qīng lián jū shì jǐ shí lái。

赠人

杜光庭

静神凝思仰青冥,此夕长天降瑞星。jìng shén níng sī yǎng qīng míng,cǐ xī zhǎng tiān jiàng ruì xīng。
海上昨闻鹏羽翼,人间初见鹤仪形。hǎi shàng zuó wén péng yǔ yì,rén jiān chū jiàn hè yí xíng。

赠蜀州刺史

杜光庭

再扶日月归行殿,却领山河镇梦刀。zài fú rì yuè guī xíng diàn,què lǐng shān hé zhèn mèng dāo。
从此雄名压寰海,八溟争敢起波涛。cóng cǐ xióng míng yā huán hǎi,bā míng zhēng gǎn qǐ bō tāo。

题剑门

杜光庭

谁运乾坤陶冶功,铸为双剑倚苍穹。shuí yùn qián kūn táo yě gōng,zhù wèi shuāng jiàn yǐ cāng qióng。
题诗曾驻三天驾,碍日长含八海风。tí shī céng zhù sān tiān jià,ài rì zhǎng hán bā hǎi fēng。

题龙鹄山

杜光庭

抽得闲身伴瘦筇,乱敲青碧唤蛟龙。chōu dé xián shēn bàn shòu qióng,luàn qiāo qīng bì huàn jiāo lóng。
道人扫径收松子,缺月初圆天柱峰。dào rén sǎo jìng shōu sōng zi,quē yuè chū yuán tiān zhù fēng。

纪道德

杜光庭

道,德。dào,dé。
清虚,玄默。qīng xū,xuán mò。
生帝先,为圣则。shēng dì xiān,wèi shèng zé。
听之不闻,抟之不得。tīng zhī bù wén,tuán zhī bù dé。
至德本无为,人中多自惑。zhì dé běn wú wèi,rén zhōng duō zì huò。
在洗心而息虑,亦知白而守黑。zài xǐ xīn ér xī lǜ,yì zhī bái ér shǒu hēi。
百姓日用而不知,上士勤行而必克。bǎi xìng rì yòng ér bù zhī,shàng shì qín xíng ér bì kè。
既鼓铸于乾坤品物,信充仞乎东西南北。jì gǔ zhù yú qián kūn pǐn wù,xìn chōng rèn hū dōng xī nán běi。
三皇高拱兮任以自然,五帝垂衣兮修之不忒。sān huáng gāo gǒng xī rèn yǐ zì rán,wǔ dì chuí yī xī xiū zhī bù tè。
以心体之者为四海之主,以身弯之者为万夫之特。yǐ xīn tǐ zhī zhě wèi sì hǎi zhī zhǔ,yǐ shēn wān zhī zhě wèi wàn fū zhī tè。
有皓齿青娥者为伐命之斧,蕴奇谋广智者为盗国之贼。yǒu hào chǐ qīng é zhě wèi fá mìng zhī fǔ,yùn qí móu guǎng zhì zhě wèi dào guó zhī zéi。
曾未若轩后顺风兮清静自化,曾未若皋陶迈种兮温恭允塞。céng wèi ruò xuān hòu shùn fēng xī qīng jìng zì huà,céng wèi ruò gāo táo mài zhǒng xī wēn gōng yǔn sāi。
故可以越圆清方浊兮不始不终,何止乎居九流五常兮理家理国。gù kě yǐ yuè yuán qīng fāng zhuó xī bù shǐ bù zhōng,hé zhǐ hū jū jiǔ liú wǔ cháng xī lǐ jiā lǐ guó。
岂不闻乎天地于道德也无以清宁,岂不闻乎道德于天地也有逾绳墨。qǐ bù wén hū tiān dì yú dào dé yě wú yǐ qīng níng,qǐ bù wén hū dào dé yú tiān dì yě yǒu yú shéng mò。
语不云乎仲尼有言朝闻道夕死可矣,所以垂万古历百王不敢离之于顷刻。yǔ bù yún hū zhòng ní yǒu yán cháo wén dào xī sǐ kě yǐ,suǒ yǐ chuí wàn gǔ lì bǎi wáng bù gǎn lí zhī yú qǐng kè。

怀古今

杜光庭

古,今。gǔ,jīn。
感事,伤心。gǎn shì,shāng xīn。
惊得丧,叹浮沉。jīng dé sàng,tàn fú chén。
风驱寒暑,川注光阴。fēng qū hán shǔ,chuān zhù guāng yīn。
始炫朱颜丽,俄悲白发侵。shǐ xuàn zhū yán lì,é bēi bái fā qīn。
嗟四豪之不返,痛七贵以难寻。jiē sì háo zhī bù fǎn,tòng qī guì yǐ nán xún。
夸父兴怀于落照,田文起怨于鸣琴。kuā fù xīng huái yú luò zhào,tián wén qǐ yuàn yú míng qín。
雁足凄凉兮传恨绪,凤台寂寞兮有遗音。yàn zú qī liáng xī chuán hèn xù,fèng tái jì mò xī yǒu yí yīn。
朔漠幽囚兮天长地久,潇湘隔别兮水阔烟深。shuò mò yōu qiú xī tiān zhǎng dì jiǔ,xiāo xiāng gé bié xī shuǐ kuò yān shēn。
谁能绝圣韬贤餐芝饵术,谁能含光遁世鍊石烧金。shuí néng jué shèng tāo xián cān zhī ěr shù,shuí néng hán guāng dùn shì liàn shí shāo jīn。
君不见屈大夫纫兰而发谏,君不见贾太傅忌鵩而愁吟。jūn bù jiàn qū dà fū rèn lán ér fā jiàn,jūn bù jiàn jiǎ tài fù jì fú ér chóu yín。
君不见四皓避秦峨峨恋商岭,君不见二疏辞汉飘飘归故林。jūn bù jiàn sì hào bì qín é é liàn shāng lǐng,jūn bù jiàn èr shū cí hàn piāo piāo guī gù lín。
胡为乎冒进贪名践危途与倾辙,胡为乎怙权恃宠顾华饰与雕簪。hú wèi hū mào jìn tān míng jiàn wēi tú yǔ qīng zhé,hú wèi hū hù quán shì chǒng gù huá shì yǔ diāo zān。
吾所以思抗迹忘机用虚无为师范,吾所以思去奢灭欲保道德为规箴。wú suǒ yǐ sī kàng jì wàng jī yòng xū wú wèi shī fàn,wú suǒ yǐ sī qù shē miè yù bǎo dào dé wèi guī zhēn。
不能劳神效苏子张生兮于时而纵辩,不能劳神效杨朱墨翟兮挥涕以沾襟。bù néng láo shén xiào sū zi zhāng shēng xī yú shí ér zòng biàn,bù néng láo shén xiào yáng zhū mò dí xī huī tì yǐ zhān jīn。

过秦松岭

林蕴

散发长林下,松风入太清。sàn fā zhǎng lín xià,sōng fēng rù tài qīng。
空山容暮色,落叶起秋声。kōng shān róng mù sè,luò yè qǐ qiū shēng。
世险江天窄,云深草木平。shì xiǎn jiāng tiān zhǎi,yún shēn cǎo mù píng。
从兹归故土,勿作失群鸣。cóng zī guī gù tǔ,wù zuò shī qún míng。

答颜太守

林蕴

物力孤穷甚,无由蔽草庐。wù lì gū qióng shén,wú yóu bì cǎo lú。
抱疴明盛世,丐食兵荒馀。bào kē míng shèng shì,gài shí bīng huāng yú。
马革藏身拙,鸱夷报主疏。mǎ gé cáng shēn zhuō,chī yí bào zhǔ shū。
勉哉吾二子,太岁易消除。miǎn zāi wú èr zi,tài suì yì xiāo chú。

渔阳将军

张为

霜髭拥颔对穷秋,著白貂裘独上楼。shuāng zī yōng hàn duì qióng qiū,zhù bái diāo qiú dú shàng lóu。
向北望星提剑立,一生长为国家忧。xiàng běi wàng xīng tí jiàn lì,yī shēng zhǎng wèi guó jiā yōu。

秋醉歌

张为

金风飒已起,还是招渔翁。jīn fēng sà yǐ qǐ,hái shì zhāo yú wēng。
携酒天姥岑,自弹峄阳桐。xié jiǔ tiān lǎo cén,zì dàn yì yáng tóng。
脱却登山履,赤脚翘青筇。tuō què dēng shān lǚ,chì jiǎo qiào qīng qióng。
泉声扫残暑,猿臂攀长松。quán shēng sǎo cán shǔ,yuán bì pān zhǎng sōng。
翠微泛樽绿,苔藓分烟红。cuì wēi fàn zūn lǜ,tái xiǎn fēn yān hóng。
造化处术内,相对数壶空。zào huà chù shù nèi,xiāng duì shù hú kōng。
醉眠岭上草,不觉夜露浓。zuì mián lǐng shàng cǎo,bù jué yè lù nóng。
一梦到天晓,始觉一醉中。yī mèng dào tiān xiǎo,shǐ jué yī zuì zhōng。
皎然梦中路,直到瀛洲东。jiǎo rán mèng zhōng lù,zhí dào yíng zhōu dōng。
初平把我臂,相与骑白龙。chū píng bǎ wǒ bì,xiāng yǔ qí bái lóng。
三留对上帝,玉楼十二重。sān liú duì shàng dì,yù lóu shí èr zhòng。
上帝赐我酒,送我敲金钟。shàng dì cì wǒ jiǔ,sòng wǒ qiāo jīn zhōng。
宝阁香敛苒,琪树寒玲珑。bǎo gé xiāng liǎn rǎn,qí shù hán líng lóng。
动叶如笙篁,音律相怡融。dòng yè rú shēng huáng,yīn lǜ xiāng yí róng。
珍重此一醉,百骸出天地。zhēn zhòng cǐ yī zuì,bǎi hái chū tiān dì。
长如此梦魂,永谢名与利。zhǎng rú cǐ mèng hún,yǒng xiè míng yǔ lì。