古诗词

金菊对芙蓉沙邑宰绾琴妓,用旧韵戏之

刘清夫

浅拂春山,慢横秋水,玉纤闲理丝桐。qiǎn fú chūn shān,màn héng qiū shuǐ,yù xiān xián lǐ sī tóng。
按清泠繁露,淡伫悲风。àn qīng líng fán lù,dàn zhù bēi fēng。
素弦瑶轸调新韵,颤翠翘、金簇芙蓉。sù xián yáo zhěn diào xīn yùn,chàn cuì qiào jīn cù fú róng。
叠蠲重锁,轻挑慢摘,特地情浓。dié juān zhòng suǒ,qīng tiāo màn zhāi,tè dì qíng nóng。
泛商刻羽无穷。fàn shāng kè yǔ wú qióng。
似和鸣鸾凤,律应雌雄。shì hé míng luán fèng,lǜ yīng cí xióng。
问高山流水,此意谁同。wèn gāo shān liú shuǐ,cǐ yì shuí tóng。
个中只许知音听,有茂陵、车马雍容。gè zhōng zhǐ xǔ zhī yīn tīng,yǒu mào líng chē mǎ yōng róng。
画帘人静,琴心三叠,时倒金钟。huà lián rén jìng,qín xīn sān dié,shí dào jīn zhōng。

水调歌头

刘清夫

残腊卷愁去,春至莫闲愁。cán là juǎn chóu qù,chūn zhì mò xián chóu。
荣枯会有成说,无处著机谋。róng kū huì yǒu chéng shuō,wú chù zhù jī móu。
身世石中敲火,富贵草头垂露,何用苦贪求。shēn shì shí zhōng qiāo huǒ,fù guì cǎo tóu chuí lù,hé yòng kǔ tān qiú。
三尺布衣剑,千载赤松游。sān chǐ bù yī jiàn,qiān zài chì sōng yóu。
忆亲朋,方丱角,总白头。yì qīn péng,fāng guàn jiǎo,zǒng bái tóu。
羊肠世路巇崄,莫莫且休休。yáng cháng shì lù xī xiǎn,mò mò qiě xiū xiū。
选甚范侯高爵,遮莫陶公钜产,争似五湖舟。xuǎn shén fàn hóu gāo jué,zhē mò táo gōng jù chǎn,zhēng shì wǔ hú zhōu。
万事付蜗角,止坎谩乘流。wàn shì fù wō jiǎo,zhǐ kǎn mán chéng liú。

虞美人

文珏

歌唇乍启尘飞处。gē chún zhà qǐ chén fēi chù。
翠叶轻轻举。cuì yè qīng qīng jǔ。
似通舞态逞妖容。shì tōng wǔ tài chěng yāo róng。
嫩条纤丽玉玲珑。nèn tiáo xiān lì yù líng lóng。
怯秋风。qiè qiū fēng。
虞姬珠碎兵戈里。yú jī zhū suì bīng gē lǐ。
莫认埋魂地。mò rèn mái hún dì。
只应遗恨寄芳丛。zhǐ yīng yí hèn jì fāng cóng。
露和清泪湿轻红。lù hé qīng lèi shī qīng hóng。
古今同。gǔ jīn tóng。

阮郎归

杨端臣

□□今日那人家。jīn rì nà rén jiā。
琐窗红影斜。suǒ chuāng hóng yǐng xié。
髻云散乱不胜花。jì yún sàn luàn bù shèng huā。
偷匀残脸霞。tōu yún cán liǎn xiá。
梁燕老,石榴花。liáng yàn lǎo,shí liú huā。
佳期今已差。jiā qī jīn yǐ chà。
凭阑思想入天涯。píng lán sī xiǎng rù tiān yá。
暮云重叠遮。mù yún zhòng dié zhē。

渔家傲

杨端臣

有个人人情不久。yǒu gè rén rén qíng bù jiǔ。
而今已落他人手。ér jīn yǐ luò tā rén shǒu。
见说近来伊也瘦。jiàn shuō jìn lái yī yě shòu。
好教受。hǎo jiào shòu。
看谁似我能撋就。kàn shuí shì wǒ néng ruán jiù。
莲脸能匀眉黛皱。lián liǎn néng yún méi dài zhòu。
相思泪滴残妆透。xiāng sī lèi dī cán zhuāng tòu。
总是自家为事谬。zǒng shì zì jiā wèi shì miù。
从今后。cóng jīn hòu。
这回断了心先有。zhè huí duàn le xīn xiān yǒu。

渔家傲

杨端臣

楼鼓数声人迹散。lóu gǔ shù shēng rén jì sàn。
马蹄不响街尘软。mǎ tí bù xiǎng jiē chén ruǎn。
门户深深扃小院。mén hù shēn shēn jiōng xiǎo yuàn。
帘不卷。lián bù juǎn。
背灯尽烛红条短。bèi dēng jǐn zhú hóng tiáo duǎn。
归路恍如春梦断。guī lù huǎng rú chūn mèng duàn。
千愁万恨知何限。qiān chóu wàn hèn zhī hé xiàn。
昨夜月华明似练。zuó yè yuè huá míng shì liàn。
花影畔。huā yǐng pàn。
算来惟有嫦娥见。suàn lái wéi yǒu cháng é jiàn。

感皇恩·闰上元

阮阅

芝检下中天,春寒犹浅。zhī jiǎn xià zhōng tiān,chūn hán yóu qiǎn。
馀闰银蟾许重看。yú rùn yín chán xǔ zhòng kàn。
满城灯火,又遍高楼深院。mǎn chéng dēng huǒ,yòu biàn gāo lóu shēn yuàn。
宝鞍催绣毂,香风软。bǎo ān cuī xiù gǔ,xiāng fēng ruǎn。
憔悴慢翁,萧条古县。qiáo cuì màn wēng,xiāo tiáo gǔ xiàn。
随分良辰试开宴。suí fēn liáng chén shì kāi yàn。
且倾芳酒,共听新声弦管。qiě qīng fāng jiǔ,gòng tīng xīn shēng xián guǎn。
夜阑人未散,更筹转。yè lán rén wèi sàn,gèng chóu zhuǎn。

踏莎行·和田守

阮阅

驿使初回,新阳才报。yì shǐ chū huí,xīn yáng cái bào。
时和倍觉青春早。shí hé bèi jué qīng chūn zǎo。
华灯和月拥朱轓,花间万点寒星小。huá dēng hé yuè yōng zhū fān,huā jiān wàn diǎn hán xīng xiǎo。
团扇歌清,重裀舞妙。tuán shàn gē qīng,zhòng yīn wǔ miào。
游人只恐归来悄。yóu rén zhǐ kǒng guī lái qiāo。
明年亲侍辇舆行,未应肯记濡须好。míng nián qīn shì niǎn yú xíng,wèi yīng kěn jì rú xū hǎo。

减字木兰花·冬至

阮阅

晓云舒瑞。xiǎo yún shū ruì。
寒影初回长日至。hán yǐng chū huí zhǎng rì zhì。
罗袜新成。luó wà xīn chéng。
更有何人继后尘。gèng yǒu hé rén jì hòu chén。
绮窗寒浅。qǐ chuāng hán qiǎn。
尽道朝来添一线。jǐn dào cháo lái tiān yī xiàn。
秉烛须游。bǐng zhú xū yóu。
已减铜壶昨夜筹。yǐ jiǎn tóng hú zuó yè chóu。

锦堂春慢·留合肥林倅

阮阅

江入重关,山围翠巘,湖边自古巢阳。jiāng rù zhòng guān,shān wéi cuì yǎn,hú biān zì gǔ cháo yáng。
正梅残林坞,冰泮池塘。zhèng méi cán lín wù,bīng pàn chí táng。
闻道当年父老,记梅福、曾隐南昌。wén dào dāng nián fù lǎo,jì méi fú céng yǐn nán chāng。
有长堤万柳,映□参差,尽是甘棠。yǒu zhǎng dī wàn liǔ,yìng cān chà,jǐn shì gān táng。
共夸金斗。gòng kuā jīn dòu。

洞仙歌·赠宜春官妓赵佛奴

阮阅

赵家姊妹,合在昭阳殿。zhào jiā zǐ mèi,hé zài zhāo yáng diàn。
因甚人间有飞燕。yīn shén rén jiān yǒu fēi yàn。
见伊底,尽道独步江南,便江北、也何曾惯见。jiàn yī dǐ,jǐn dào dú bù jiāng nán,biàn jiāng běi yě hé céng guàn jiàn。
惜伊情性好,不解嗔人,长带桃花笑时脸。xī yī qíng xìng hǎo,bù jiě chēn rén,zhǎng dài táo huā xiào shí liǎn。
向尊前酒底,得见些时,似恁地、能得几回细看。xiàng zūn qián jiǔ dǐ,dé jiàn xiē shí,shì nèn dì néng dé jǐ huí xì kàn。
待不眨眼儿、觑著伊,将眨眼底工夫,剩看几遍。dài bù zhǎ yǎn ér qù zhù yī,jiāng zhǎ yǎn dǐ gōng fū,shèng kàn jǐ biàn。

眼儿媚

阮阅

楼上黄昏杏花寒。lóu shàng huáng hūn xìng huā hán。
斜月小栏干。xié yuè xiǎo lán gàn。
一双燕子,两行征雁,画角声残。yī shuāng yàn zi,liǎng xíng zhēng yàn,huà jiǎo shēng cán。
绮窗人在东风里,洒泪对春闲。qǐ chuāng rén zài dōng fēng lǐ,sǎ lèi duì chūn xián。
也应似旧,盈盈秋水,淡淡春山。yě yīng shì jiù,yíng yíng qiū shuǐ,dàn dàn chūn shān。

天香·龙涎香

王沂孙

孤峤蟠烟,层涛蜕月,骊宫夜采铅水。gū jiào pán yān,céng tāo tuì yuè,lí gōng yè cǎi qiān shuǐ。
汛远槎风,梦深薇露,化作断魂心字。xùn yuǎn chá fēng,mèng shēn wēi lù,huà zuò duàn hún xīn zì。
红瓷候火,还乍识、冰环玉指。hóng cí hòu huǒ,hái zhà shí bīng huán yù zhǐ。
一缕萦帘翠影,依稀海天云气。yī lǚ yíng lián cuì yǐng,yī xī hǎi tiān yún qì。
几回殢娇半醉,剪春灯、夜寒花碎。jǐ huí tì jiāo bàn zuì,jiǎn chūn dēng yè hán huā suì。
更好故溪飞雪,小窗深闭。gèng hǎo gù xī fēi xuě,xiǎo chuāng shēn bì。
荀令如今顿老,总忘却尊前旧风味。xún lìng rú jīn dùn lǎo,zǒng wàng què zūn qián jiù fēng wèi。
漫惜馀薰,空篝素被。màn xī yú xūn,kōng gōu sù bèi。

眉妩·新月

王沂孙

渐新痕悬柳,淡彩穿花,依约破初暝。jiàn xīn hén xuán liǔ,dàn cǎi chuān huā,yī yuē pò chū míng。
便有团圆意,深深拜,相逢谁在香径?画眉未稳,料素娥、犹带离恨。biàn yǒu tuán yuán yì,shēn shēn bài,xiāng féng shuí zài xiāng jìng?huà méi wèi wěn,liào sù é yóu dài lí hèn。
最堪爱、一曲银钩小,宝奁挂秋冷。zuì kān ài yī qū yín gōu xiǎo,bǎo lián guà qiū lěng。
千古盈亏休问,叹慢磨玉斧,难补金镜。qiān gǔ yíng kuī xiū wèn,tàn màn mó yù fǔ,nán bǔ jīn jìng。
太液池犹在,凄凉处、何人重赋清景?故山夜永,试待他窥户端正。tài yè chí yóu zài,qī liáng chù hé rén zhòng fù qīng jǐng?gù shān yè yǒng,shì dài tā kuī hù duān zhèng。
看云外山河,还老尽、桂花影。kàn yún wài shān hé,hái lǎo jǐn guì huā yǐng。

齐天乐·蝉

王沂孙

一襟馀恨宫魂断,年年翠阴庭树。yī jīn yú hèn gōng hún duàn,nián nián cuì yīn tíng shù。
乍咽凉柯,还移暗叶,重把离愁深诉。zhà yàn liáng kē,hái yí àn yè,zhòng bǎ lí chóu shēn sù。
西窗过雨,怪瑶佩流空,玉筝调柱。xī chuāng guò yǔ,guài yáo pèi liú kōng,yù zhēng diào zhù。
镜暗妆残,为谁娇鬓尚如许?jìng àn zhuāng cán,wèi shuí jiāo bìn shàng rú xǔ?
铜仙铅泪似洗,叹移盘去远,难贮零露。tóng xiān qiān lèi shì xǐ,tàn yí pán qù yuǎn,nán zhù líng lù。
病翼惊秋,枯形阅世,消得斜阳几度?馀音更苦,甚独抱清商,顿成凄楚。bìng yì jīng qiū,kū xíng yuè shì,xiāo dé xié yáng jǐ dù?yú yīn gèng kǔ,shén dú bào qīng shāng,dùn chéng qī chǔ。
漫想熏风,柳丝千万缕。màn xiǎng xūn fēng,liǔ sī qiān wàn lǚ。

长亭怨慢·重过中庵故园

王沂孙

泛孤艇东皋过遍,尚记当日,绿阴门掩。fàn gū tǐng dōng gāo guò biàn,shàng jì dāng rì,lǜ yīn mén yǎn。
屐齿莓苔,酒痕罗袖事何限?欲寻前迹,空惆怅成秋苑。jī chǐ méi tái,jiǔ hén luó xiù shì hé xiàn?yù xún qián jì,kōng chóu chàng chéng qiū yuàn。
自约赏花人,别后总风流云散。zì yuē shǎng huā rén,bié hòu zǒng fēng liú yún sàn。
水远,怎知流水外,却是乱山尤远。shuǐ yuǎn,zěn zhī liú shuǐ wài,què shì luàn shān yóu yuǎn。
天涯梦短,想忘了绮疏雕槛。tiān yá mèng duǎn,xiǎng wàng le qǐ shū diāo kǎn。
望不尽冉冉斜阳,抚乔木年华将晚。wàng bù jǐn rǎn rǎn xié yáng,fǔ qiáo mù nián huá jiāng wǎn。
但数点红英,犹识西园凄婉。dàn shù diǎn hóng yīng,yóu shí xī yuán qī wǎn。

高阳台·和周草窗寄越中诸友韵

王沂孙

残雪庭阴,轻寒帘影,霏霏玉管春葭。cán xuě tíng yīn,qīng hán lián yǐng,fēi fēi yù guǎn chūn jiā。
小帖金泥,不知春在谁家?相思一夜窗前梦,奈个人、水隔天遮。xiǎo tiē jīn ní,bù zhī chūn zài shuí jiā?xiāng sī yī yè chuāng qián mèng,nài gè rén shuǐ gé tiān zhē。
但凄然,满树幽香,满地横斜。dàn qī rán,mǎn shù yōu xiāng,mǎn dì héng xié。
江南自是离愁苦,况游骢古道,归雁平沙。jiāng nán zì shì lí chóu kǔ,kuàng yóu cōng gǔ dào,guī yàn píng shā。
怎得银笺,殷勤与说年华。zěn dé yín jiān,yīn qín yǔ shuō nián huá。
如今处处生芳草,纵凭高不见天涯。rú jīn chù chù shēng fāng cǎo,zòng píng gāo bù jiàn tiān yá。
更消他,几度东风,几度飞花。gèng xiāo tā,jǐ dù dōng fēng,jǐ dù fēi huā。

法曲献仙音·聚景亭梅次草窗韵

王沂孙

层绿峨峨,纤琼皎皎,倒压波痕清浅。céng lǜ é é,xiān qióng jiǎo jiǎo,dào yā bō hén qīng qiǎn。
过眼年华,动人幽意,相逢几番春换。guò yǎn nián huá,dòng rén yōu yì,xiāng féng jǐ fān chūn huàn。
记唤酒寻芳处,盈盈褪妆晚。jì huàn jiǔ xún fāng chù,yíng yíng tuì zhuāng wǎn。
已消黯,况凄凉近来离思,应忘却明月,夜深归辇。yǐ xiāo àn,kuàng qī liáng jìn lái lí sī,yīng wàng què míng yuè,yè shēn guī niǎn。
荏苒一枝春,恨东风人似天远。rěn rǎn yī zhī chūn,hèn dōng fēng rén shì tiān yuǎn。
纵有残花,洒征衣、铅泪都满。zòng yǒu cán huā,sǎ zhēng yī qiān lèi dōu mǎn。
但殷勤折取,自遣一襟幽怨。dàn yīn qín zhé qǔ,zì qiǎn yī jīn yōu yuàn。

花犯·苔梅

王沂孙

古婵娟,苍鬟素靥,盈盈瞰流水。gǔ chán juān,cāng huán sù yè,yíng yíng kàn liú shuǐ。
断魂十里。duàn hún shí lǐ。
叹绀缕飘零,难系离思。tàn gàn lǚ piāo líng,nán xì lí sī。
故山岁晚谁堪寄。gù shān suì wǎn shuí kān jì。
琅玕聊自倚。láng gān liáo zì yǐ。
谩记我、绿蓑冲雪,孤舟寒浪里。mán jì wǒ lǜ suō chōng xuě,gū zhōu hán làng lǐ。
三花两蕊破蒙茸,依依似有恨,明珠轻委。sān huā liǎng ruǐ pò méng rōng,yī yī shì yǒu hèn,míng zhū qīng wěi。
云卧稳,蓝衣正、护春憔悴。yún wò wěn,lán yī zhèng hù chūn qiáo cuì。
罗浮梦、半蟾挂晓,么凤冷、山中人乍起。luó fú mèng bàn chán guà xiǎo,me fèng lěng shān zhōng rén zhà qǐ。
又唤取、玉奴归去,馀香空翠被。yòu huàn qǔ yù nú guī qù,yú xiāng kōng cuì bèi。

露华其一碧桃

王沂孙

绀葩乍坼。gàn pā zhà chè。
笑烂漫娇红,不是春色。xiào làn màn jiāo hóng,bù shì chūn sè。
换了素妆,重把青螺轻拂。huàn le sù zhuāng,zhòng bǎ qīng luó qīng fú。
旧歌共渡烟江,却占玉奴标格。jiù gē gòng dù yān jiāng,què zhàn yù nú biāo gé。
风霜峭、瑶台种时,付与仙骨。fēng shuāng qiào yáo tái zhǒng shí,fù yǔ xiān gǔ。
闲门昼掩凄恻。xián mén zhòu yǎn qī cè。
似淡月梨花,重化清魄。shì dàn yuè lí huā,zhòng huà qīng pò。
尚带唾痕香凝,怎忍攀摘。shàng dài tuò hén xiāng níng,zěn rěn pān zhāi。
嫩绿渐满溪阴,蔌蔌粉云飞出。nèn lǜ jiàn mǎn xī yīn,sù sù fěn yún fēi chū。
芳艳冷、刘郎未应认得。fāng yàn lěng liú láng wèi yīng rèn dé。