古诗词

沁园春·寿贾丞相

姚勉

章武中兴,淮蔡欲平,晋公已生。zhāng wǔ zhōng xīng,huái cài yù píng,jìn gōng yǐ shēng。
信天生英杰,正为国计;擎天著柱,要自支撑。xìn tiān shēng yīng jié,zhèng wèi guó jì;qíng tiān zhù zhù,yào zì zhī chēng。
万里长江,古称天险,去岁里风涛忽震惊。wàn lǐ zhǎng jiāng,gǔ chēng tiān xiǎn,qù suì lǐ fēng tāo hū zhèn jīng。
公谈笑,把云腥霓翳,一日都清。gōng tán xiào,bǎ yún xīng ní yì,yī rì dōu qīng。
归来奠枕于京。guī lái diàn zhěn yú jīng。
有辉焕明堂前一星。yǒu huī huàn míng táng qián yī xīng。
称衮衣廊庙,枫宸眷宠;彩衣公府,萱砌春荣。chēng gǔn yī láng miào,fēng chén juàn chǒng;cǎi yī gōng fǔ,xuān qì chūn róng。
著片公心,辨双明眼,长与群贤扶太平。zhù piàn gōng xīn,biàn shuāng míng yǎn,zhǎng yǔ qún xián fú tài píng。
无它愿,植万年宗社,万古功名。wú tā yuàn,zhí wàn nián zōng shè,wàn gǔ gōng míng。

沁园春·寿陈中书

姚勉

湖海元龙,逸气飘然,可百尺楼。hú hǎi yuán lóng,yì qì piāo rán,kě bǎi chǐ lóu。
爱文光万丈,星辰绚彩,爽襟一掬,风露澄秋。ài wén guāng wàn zhàng,xīng chén xuàn cǎi,shuǎng jīn yī jū,fēng lù chéng qiū。
衔字冰清,班心玉立,海内而今第一流。xián zì bīng qīng,bān xīn yù lì,hǎi nèi ér jīn dì yī liú。
繙书子,紫薇花浸月,夜揽词头。fān shū zi,zǐ wēi huā jìn yuè,yè lǎn cí tóu。
著身已是瀛洲。zhù shēn yǐ shì yíng zhōu。
问更有长生别药不。wèn gèng yǒu zhǎng shēng bié yào bù。
是生来已带,神仙道骨,毫端自有,富贵封侯。shì shēng lái yǐ dài,shén xiān dào gǔ,háo duān zì yǒu,fù guì fēng hóu。
拜赐黄封,承恩青琐,见说香名又覆瓯。bài cì huáng fēng,chéng ēn qīng suǒ,jiàn shuō xiāng míng yòu fù ōu。
从今去,了福公事业,从赤松游。cóng jīn qù,le fú gōng shì yè,cóng chì sōng yóu。

沁园春·饯张倅

姚勉

明月扁舟,轻逐江鸥,翩然赋归。míng yuè biǎn zhōu,qīng zhú jiāng ōu,piān rán fù guī。
任颠风掀舞,涛山浪屋;少顷平定,一碧琉璃。rèn diān fēng xiān wǔ,tāo shān làng wū;shǎo qǐng píng dìng,yī bì liú lí。
柳絮浮云,有无根蒂,到底不磨真是非。liǔ xù fú yún,yǒu wú gēn dì,dào dǐ bù mó zhēn shì fēi。
呵呵笑,笑人情似纸,世事如棋。hē hē xiào,xiào rén qíng shì zhǐ,shì shì rú qí。
宜堂事事皆宜。yí táng shì shì jiē yí。
把杯酒论文更有谁。bǎ bēi jiǔ lùn wén gèng yǒu shuí。
记风云满席,吟情浩荡;龙蛇满壁,醉墨淋漓。jì fēng yún mǎn xí,yín qíng hào dàng;lóng shé mǎn bì,zuì mò lín lí。
别后相思,有书寄否,春在梅花第一枝。bié hòu xiāng sī,yǒu shū jì fǒu,chūn zài méi huā dì yī zhī。
重相见,约柳堤撑舫,竹阁寻诗。zhòng xiāng jiàn,yuē liǔ dī chēng fǎng,zhú gé xún shī。

沁园春·送友人归蜀

姚勉

拂剑整装,光射紫霄,斗牛色寒。fú jiàn zhěng zhuāng,guāng shè zǐ xiāo,dòu niú sè hán。
大丈夫不作,儿曹离别,何须更唱,三叠《阳关》。dà zhàng fū bù zuò,ér cáo lí bié,hé xū gèng chàng,sān dié yáng guān。
昼锦还乡,油幢佐幕,谁道青天行路难。zhòu jǐn hái xiāng,yóu chuáng zuǒ mù,shuí dào qīng tiān xíng lù nán。
从今去,听声名焰焰,飞动岷山。cóng jīn qù,tīng shēng míng yàn yàn,fēi dòng mín shān。
征途少饮加餐。zhēng tú shǎo yǐn jiā cān。
要做取功名久远看。yào zuò qǔ gōng míng jiǔ yuǎn kàn。
卷长风吹醒,剑关云气,更须砥柱,三峡惊湍。juǎn zhǎng fēng chuī xǐng,jiàn guān yún qì,gèng xū dǐ zhù,sān xiá jīng tuān。
闻道槐庭,已登安石,此去须弹贡禹冠。wén dào huái tíng,yǐ dēng ān shí,cǐ qù xū dàn gòng yǔ guān。
明年里,踏梅花有分,相见长安。míng nián lǐ,tà méi huā yǒu fēn,xiāng jiàn zhǎng ān。

贺新郎·忆别

姚勉

薄晚收残暑。báo wǎn shōu cán shǔ。
叹西风、暗换流年,又还如许。tàn xī fēng àn huàn liú nián,yòu hái rú xǔ。
鸦背斜阳初敛影,云淡新凉天宇。yā bèi xié yáng chū liǎn yǐng,yún dàn xīn liáng tiān yǔ。
人袖手、阑干凝伫。rén xiù shǒu lán gàn níng zhù。
邻笛唤将乡思动,听秋声、又入梧桐雨。lín dí huàn jiāng xiāng sī dòng,tīng qiū shēng yòu rù wú tóng yǔ。
秋到也,尚羁旅。qiū dào yě,shàng jī lǚ。
故人只在江南渚。gù rén zhǐ zài jiāng nán zhǔ。
想应嫌、久恋东华,软红尘土。xiǎng yīng xián jiǔ liàn dōng huá,ruǎn hóng chén tǔ。
寄远裁衣知念否,新月家家砧杵。jì yuǎn cái yī zhī niàn fǒu,xīn yuè jiā jiā zhēn chǔ。
魂梦想、鹅黄金缕。hún mèng xiǎng é huáng jīn lǚ。
雁影不来天更远,写书成、欲寄凭谁与。yàn yǐng bù lái tiān gèng yuǎn,xiě shū chéng yù jì píng shuí yǔ。
知客恨,两蛩语。zhī kè hèn,liǎng qióng yǔ。

卜算子·和思宪史韵

黄童

不忍更回头,别泪多于雨。bù rěn gèng huí tóu,bié lèi duō yú yǔ。
肺腑相看四十秋,奚止朝朝暮暮。fèi fǔ xiāng kàn sì shí qiū,xī zhǐ cháo cháo mù mù。
何事值花时,又是匆匆去。hé shì zhí huā shí,yòu shì cōng cōng qù。
过了阳关更向西,总是思兄处。guò le yáng guān gèng xiàng xī,zǒng shì sī xiōng chù。

黄鹤引

方资

生逢垂拱。shēng féng chuí gǒng。
不识干戈免田陇。bù shí gàn gē miǎn tián lǒng。
士林书圃终年,庸非天宠。shì lín shū pǔ zhōng nián,yōng fēi tiān chǒng。
才初阘茸。cái chū dá rōng。
老去支离何用。lǎo qù zhī lí hé yòng。
浩然归弄。hào rán guī nòng。
似黄鹤、秋风相送。shì huáng hè qiū fēng xiāng sòng。
尘事塞翁心,浮世庄生梦。chén shì sāi wēng xīn,fú shì zhuāng shēng mèng。
漾舟遥指烟波,群山森动。yàng zhōu yáo zhǐ yān bō,qún shān sēn dòng。
神闲意耸。shén xián yì sǒng。
回首利鞿名鞚。huí shǒu lì jī míng kòng。
此情谁共。cǐ qíng shuí gòng。
问几斛、淋浪春瓮。wèn jǐ hú lín làng chūn wèng。

青玉案·和贺方回

冯时行

年时江上垂杨路。nián shí jiāng shàng chuí yáng lù。
信拄杖、穿云去。xìn zhǔ zhàng chuān yún qù。
碧涧步虚声里度。bì jiàn bù xū shēng lǐ dù。
疏林小寺,远山孤渚,独倚阑干处。shū lín xiǎo sì,yuǎn shān gū zhǔ,dú yǐ lán gàn chù。
别来无几春还暮。bié lái wú jǐ chūn hái mù。
空记当时锦囊句。kōng jì dāng shí jǐn náng jù。
南北东西知几许。nán běi dōng xī zhī jǐ xǔ。
相思难寄,野航蓑笠,独钓巴江雨。xiāng sī nán jì,yě háng suō lì,dú diào bā jiāng yǔ。

虞美人·其一咏荼

冯时行

东君已了韶华媚。dōng jūn yǐ le sháo huá mèi。
未快芳菲意。wèi kuài fāng fēi yì。
临居倾倒向荼蘼。lín jū qīng dào xiàng tú mí。
十万宝珠璎珞、带风垂。shí wàn bǎo zhū yīng luò dài fēng chuí。
合欢翠玉新呈瑞。hé huān cuì yù xīn chéng ruì。
十日傍边醉。shí rì bàng biān zuì。
今年花好为谁开。jīn nián huā hǎo wèi shuí kāi。
欲寄一枝无处、觅阳台。yù jì yī zhī wú chù mì yáng tái。

渔家傲·冬至

冯时行

云覆衡茅霜雪后。yún fù héng máo shuāng xuě hòu。
风吹江面青罗皱。fēng chuī jiāng miàn qīng luó zhòu。
镜里功名愁里瘦。jìng lǐ gōng míng chóu lǐ shòu。
闲袖手。xián xiù shǒu。
去年长至今年又。qù nián zhǎng zhì jīn nián yòu。
梅逼玉肌春欲透。méi bī yù jī chūn yù tòu。
小槽新压冰澌溜。xiǎo cáo xīn yā bīng sī liū。
好把升沉分付酒。hǎo bǎ shēng chén fēn fù jiǔ。
光阴骤。guāng yīn zhòu。
须臾又绿章台柳。xū yú yòu lǜ zhāng tái liǔ。

虞美人·其二

冯时行

芳菲不是浑无据。fāng fēi bù shì hún wú jù。
只是春收取。zhǐ shì chūn shōu qǔ。
都将酝造晚风光。dōu jiāng yùn zào wǎn fēng guāng。
百尺瑶台、吹下半天香。bǎi chǐ yáo tái chuī xià bàn tiān xiāng。
多愁多病疏慵意。duō chóu duō bìng shū yōng yì。
也被香扶起。yě bèi xiāng fú qǐ。
微吟小酌送花飞。wēi yín xiǎo zhuó sòng huā fēi。
更拚小屏幽梦、到开时。gèng pàn xiǎo píng yōu mèng dào kāi shí。

天仙子·荼蘼已凋落赋

冯时行

风幸多情开得好。fēng xìng duō qíng kāi dé hǎo。
忍却吹教零落了。rěn què chuī jiào líng luò le。
弄花衣上有馀香,春已老。nòng huā yī shàng yǒu yú xiāng,chūn yǐ lǎo。
枝头少。zhī tóu shǎo。
况又酒醒鶗鴂晓。kuàng yòu jiǔ xǐng tí jué xiǎo。
一片初飞情已悄。yī piàn chū fēi qíng yǐ qiāo。
可更如今纷不扫。kě gèng rú jīn fēn bù sǎo。
年随流水去无踪,恨不了。nián suí liú shuǐ qù wú zōng,hèn bù le。
愁不了。chóu bù le。
楼外远山眉样小。lóu wài yuǎn shān méi yàng xiǎo。

虞美人·其三重阳词

冯时行

去年同醉黄花下。qù nián tóng zuì huáng huā xià。
采采香盈把。cǎi cǎi xiāng yíng bǎ。
今年仍复对黄花。jīn nián réng fù duì huáng huā。
醉里不羞斑鬓、落乌纱。zuì lǐ bù xiū bān bìn luò wū shā。
劝君莫似阳关柳。quàn jūn mò shì yáng guān liǔ。
飞伴离亭酒。fēi bàn lí tíng jiǔ。
愿君只似月常圆。yuàn jūn zhǐ shì yuè cháng yuán。
还使人人一月、一回看。hái shǐ rén rén yī yuè yī huí kàn。

玉楼春

冯时行

杏花微露春犹浅。xìng huā wēi lù chūn yóu qiǎn。
春浅愁浓愁送远。chūn qiǎn chóu nóng chóu sòng yuǎn。
山拖馀翠断行踪,细雨疏烟迷望眼。shān tuō yú cuì duàn xíng zōng,xì yǔ shū yān mí wàng yǎn。
暮云浓处轻吹散。mù yún nóng chù qīng chuī sàn。
往事时时心上见。wǎng shì shí shí xīn shàng jiàn。
不禁慵瘦倚东风,燕子双双花片片。bù jìn yōng shòu yǐ dōng fēng,yàn zi shuāng shuāng huā piàn piàn。

梦兰堂送史谊伯倅潼川

冯时行

小雨清尘淡烟晚。xiǎo yǔ qīng chén dàn yān wǎn。
官柳殢花待暖。guān liǔ tì huā dài nuǎn。
君愁入伤阙眼。jūn chóu rù shāng quē yǎn。
芳草绿、断云归雁。fāng cǎo lǜ duàn yún guī yàn。
酒重斟,须再劝。jiǔ zhòng zhēn,xū zài quàn。
今夕近、明朝乍远。jīn xī jìn míng cháo zhà yuǎn。
到时暗花飞乱。dào shí àn huā fēi luàn。
千里断肠春不管。qiān lǐ duàn cháng chūn bù guǎn。

蓦山溪·村中闲作

冯时行

艰难时世。jiān nán shí shì。
万事休夸会。wàn shì xiū kuā huì。
官宦误人多,道是也、终须不是。guān huàn wù rén duō,dào shì yě zhōng xū bù shì。
功名事业,已是负初心,人老也,发白也,随分谋生计。gōng míng shì yè,yǐ shì fù chū xīn,rén lǎo yě,fā bái yě,suí fēn móu shēng jì。
如今晓得,更莫争闲气。rú jīn xiǎo dé,gèng mò zhēng xián qì。
高下与人和,且觅个、置锥之地。gāo xià yǔ rén hé,qiě mì gè zhì zhuī zhī dì。
江村僻处,作个老渔樵,一壶酒,一声歌,一觉醺醺睡。jiāng cūn pì chù,zuò gè lǎo yú qiáo,yī hú jiǔ,yī shēng gē,yī jué xūn xūn shuì。

点绛唇

冯时行

江上新晴,闲撑小艇寻梅去。jiāng shàng xīn qíng,xián chēng xiǎo tǐng xún méi qù。
自知梅处。zì zhī méi chù。
香满鱼家路。xiāng mǎn yú jiā lù。
路尽疏篱,一树开如许。lù jǐn shū lí,yī shù kāi rú xǔ。
留人住。liú rén zhù。
留人不住。liú rén bù zhù。
黯淡黄昏雨。àn dàn huáng hūn yǔ。

点绛唇

冯时行

眉黛低颦,一声春满流苏帐。méi dài dī pín,yī shēng chūn mǎn liú sū zhàng。
却从檀响。què cóng tán xiǎng。
渐到梅花上。jiàn dào méi huā shàng。
归卧孤舟,梅影舟前扬。guī wò gū zhōu,méi yǐng zhōu qián yáng。
劳心想。láo xīn xiǎng。
岸横千嶂。àn héng qiān zhàng。
霜月铺寒浪。shuāng yuè pù hán làng。

醉落魄/一斛珠

冯时行

点酥点蜡。diǎn sū diǎn là。
凭君尽做风流骨。píng jūn jǐn zuò fēng liú gǔ。
汉家旧样宫妆额。hàn jiā jiù yàng gōng zhuāng é。
流落人间,真个没人识。liú luò rén jiān,zhēn gè méi rén shí。
佳人误拨龙香觅。jiā rén wù bō lóng xiāng mì。
一枝初向烟林得。yī zhī chū xiàng yān lín dé。
被花惹起愁难说。bèi huā rě qǐ chóu nán shuō。
恰恨西窗,酒醒乌啼月。qià hèn xī chuāng,jiǔ xǐng wū tí yuè。

点绛唇

冯时行

十日春风,吹开一岁间桃李。shí rì chūn fēng,chuī kāi yī suì jiān táo lǐ。
南柯惊起。nán kē jīng qǐ。
归踏春风尾。guī tà chūn fēng wěi。
世事无凭,偶尔成忧喜。shì shì wú píng,ǒu ěr chéng yōu xǐ。
歌声里。gē shēng lǐ。
落花流水。luò huā liú shuǐ。
明日人千里。míng rì rén qiān lǐ。