古诗词

泉石轩初秋乘凉小荷池上

杨万里

芙蕖落片自成船,吹泊高荷伞柄边。fú qú luò piàn zì chéng chuán,chuī pō gāo hé sǎn bǐng biān。
泊了又离离又泊,看它走遍水中天。pō le yòu lí lí yòu pō,kàn tā zǒu biàn shuǐ zhōng tiān。

南斋前众树披猖红梅居间不肆因为剪剔

杨万里

道是司花定有神,元来造化在诗人。dào shì sī huā dìng yǒu shén,yuán lái zào huà zài shī rén。
扫除碧树无情朵,放出红梅恣意春。sǎo chú bì shù wú qíng duǒ,fàng chū hóng méi zì yì chūn。

跋临川梁译居士孝德记二首

杨万里

雪里星奔避乱兵,母先子后赴寒冰。xuě lǐ xīng bēn bì luàn bīng,mǔ xiān zi hòu fù hán bīng。
只知判得身俱死,不料还同母再生。zhǐ zhī pàn dé shēn jù sǐ,bù liào hái tóng mǔ zài shēng。

跋临川梁译居士孝德记二首

杨万里

祗个当时发一心,通天通地总渠临。zhī gè dāng shí fā yī xīn,tōng tiān tōng dì zǒng qú lín。
芝兰玉树今争秀,岂但一枝生桂林。zhī lán yù shù jīn zhēng xiù,qǐ dàn yī zhī shēng guì lín。

赏牡丹

杨万里

把酒看花绕画栏,病身只得忍轻寒。bǎ jiǔ kàn huā rào huà lán,bìng shēn zhǐ dé rěn qīng hán。
主人半醉花微倦,下却珠帘放牡丹。zhǔ rén bàn zuì huā wēi juàn,xià què zhū lián fàng mǔ dān。

因种酴醾金沙作度雪台以下临之酴醾瘁而金沙独茂

杨万里

独种酴醾冷却伊,金沙作伴暖相依。dú zhǒng tú mí lěng què yī,jīn shā zuò bàn nuǎn xiāng yī。
酴醾枯了来年补,且看金沙也自奇。tú mí kū le lái nián bǔ,qiě kàn jīn shā yě zì qí。

东园墙隅双松可爱栽酴醾金沙以绕其上

杨万里

双松树子碧团栾,红锦缠头白锦冠。shuāng sōng shù zi bì tuán luán,hóng jǐn chán tóu bái jǐn guān。
尽放花枝过墙去,不妨分与路人看。jǐn fàng huā zhī guò qiáng qù,bù fáng fēn yǔ lù rén kàn。

雨后登度雪台

杨万里

三日东园近却赊,东风剪剪雨斜斜。sān rì dōng yuán jìn què shē,dōng fēng jiǎn jiǎn yǔ xié xié。
春容雨打风吹尽,犹有金沙最后花。chūn róng yǔ dǎ fēng chuī jǐn,yóu yǒu jīn shā zuì hòu huā。

东园幽步见东山四首

杨万里

日日花开日日新,问天乞得自由身。rì rì huā kāi rì rì xīn,wèn tiān qǐ dé zì yóu shēn。
不知白发苍颜里,更看南溪几个春。bù zhī bái fā cāng yán lǐ,gèng kàn nán xī jǐ gè chūn。

东园幽步见东山四首

杨万里

何曾一日不思归,请看诚斋八集诗。hé céng yī rì bù sī guī,qǐng kàn chéng zhāi bā jí shī。
到得归来身已病,是侬归早是归迟。dào dé guī lái shēn yǐ bìng,shì nóng guī zǎo shì guī chí。

东园幽步见东山四首

杨万里

为爱东园日日来,未曾动脚眼先开。wèi ài dōng yuán rì rì lái,wèi céng dòng jiǎo yǎn xiān kāi。
南溪顷刻都行遍,更到东山顶上回。nán xī qǐng kè dōu xíng biàn,gèng dào dōng shān dǐng shàng huí。

东园幽步见东山四首

杨万里

天赐东园食实封,东山加赐在园东。tiān cì dōng yuán shí shí fēng,dōng shān jiā cì zài yuán dōng。
东山山色浑无定,阴处青苍晒处红。dōng shān shān sè hún wú dìng,yīn chù qīng cāng shài chù hóng。

为牡丹去草

杨万里

手种名花梦亦随,一年年望好花枝。shǒu zhǒng míng huā mèng yì suí,yī nián nián wàng hǎo huā zhī。
为花去草优饶处,两袖青苔十指泥。wèi huā qù cǎo yōu ráo chù,liǎng xiù qīng tái shí zhǐ ní。

雨后步东园

杨万里

晴缫金线不胜垂,寒勒青针未放齐。qíng sāo jīn xiàn bù shèng chuí,hán lēi qīng zhēn wèi fàng qí。
拄杖能言忽相报,三三径里已无泥。zhǔ zhàng néng yán hū xiāng bào,sān sān jìng lǐ yǐ wú ní。

赵村

杨万里

杏花千树洛阳春,白傅年年爱赵村。xìng huā qiān shù luò yáng chūn,bái fù nián nián ài zhào cūn。
月蕊晴葩风露格,老夫移得在东园。yuè ruǐ qíng pā fēng lù gé,lǎo fū yí dé zài dōng yuán。

有叹

杨万里

饱喜饥嗔笑杀侬,凤皇未可笑狙公。bǎo xǐ jī chēn xiào shā nóng,fèng huáng wèi kě xiào jū gōng。
尽逃暮四朝三外,犹在桐花竹实中。jǐn táo mù sì cháo sān wài,yóu zài tóng huā zhú shí zhōng。

枕上闻子规二首

杨万里

半世征行怕子规,一闻一叹一沾衣。bàn shì zhēng xíng pà zi guī,yī wén yī tàn yī zhān yī。
如今听著浑如梦,我自高眠汝自啼。rú jīn tīng zhù hún rú mèng,wǒ zì gāo mián rǔ zì tí。

枕上闻子规二首

杨万里

去年借宅寄生儿,今岁群儿又学伊。qù nián jiè zhái jì shēng ér,jīn suì qún ér yòu xué yī。
羞面见它莺与燕,向人强道不如归。xiū miàn jiàn tā yīng yǔ yàn,xiàng rén qiáng dào bù rú guī。

清晓行散

杨万里

清晓东园政好嬉,忽然伫立小迟迟。qīng xiǎo dōng yuán zhèng hǎo xī,hū rán zhù lì xiǎo chí chí。
为逢咫尺青松上,无数群莺政乱啼。wèi féng zhǐ chǐ qīng sōng shàng,wú shù qún yīng zhèng luàn tí。

尝桃

杨万里

金桃两饤照银杯,一是栽来一买来。jīn táo liǎng dìng zhào yín bēi,yī shì zāi lái yī mǎi lái。
香味比尝无两样,人情毕竟爱亲栽。xiāng wèi bǐ cháng wú liǎng yàng,rén qíng bì jìng ài qīn zāi。