古诗词

别荆州诸友

吕殊

荆州三度别,此别犹酸冷。jīng zhōu sān dù bié,cǐ bié yóu suān lěng。
蒹葭逐岸靡,烟雨隔林迥。jiān jiā zhú àn mí,yān yǔ gé lín jiǒng。
去棹行且留,离觞醉还醒。qù zhào xíng qiě liú,lí shāng zuì hái xǐng。
缅怀荆州士,鹄立霜毛整。miǎn huái jīng zhōu shì,gǔ lì shuāng máo zhěng。
爽信何由人,班班纷脱颖。shuǎng xìn hé yóu rén,bān bān fēn tuō yǐng。
况是清俊流,魁然挈裘领。kuàng shì qīng jùn liú,kuí rán qiè qiú lǐng。
相逢名教乐,殊忘旧机境。xiāng féng míng jiào lè,shū wàng jiù jī jìng。
草木臭味同,何庸绝畦町。cǎo mù chòu wèi tóng,hé yōng jué qí tīng。
虎豹识避就,宁忍覆陷阱。hǔ bào shí bì jiù,níng rěn fù xiàn jǐng。
人情不尽远,颇谅心耿耿。rén qíng bù jǐn yuǎn,pǒ liàng xīn gěng gěng。
眼底绝荆榛,夙生独何幸。yǎn dǐ jué jīng zhēn,sù shēng dú hé xìng。
时恨多旷违,赧容发面颈。shí hèn duō kuàng wéi,nǎn róng fā miàn jǐng。
分袂复自兹,深渊惜断绠。fēn mèi fù zì zī,shēn yuān xī duàn gěng。
断绠无续期,分袂有时并。duàn gěng wú xù qī,fēn mèi yǒu shí bìng。
但愿各自珍,时当动深省。dàn yuàn gè zì zhēn,shí dāng dòng shēn shěng。
一篑会成山,九仞犹弃井。yī kuì huì chéng shān,jiǔ rèn yóu qì jǐng。
要令百炼金,清莹无留矿。yào lìng bǎi liàn jīn,qīng yíng wú liú kuàng。
大哉乾坤内,吾道相与命。dà zāi qián kūn nèi,wú dào xiāng yǔ mìng。

题清溪神女祠次东坡韵

吕殊

生居万山中,二年依泽国。shēng jū wàn shān zhōng,èr nián yī zé guó。
偶于坐曹暇,聊欲访禅默。ǒu yú zuò cáo xiá,liáo yù fǎng chán mò。
再拜神女祠,劈山定何术。zài bài shén nǚ cí,pī shān dìng hé shù。
上有琳宫岩,作论期破惑。shàng yǒu lín gōng yán,zuò lùn qī pò huò。
只今澄潭中,异影眩莫执。zhǐ jīn chéng tán zhōng,yì yǐng xuàn mò zhí。
泉源入幽窈,蛾眉如可及。quán yuán rù yōu yǎo,é méi rú kě jí。
吾闻大地下,出没水中日。wú wén dà dì xià,chū méi shuǐ zhōng rì。
胡为二魶鱼,欲归犹未得。hú wèi èr nà yú,yù guī yóu wèi dé。
变化乘云雷,那能系不食。biàn huà chéng yún léi,nà néng xì bù shí。
山深风窍号,天寒日车急。shān shēn fēng qiào hào,tiān hán rì chē jí。
寄语龙宫君,安稳藏故穴。jì yǔ lóng gōng jūn,ān wěn cáng gù xué。
近来托怪多,勿遣容易测。jìn lái tuō guài duō,wù qiǎn róng yì cè。

蛾眉亭

吕殊

采石江头月正弦,捉月台边酒满船。cǎi shí jiāng tóu yuè zhèng xián,zhuō yuè tái biān jiǔ mǎn chuán。
扰扰利名蚁慕膻,如公岂但酒独贤。rǎo rǎo lì míng yǐ mù shān,rú gōng qǐ dàn jiǔ dú xián。
平生醉里诗三千,卷起长江作长笺。píng shēng zuì lǐ shī sān qiān,juǎn qǐ zhǎng jiāng zuò zhǎng jiān。
悲哉人世隔天渊,一日乘风反自然。bēi zāi rén shì gé tiān yuān,yī rì chéng fēng fǎn zì rán。
死生在我我则天,欲死得死岂其冤。sǐ shēng zài wǒ wǒ zé tiān,yù sǐ dé sǐ qǐ qí yuān。
欲罢长风大放颠,苍茫何处可拍骑鲸肩。yù bà zhǎng fēng dà fàng diān,cāng máng hé chù kě pāi qí jīng jiān。

元日

赵淦夫

凤历首春王,三元启运昌。fèng lì shǒu chūn wáng,sān yuán qǐ yùn chāng。
衣冠充闾里,云物动笙簧。yī guān chōng lǘ lǐ,yún wù dòng shēng huáng。
共舞椒花醉,真成机械忙。gòng wǔ jiāo huā zuì,zhēn chéng jī xiè máng。
人生当此日,何必古羲皇。rén shēng dāng cǐ rì,hé bì gǔ xī huáng。

隐潭

郏修辅

在昔知何人,凿破青山骨。zài xī zhī hé rén,záo pò qīng shān gǔ。
飞泉直下来,千尺泻倏忽。fēi quán zhí xià lái,qiān chǐ xiè shū hū。
两壁苍翠间,一阵风雷突。liǎng bì cāng cuì jiān,yī zhèn fēng léi tū。
傍无尘埃踪,中有蛟龙窟。bàng wú chén āi zōng,zhōng yǒu jiāo lóng kū。
寒气不可向,猛势岂能屈。hán qì bù kě xiàng,měng shì qǐ néng qū。
安得当旱年,为霖济群物。ān dé dāng hàn nián,wèi lín jì qún wù。

送容州中丞赴镇

张佖

交趾同星坐,龙泉佩斗文。jiāo zhǐ tóng xīng zuò,lóng quán pèi dòu wén。
烧香翠羽帐,看舞郁金裙。shāo xiāng cuì yǔ zhàng,kàn wǔ yù jīn qún。
鹢首冲泷浪,犀渠拂岭云。yì shǒu chōng lóng làng,xī qú fú lǐng yún。
莫教铜柱北,祗说马将军。mò jiào tóng zhù běi,zhī shuō mǎ jiāng jūn。

洞庭阻风

张佖

空江浩荡景萧然,尽日菰蒲泊钓船。kōng jiāng hào dàng jǐng xiāo rán,jǐn rì gū pú pō diào chuán。
青草浪高三月渡,绿杨花扑一溪烟。qīng cǎo làng gāo sān yuè dù,lǜ yáng huā pū yī xī yān。
情多莫举伤春目,愁极兼无买酒钱。qíng duō mò jǔ shāng chūn mù,chóu jí jiān wú mǎi jiǔ qián。
犹有渔人数家住,不成村落夕阳边。yóu yǒu yú rén shù jiā zhù,bù chéng cūn luò xī yáng biān。

赠韩道士

张佖

日暮秋风吹野花,上清归客意无涯。rì mù qiū fēng chuī yě huā,shàng qīng guī kè yì wú yá。
桃源寂寂烟霞闭,天路悠悠星汉斜。táo yuán jì jì yān xiá bì,tiān lù yōu yōu xīng hàn xié。
还似世人生白发,定知仙骨变黄芽。hái shì shì rén shēng bái fā,dìng zhī xiān gǔ biàn huáng yá。
东城南陌频相见,应是壶中别有家。dōng chéng nán mò pín xiāng jiàn,yīng shì hú zhōng bié yǒu jiā。

春江雨

张佖

雨溟溟,风泠泠,老松瘦竹临烟汀。yǔ míng míng,fēng líng líng,lǎo sōng shòu zhú lín yān tīng。
空江冷落野云重,村中鬼火微如星。kōng jiāng lěng luò yě yún zhòng,cūn zhōng guǐ huǒ wēi rú xīng。
夜惊溪上渔人起,滴沥篷声满愁耳。yè jīng xī shàng yú rén qǐ,dī lì péng shēng mǎn chóu ěr。
子规叫断独未眠,罨岸春涛打船尾。zi guī jiào duàn dú wèi mián,yǎn àn chūn tāo dǎ chuán wěi。

岑崎山

朱素

小洞隐遥岑,松萝翠复阴。xiǎo dòng yǐn yáo cén,sōng luó cuì fù yīn。
游人曾到不,方信白云深。yóu rén céng dào bù,fāng xìn bái yún shēn。

举富铺

安鏖

漠漠烟横草树青,依稀风景似兰亭。mò mò yān héng cǎo shù qīng,yī xī fēng jǐng shì lán tíng。
小桥疏竹人沽酒,曲径落花僧掩扃。xiǎo qiáo shū zhú rén gū jiǔ,qū jìng luò huā sēng yǎn jiōng。

华亭十咏顾亭林

唐询

平林标大道,曾是野王居。píng lín biāo dà dào,céng shì yě wáng jū。
旧里风烟变,荒原草树疏。jiù lǐ fēng yān biàn,huāng yuán cǎo shù shū。
湖波空上下,里闬已丘墟。hú bō kōng shàng xià,lǐ hàn yǐ qiū xū。
往事将谁语,凄凉六代馀。wǎng shì jiāng shuí yǔ,qī liáng liù dài yú。

华亭十咏顾亭林

唐询

绝顶干云峻,寒泉与穴平。jué dǐng gàn yún jùn,hán quán yǔ xué píng。
还同帝台味,不学陇头声。hái tóng dì tái wèi,bù xué lǒng tóu shēng。
夜雨遥源涨,秋风颢气清。yè yǔ yáo yuán zhǎng,qiū fēng hào qì qīng。
谁云蔗浆美,才可析朝酲。shuí yún zhè jiāng měi,cái kě xī cháo chéng。

华亭十咏顾亭林

唐询

昔在全吴日,从禽耀甲戈。xī zài quán wú rì,cóng qín yào jiǎ gē。
百车尝载羽,一目旧张罗。bǎi chē cháng zài yǔ,yī mù jiù zhāng luó。
地变柔桑在,原荒蔓草多。dì biàn róu sāng zài,yuán huāng màn cǎo duō。
思人无复见,落日下山坡。sī rén wú fù jiàn,luò rì xià shān pō。

华亭十咏顾亭林

唐询

世历亡秦远,湖连大海濒。shì lì wáng qín yuǎn,hú lián dà hǎi bīn。
柘山标观望,玉女见威神。zhè shān biāo guān wàng,yù nǚ jiàn wēi shén。
渺渺旁无地,滔滔孰问津。miǎo miǎo páng wú dì,tāo tāo shú wèn jīn。
何年化鱼鳖,仿佛历阳人。hé nián huà yú biē,fǎng fú lì yáng rén。

华亭十咏顾亭林

唐询

秦德衰千祀,江滨道不修。qín dé shuāi qiān sì,jiāng bīn dào bù xiū。
相传大堤在,曾是翠华游。xiāng chuán dà dī zài,céng shì cuì huá yóu。
玉趾如将见,金椎岂复留。yù zhǐ rú jiāng jiàn,jīn chuí qǐ fù liú。
怅然寻旧迹,蔓草蔽荒丘。chàng rán xún jiù jì,màn cǎo bì huāng qiū。

华亭十咏顾亭林

唐询

代异人亡久,滮池即旧居。dài yì rén wáng jiǔ,biāo chí jí jiù jū。
未移当日地,无复故时鱼。wèi yí dāng rì dì,wú fù gù shí yú。
蒲藻依稀在,风波浩荡馀。pú zǎo yī xī zài,fēng bō hào dàng yú。
水滨如可问,一为访庭除。shuǐ bīn rú kě wèn,yī wèi fǎng tíng chú。

华亭十咏顾亭林

唐询

深谷弥千里,松陵北合流。shēn gǔ mí qiān lǐ,sōng líng běi hé liú。
岸平迷昼夜,人至竞方舟。àn píng mí zhòu yè,rén zhì jìng fāng zhōu。
照月方诸泣,迎风弱荇浮。zhào yuè fāng zhū qì,yíng fēng ruò xìng fú。
平波无限远,极目涨清秋。píng bō wú xiàn yuǎn,jí mù zhǎng qīng qiū。

华亭十咏顾亭林

唐询

旧谍传遗趾,悠然历祀深。jiù dié chuán yí zhǐ,yōu rán lì sì shēn。
人无令威至,门异下邽箴。rén wú lìng wēi zhì,mén yì xià guī zhēn。
谷水当年溜,昆山昔日阴。gǔ shuǐ dāng nián liū,kūn shān xī rì yīn。
鲁堂那复见,丝竹若为寻。lǔ táng nà fù jiàn,sī zhú ruò wèi xún。

华亭十咏顾亭林

唐询

昔有人如玉,兹山得美名。xī yǒu rén rú yù,zī shān dé měi míng。
岩扃锁积翠,谷水断馀声。yán jiōng suǒ jī cuì,gǔ shuǐ duàn yú shēng。
乔木今无在,高台久已倾。qiáo mù jīn wú zài,gāo tái jiǔ yǐ qīng。
如何嵩岳什,独咏甫侯生。rú hé sōng yuè shén,dú yǒng fǔ hóu shēng。