古诗词

和颜长官百咏

朱继芳

年年塞草欲秋时,左右红旗说战机。nián nián sāi cǎo yù qiū shí,zuǒ yòu hóng qí shuō zhàn jī。
介胄粗官应有语,而今宰相好吟诗。jiè zhòu cū guān yīng yǒu yǔ,ér jīn zǎi xiāng hǎo yín shī。

和颜长官百咏

朱继芳

角声吹裂肺肝愁,说与将军莫逗留。jiǎo shēng chuī liè fèi gān chóu,shuō yǔ jiāng jūn mò dòu liú。
男子生当侯万里,死判马革海西头。nán zi shēng dāng hóu wàn lǐ,sǐ pàn mǎ gé hǎi xī tóu。

和颜长官百咏

朱继芳

一剑沙场独苦辛,天阴杀气作黄尘。yī jiàn shā chǎng dú kǔ xīn,tiān yīn shā qì zuò huáng chén。
沉思鸟尽弓无用,肘后累累却顾身。chén sī niǎo jǐn gōng wú yòng,zhǒu hòu lèi lèi què gù shēn。

和颜长官百咏

朱继芳

探使归来半信疑,帐前相语怕人知。tàn shǐ guī lái bàn xìn yí,zhàng qián xiāng yǔ pà rén zhī。
沉香雾里娇弦暖,莫遣边愁到两眉。chén xiāng wù lǐ jiāo xián nuǎn,mò qiǎn biān chóu dào liǎng méi。

和颜长官百咏

朱继芳

征夫战骨洒桑干,帐下苍头自转官。zhēng fū zhàn gǔ sǎ sāng gàn,zhàng xià cāng tóu zì zhuǎn guān。
一骑红尘天外落,筹功更说几多般。yī qí hóng chén tiān wài luò,chóu gōng gèng shuō jǐ duō bān。

和颜长官百咏

朱继芳

公主琵琶胡地秋,将军刁斗汉关愁。gōng zhǔ pí pá hú dì qiū,jiāng jūn diāo dòu hàn guān chóu。
相逢老病无依卒,未说沙场泪已流。xiāng féng lǎo bìng wú yī zú,wèi shuō shā chǎng lèi yǐ liú。

和颜长官百咏

朱继芳

苍苔白骨满黄沙,马汗成冰带雪花。cāng tái bái gǔ mǎn huáng shā,mǎ hàn chéng bīng dài xuě huā。
夜夜鞘中长铗吼,教人不得梦还家。yè yè qiào zhōng zhǎng jiá hǒu,jiào rén bù dé mèng hái jiā。

和颜长官百咏

朱继芳

有客新从塞上回,解包收得战场灰。yǒu kè xīn cóng sāi shàng huí,jiě bāo shōu dé zhàn chǎng huī。
营家未敢分明哭,请看刀痕始欲哀。yíng jiā wèi gǎn fēn míng kū,qǐng kàn dāo hén shǐ yù āi。

和颜长官百咏

朱继芳

虏退边方得暂宁,枣儿红近莫休兵。lǔ tuì biān fāng dé zàn níng,zǎo ér hóng jìn mò xiū bīng。
汉家错信和亲议,不见胡雏与父争。hàn jiā cuò xìn hé qīn yì,bù jiàn hú chú yǔ fù zhēng。

和颜长官百咏

朱继芳

北风吹骨最酸辛,白面书生四角巾。běi fēng chuī gǔ zuì suān xīn,bái miàn shū shēng sì jiǎo jīn。
战士总成亡命鬼,将军才是有功人。zhàn shì zǒng chéng wáng mìng guǐ,jiāng jūn cái shì yǒu gōng rén。

和颜长官百咏

朱继芳

村翁生长在柴门,身有丁男犊有孙。cūn wēng shēng zhǎng zài chái mén,shēn yǒu dīng nán dú yǒu sūn。
为了官租才出市,归家夸说与乡村。wèi le guān zū cái chū shì,guī jiā kuā shuō yǔ xiāng cūn。

和颜长官百咏

朱继芳

雀罗门巷昔趋荣,味似饧甜忽变辛。què luó mén xiàng xī qū róng,wèi shì táng tián hū biàn xīn。
说与侯门休谢客,朝朝暮暮看人情。shuō yǔ hóu mén xiū xiè kè,cháo cháo mù mù kàn rén qíng。

和颜长官百咏

朱继芳

王孙公子少年游,醉里樗蒲信采投。wáng sūn gōng zi shǎo nián yóu,zuì lǐ chū pú xìn cǎi tóu。
指点某庄还博直,明朝酒醒到家求。zhǐ diǎn mǒu zhuāng hái bó zhí,míng cháo jiǔ xǐng dào jiā qiú。

和颜长官百咏

朱继芳

山人只合住山中,入得城来调不同。shān rén zhǐ hé zhù shān zhōng,rù dé chéng lái diào bù tóng。
满面红尘无处避,手携白羽障西风。mǎn miàn hóng chén wú chù bì,shǒu xié bái yǔ zhàng xī fēng。

和颜长官百咏

朱继芳

紫陌寻春日日过,杨花无主奈春何。zǐ mò xún chūn rì rì guò,yáng huā wú zhǔ nài chūn hé。
倾城压酒娇无力,醉里相扶踏踏歌。qīng chéng yā jiǔ jiāo wú lì,zuì lǐ xiāng fú tà tà gē。

和颜长官百咏

朱继芳

相班士女狭邪间,总把喧啾卖却闲。xiāng bān shì nǚ xiá xié jiān,zǒng bǎ xuān jiū mài què xián。
人寿几何春不再,典衣沽酒强追攀。rén shòu jǐ hé chūn bù zài,diǎn yī gū jiǔ qiáng zhuī pān。

和颜长官百咏

朱继芳

春风日日柳年年,到老那知稼穑难。chūn fēng rì rì liǔ nián nián,dào lǎo nà zhī jià sè nán。
若见田家秋作苦,教人一饭不遑安。ruò jiàn tián jiā qiū zuò kǔ,jiào rén yī fàn bù huáng ān。

和颜长官百咏

朱继芳

芜城怀古最愁人,劫火烧残得此身。wú chéng huái gǔ zuì chóu rén,jié huǒ shāo cán dé cǐ shēn。
舞榭歌台何足道,秦宫汉苑尚流尘。wǔ xiè gē tái hé zú dào,qín gōng hàn yuàn shàng liú chén。

和颜长官百咏

朱继芳

百人聚处小喧阗,析到秋毫似计然。bǎi rén jù chù xiǎo xuān tián,xī dào qiū háo shì jì rán。
见说天公还掠剩,鹄形怀宝度饥年。jiàn shuō tiān gōng hái lüè shèng,gǔ xíng huái bǎo dù jī nián。

和颜长官百咏

朱继芳

身游城市发将华,眼见人情似槿花。shēn yóu chéng shì fā jiāng huá,yǎn jiàn rén qíng shì jǐn huā。
惟有梁间双燕子,不嫌贫巷主人家。wéi yǒu liáng jiān shuāng yàn zi,bù xián pín xiàng zhǔ rén jiā。