古诗词

和荣安中二绝

王灼

醉来不入少年场,只欲问涂何有乡。zuì lái bù rù shǎo nián chǎng,zhǐ yù wèn tú hé yǒu xiāng。
耽酒玉川贫彻骨,空将鼻观到糟床。dān jiǔ yù chuān pín chè gǔ,kōng jiāng bí guān dào zāo chuáng。

次昭觉圆老韵

王灼

丈室曾窥金锡光,汾阳宗绪故应长。zhàng shì céng kuī jīn xī guāng,fén yáng zōng xù gù yīng zhǎng。
不嫌俗子堪传授,更借馀波到乐浪。bù xián sú zi kān chuán shòu,gèng jiè yú bō dào lè làng。

次韵日新见招

王灼

闻道山中熟腊醅,悬知瓮面唤春回。wén dào shān zhōng shú là pēi,xuán zhī wèng miàn huàn chūn huí。
桃花亦解相勾引,前度刘郎拟独来。táo huā yì jiě xiāng gōu yǐn,qián dù liú láng nǐ dú lái。

次韵师浑甫

王灼

五字长城久让登,云梯更羡最高层。wǔ zì zhǎng chéng jiǔ ràng dēng,yún tī gèng xiàn zuì gāo céng。
别来大有离群恨,今日西南又得朋。bié lái dà yǒu lí qún hèn,jīn rì xī nán yòu dé péng。

次韵师浑甫

王灼

春愁早觉费驱除,清酒何人赠百壶。chūn chóu zǎo jué fèi qū chú,qīng jiǔ hé rén zèng bǎi hú。
投老残年无处著,只堪脱帽见霜颅。tóu lǎo cán nián wú chù zhù,zhǐ kān tuō mào jiàn shuāng lú。

次韵何子应留诗为别

王灼

追攀笔墨幸同时,苏季如今不愿师。zhuī pān bǐ mò xìng tóng shí,sū jì rú jīn bù yuàn shī。
自诧柳州曾指授,年来稍稍许言诗。zì chà liǔ zhōu céng zhǐ shòu,nián lái shāo shāo xǔ yán shī。

次韵何子应留诗为别

王灼

周南底事苦淹留,杯水那容万斛舟。zhōu nán dǐ shì kǔ yān liú,bēi shuǐ nà róng wàn hú zhōu。
稳驾长风归去好,凤凰池上醉遨游。wěn jià zhǎng fēng guī qù hǎo,fèng huáng chí shàng zuì áo yóu。

次韵何子应留诗为别

王灼

迩迹韩门尚壮年,老陪杖屦本因缘。ěr jì hán mén shàng zhuàng nián,lǎo péi zhàng jù běn yīn yuán。
早知决定书青史,湜籍诸人继有传。zǎo zhī jué dìng shū qīng shǐ,shí jí zhū rén jì yǒu chuán。

次韵何子应留诗为别

王灼

出头自合持文柄,失脚因循作吏师。chū tóu zì hé chí wén bǐng,shī jiǎo yīn xún zuò lì shī。
记取舂陵好邦伯,临风对月有清诗。jì qǔ chōng líng hǎo bāng bó,lín fēng duì yuè yǒu qīng shī。

次韵何子应留诗为别

王灼

主领风光春复秋,西山蜡屐北池舟。zhǔ lǐng fēng guāng chūn fù qiū,xī shān là jī běi chí zhōu。
羲皇以上同真乐,俯仰之间忆旧游。xī huáng yǐ shàng tóng zhēn lè,fǔ yǎng zhī jiān yì jiù yóu。

次韵何子应留诗为别

王灼

兰若生祠付百年,曾将秀笔纪夤缘。lán ruò shēng cí fù bǎi nián,céng jiāng xiù bǐ jì yín yuán。
涪江口口歌遗爱,碑版悬知四裔传。fú jiāng kǒu kǒu gē yí ài,bēi bǎn xuán zhī sì yì chuán。

次韵晁子与

王灼

清溪西岸作鹑居,敢怨投闲百不如。qīng xī xī àn zuò chún jū,gǎn yuàn tóu xián bǎi bù rú。
喜得君家好兄弟,相逢如对古人书。xǐ dé jūn jiā hǎo xiōng dì,xiāng féng rú duì gǔ rén shū。

次韵晁子与

王灼

长贫我欲为巴叟,高咏君能继洛生。zhǎng pín wǒ yù wèi bā sǒu,gāo yǒng jūn néng jì luò shēng。
自许一丘成小隐,仰瞻千载立修名。zì xǔ yī qiū chéng xiǎo yǐn,yǎng zhān qiān zài lì xiū míng。

次韵晁子与

王灼

大晁富丽比南金,令弟清新敌楚琳。dà cháo fù lì bǐ nán jīn,lìng dì qīng xīn dí chǔ lín。
死却庐陵老居士,二苏那得有知音。sǐ què lú líng lǎo jū shì,èr sū nà dé yǒu zhī yīn。

次韵晁子与

王灼

韩门今日有真传,兴起斯文四百年。hán mén jīn rì yǒu zhēn chuán,xīng qǐ sī wén sì bǎi nián。
可惜飞龙卧荒枥,闲看翠翮落虚弦。kě xī fēi lóng wò huāng lì,xián kàn cuì hé luò xū xián。

次韵晁子与

王灼

新诗字字救朝饥,仁义之言反类痴。xīn shī zì zì jiù cháo jī,rén yì zhī yán fǎn lèi chī。
谁办千金收骏骨,大胜列屋养蛾眉。shuí bàn qiān jīn shōu jùn gǔ,dà shèng liè wū yǎng é méi。

再次韵

王灼

岷江剑栈总宁居,闻道边头亦晏如。mín jiāng jiàn zhàn zǒng níng jū,wén dào biān tóu yì yàn rú。
猛士云屯方贾勇,胡儿莫送讲和书。měng shì yún tún fāng jiǎ yǒng,hú ér mò sòng jiǎng hé shū。

再次韵

王灼

筑坛拜将一军惊,初识淮阴胯下生。zhù tán bài jiāng yī jūn jīng,chū shí huái yīn kuà xià shēng。
能读父书成底事,可怜世上逐虚名。néng dú fù shū chéng dǐ shì,kě lián shì shàng zhú xū míng。

再次韵

王灼

懒掷粗疏地上金,绝知环佩响璆琳。lǎn zhì cū shū dì shàng jīn,jué zhī huán pèi xiǎng qiú lín。
歌功颂德今时事,侧听诸公出正音。gē gōng sòng dé jīn shí shì,cè tīng zhū gōng chū zhèng yīn。

再次韵

王灼

佛狸已死北人传,虏马饮江谣故年。fú lí yǐ sǐ běi rén chuán,lǔ mǎ yǐn jiāng yáo gù nián。
只有昭君怨青冢,他时心事付鹍弦。zhǐ yǒu zhāo jūn yuàn qīng zhǒng,tā shí xīn shì fù kūn xián。