古诗词

浪淘沙·秋

朱栴

塞下景荒凉,淡薄秋光,金风淅淅透衣裳。sāi xià jǐng huāng liáng,dàn báo qiū guāng,jīn fēng xī xī tòu yī shang。
读罢安仁《秋兴赋》,憀栗悲伤。dú bà ān rén qiū xīng fù,liáo lì bēi shāng。
廿载住边疆,两鬓成霜,天边鸿雁又南翔。niàn zài zhù biān jiāng,liǎng bìn chéng shuāng,tiān biān hóng yàn yòu nán xiáng。
借问夏城屯戍客,是否思乡?jiè wèn xià chéng tún shù kè,shì fǒu sī xiāng?

桂殿秋

朔朝霞

秦淮渡,碧波流,冷月斜明花外楼。qín huái dù,bì bō liú,lěng yuè xié míng huā wài lóu。
仙人掌满金茎露,桂子香寒玉殿秋。xiān rén zhǎng mǎn jīn jīng lù,guì zi xiāng hán yù diàn qiū。

小重山·秋闺

纪映淮

萧瑟幽闺更漏长,庭前丛桂发、暗飘香。xiāo sè yōu guī gèng lòu zhǎng,tíng qián cóng guì fā àn piāo xiāng。
月明露白渐生凉,轻风起、时拂郁金裳。yuè míng lù bái jiàn shēng liáng,qīng fēng qǐ shí fú yù jīn shang。
远雁一行行,相看还伫立、怯空房。yuǎn yàn yī xíng xíng,xiāng kàn hái zhù lì qiè kōng fáng。
幽怀几许总难量,兰缸灺、花影欲窥窗。yōu huái jǐ xǔ zǒng nán liàng,lán gāng xiè huā yǐng yù kuī chuāng。

南歌子·秋思

纪映淮

翠菊娇秋色,金蓉衬晚霞。cuì jú jiāo qiū sè,jīn róng chèn wǎn xiá。
倦来无力倚红纱。juàn lái wú lì yǐ hóng shā。
恨杀孤鸿一点、叫天涯。hèn shā gū hóng yī diǎn jiào tiān yá。

桃源忆故人暮春

纪映淮

楼前花逐东风舞。lóu qián huā zhú dōng fēng wǔ。
惟有杨花堪妒。wéi yǒu yáng huā kān dù。
一味入帘穿户。yī wèi rù lián chuān hù。
不管愁人顾。bù guǎn chóu rén gù。
枝头杜宇声偏苦。zhī tóu dù yǔ shēng piān kǔ。
叫得斜阳欲暮。jiào dé xié yáng yù mù。
门外残红无数。mén wài cán hóng wú shù。
零落横塘路。líng luò héng táng lù。

醉桃源早春

纪映淮

疏帘不卷早春寒。shū lián bù juǎn zǎo chūn hán。
残梅倚石栏。cán méi yǐ shí lán。
碧天无际路漫漫。bì tiān wú jì lù màn màn。
孤云独去闲。gū yún dú qù xián。
丝添鬓,意阑珊。sī tiān bìn,yì lán shān。
频将双泪弹。pín jiāng shuāng lèi dàn。
中庭明月又团团。zhōng tíng míng yuè yòu tuán tuán。
愁人不要看。chóu rén bù yào kàn。

鹧鸪天·有感

纪映淮

落尽红香绿满枝。luò jǐn hóng xiāng lǜ mǎn zhī。
韶光如驶去难追。sháo guāng rú shǐ qù nán zhuī。
春归过去鹃啼血,小阁帘垂乳燕窥。chūn guī guò qù juān tí xuè,xiǎo gé lián chuí rǔ yàn kuī。
情脉脉,意孜孜。qíng mài mài,yì zī zī。
无言常自费寻思。wú yán cháng zì fèi xún sī。
连天草色和烟碧,何事东风着意吹。lián tiān cǎo sè hé yān bì,hé shì dōng fēng zhe yì chuī。

小重山·端午

纪映淮

闲窗独坐病馀身。xián chuāng dú zuò bìng yú shēn。
惊闻画鼓闹,在河津。jīng wén huà gǔ nào,zài hé jīn。
始知节届佩符辰。shǐ zhī jié jiè pèi fú chén。
彩丝系,输与少年人。cǎi sī xì,shū yǔ shǎo nián rén。
一岁一番新。yī suì yī fān xīn。
年光催短鬓。nián guāng cuī duǎn bìn。
暗伤神。àn shāng shén。
感时怀古欲沾巾。gǎn shí huái gǔ yù zhān jīn。
湘江渺,何处吊灵均。xiāng jiāng miǎo,hé chù diào líng jūn。

传言玉女·咏残梅

纪映淮

疏梅枝上,昨夜又经春雪。shū méi zhī shàng,zuó yè yòu jīng chūn xuě。
依依窗外,恰对人寥寂。yī yī chuāng wài,qià duì rén liáo jì。
冷淡孤芳,一种幽情殊绝。lěng dàn gū fāng,yī zhǒng yōu qíng shū jué。
休吹长笛,好留馀馝。xiū chuī zhǎng dí,hǎo liú yú bì。
瘦影横斜,正冰蟾好时节。shòu yǐng héng xié,zhèng bīng chán hǎo shí jié。
乱点苍苔,无奈东风劣。luàn diǎn cāng tái,wú nài dōng fēng liè。
梦断高楼,有恨无言可说。mèng duàn gāo lóu,yǒu hèn wú yán kě shuō。
早听帘际,莺调新舌。zǎo tīng lián jì,yīng diào xīn shé。

转应词二首

徐庸

疏树。shū shù。
疏树。shū shù。
黄叶乱飘江路。huáng yè luàn piāo jiāng lù。
西风吹鬓飕飕。xī fēng chuī bìn sōu sōu。
景色浑如去秋。jǐng sè hún rú qù qiū。
秋去。qiū qù。
秋去。qiū qù。
塞外远人归未。sāi wài yuǎn rén guī wèi。

转应词二首

徐庸

秋梦。qiū mèng。
秋梦。qiū mèng。
梦觉笛声三弄。mèng jué dí shēng sān nòng。
空堂蟋蟀频鸣。kōng táng xī shuài pín míng。
正是窗前月明。zhèng shì chuāng qián yuè míng。
明月。míng yuè。
明月。míng yuè。
曾见几番圆缺。céng jiàn jǐ fān yuán quē。

竹枝歌

徐庸

银钗女儿脂粉香,竹枝歌里唱悠扬。yín chāi nǚ ér zhī fěn xiāng,zhú zhī gē lǐ chàng yōu yáng。
数声传去郎听得,惹起相思空断肠。shù shēng chuán qù láng tīng dé,rě qǐ xiāng sī kōng duàn cháng。

竹枝歌

徐庸

九疑山下暮云深,二女祠前竹满林。jiǔ yí shān xià mù yún shēn,èr nǚ cí qián zhú mǎn lín。
稚子虽然翻锦箨,要知节节有虚心。zhì zi suī rán fān jǐn tuò,yào zhī jié jié yǒu xū xīn。

柳枝词

徐庸

章台一种异随堤,带雨含烟万树齐。zhāng tái yī zhǒng yì suí dī,dài yǔ hán yān wàn shù qí。
不惜赠郎扳拆去,任随征旆走东西。bù xī zèng láng bān chāi qù,rèn suí zhēng pèi zǒu dōng xī。

柳枝词

徐庸

学画修眉两叶长,美人晓起斗清扬。xué huà xiū méi liǎng yè zhǎng,měi rén xiǎo qǐ dòu qīng yáng。
花飞如雪随风舞,江北江南总断肠。huā fēi rú xuě suí fēng wǔ,jiāng běi jiāng nán zǒng duàn cháng。

沁园春·寄题岳王庙

丘浚

为国除患,为敌报仇,可恨堪哀。wèi guó chú huàn,wèi dí bào chóu,kě hèn kān āi。
顾当此乾坤,是谁境界,君亲何处,几许人才。gù dāng cǐ qián kūn,shì shuí jìng jiè,jūn qīn hé chù,jǐ xǔ rén cái。
万死间关,十年血战,端的孜孜为甚来。wàn sǐ jiān guān,shí nián xuè zhàn,duān de zī zī wèi shén lái。
何须苦,把长城自坏,柱石潜摧。hé xū kǔ,bǎ zhǎng chéng zì huài,zhù shí qián cuī。
虽然天道恢恢。suī rán tiān dào huī huī。
奈人众、将天拗转回。nài rén zhòng jiāng tiān ǎo zhuǎn huí。
叹黄龙府里,未行贺酒,朱仙镇上,先奉追牌。tàn huáng lóng fǔ lǐ,wèi xíng hè jiǔ,zhū xiān zhèn shàng,xiān fèng zhuī pái。
共戴仇天,甘投死地,天理人心安在哉。gòng dài chóu tiān,gān tóu sǐ dì,tiān lǐ rén xīn ān zài zāi。
英雄恨,向万年千载,永不沉埋。yīng xióng hèn,xiàng wàn nián qiān zài,yǒng bù chén mái。

卜算子·秋思

丘浚

云散岭头光,叶落山形瘦。yún sàn lǐng tóu guāng,yè luò shān xíng shòu。
目断遥空雁不来,正是悲秋候。mù duàn yáo kōng yàn bù lái,zhèng shì bēi qiū hòu。
雨点水痕圆,风蹙波文皱。yǔ diǎn shuǐ hén yuán,fēng cù bō wén zhòu。
顾影徘徊落小池,顿觉人非旧。gù yǐng pái huái luò xiǎo chí,dùn jué rén fēi jiù。

鹧鸪天·江村

丘浚

城阙峨峨禁籞重。chéng quē é é jìn yù zhòng。
梁家池馆闹春风。liáng jiā chí guǎn nào chūn fēng。
韶光尽在花畦畔,生意都来草径中。sháo guāng jǐn zài huā qí pàn,shēng yì dōu lái cǎo jìng zhōng。
天广大,日从容。tiān guǎng dà,rì cóng róng。
十分春色万枝红。shí fēn chūn sè wàn zhī hóng。
醉中记得西杨语,莫待银蟾生海东。zuì zhōng jì dé xī yáng yǔ,mò dài yín chán shēng hǎi dōng。

踏莎行·春日会友人梁氏园游赏

丘浚

鹭破青林,凫分碧藻。lù pò qīng lín,fú fēn bì zǎo。
江村景致天然好。jiāng cūn jǐng zhì tiān rán hǎo。
一尘不到万缘空,人生只合闲中老。yī chén bù dào wàn yuán kōng,rén shēng zhǐ hé xián zhōng lǎo。
古树巢云,落花绣草。gǔ shù cháo yún,luò huā xiù cǎo。
四山弦管啼幽鸟。sì shān xián guǎn tí yōu niǎo。
醉来白眼望青天,人间别有乾坤小。zuì lái bái yǎn wàng qīng tiān,rén jiān bié yǒu qián kūn xiǎo。

清平乐·昔高槎轩作水龙吟词咏红竹子诵而喜之欲拟作一词未有以起其意者适余友志昂奉常以松雪翁钩勒竹卷求题故为作此词

丘浚

佳人空谷。jiā rén kōng gǔ。
陨落猗猗菉。yǔn luò yī yī lù。
泪尽粉乾销腻玉。lèi jǐn fěn qián xiāo nì yù。
翠袖仅馀边幅。cuì xiù jǐn yú biān fú。
吴兴公子清狂。wú xīng gōng zi qīng kuáng。
临池不学钟王。lín chí bù xué zhōng wáng。
垩帚扫成飞帛,雕锼金薤琳琅。è zhǒu sǎo chéng fēi bó,diāo sōu jīn xiè lín láng。