古诗词

蝶恋花·题武夷太虚岩

邱四可

古壑流连寻趣步,淅沥泉飞,寒石留云护。gǔ hè liú lián xún qù bù,xī lì quán fēi,hán shí liú yún hù。
数折曲房罗翠雾,幽怀可是人能悟。shù zhé qū fáng luó cuì wù,yōu huái kě shì rén néng wù。
风月江山悬客慕,为惜芳年,聊取柔情付。fēng yuè jiāng shān xuán kè mù,wèi xī fāng nián,liáo qǔ róu qíng fù。
自昔金兰多陌路,而今管鲍休相误。zì xī jīn lán duō mò lù,ér jīn guǎn bào xiū xiāng wù。

虞美人

吴邦桢

西溪十里渔村路,犹记看梅处。xī xī shí lǐ yú cūn lù,yóu jì kàn méi chù。
暗香疏影最关情,更怜雪外一枝横,雨初晴。àn xiāng shū yǐng zuì guān qíng,gèng lián xuě wài yī zhī héng,yǔ chū qíng。
而今别去梅花久,梅好应如旧。ér jīn bié qù méi huā jiǔ,méi hǎo yīng rú jiù。
风霜愧我渐苍颜,长教老鹤怨空山,几时还。fēng shuāng kuì wǒ jiàn cāng yán,zhǎng jiào lǎo hè yuàn kōng shān,jǐ shí hái。

千秋岁·送远山李夫人南归

顾横波

几般离索,只有今番恶。jǐ bān lí suǒ,zhǐ yǒu jīn fān è。
塞柳凄,宫槐落。sāi liǔ qī,gōng huái luò。
月明芳草路,人去真珠阁。yuè míng fāng cǎo lù,rén qù zhēn zhū gé。
问何日,衣香钗影同绡幕。wèn hé rì,yī xiāng chāi yǐng tóng xiāo mù。
曾寻寒食约,每共花前酌。céng xún hán shí yuē,měi gòng huā qián zhuó。
事已休,情如昨。shì yǐ xiū,qíng rú zuó。
半船红烛冷,一棹青山泊。bàn chuán hóng zhú lěng,yī zhào qīng shān pō。
凭任取,长安裘马争轻薄。píng rèn qǔ,zhǎng ān qiú mǎ zhēng qīng báo。

清平乐

吴山

秋光如许,雁字排空去。qiū guāng rú xǔ,yàn zì pái kōng qù。
十二阑干凝眺处,帘卷西山暮雨。shí èr lán gàn níng tiào chù,lián juǎn xī shān mù yǔ。
白沙翠竹柴门,落霞孤鹜江村。bái shā cuì zhú chái mén,luò xiá gū wù jiāng cūn。
况是亭皋叶下,萧萧最怆吟魂。kuàng shì tíng gāo yè xià,xiāo xiāo zuì chuàng yín hún。

临江仙

闵如霖

万里碧天清似洗,银河珠斗回杓。wàn lǐ bì tiān qīng shì xǐ,yín hé zhū dòu huí biāo。
秋千院落月儿高。qiū qiān yuàn luò yuè ér gāo。
柳阴墙外转,花气户边飘。liǔ yīn qiáng wài zhuǎn,huā qì hù biān piāo。
春色恼人应不寝,何人更品鸾箫。chūn sè nǎo rén yīng bù qǐn,hé rén gèng pǐn luán xiāo。
灵鸡未唱夜迢迢。líng jī wèi chàng yè tiáo tiáo。
玉阶清露湿,金鼎碧烟销。yù jiē qīng lù shī,jīn dǐng bì yān xiāo。

菩萨蛮·次尔斐韵

顾朝桢

笼烟弱柳丝如带,莺梭织就朱阑外。lóng yān ruò liǔ sī rú dài,yīng suō zhī jiù zhū lán wài。
芳草意绵连,王孙醉欲眠。fāng cǎo yì mián lián,wáng sūn zuì yù mián。
新萝荫古壁,牛背斜阳笛。xīn luó yīn gǔ bì,niú bèi xié yáng dí。
杜宇月三更,凄清分外明。dù yǔ yuè sān gèng,qī qīng fēn wài míng。

念奴娇·用东坡赤壁怀古韵

孙楼

红尘深处,转愁肠、却忆江南景物。hóng chén shēn chù,zhuǎn chóu cháng què yì jiāng nán jǐng wù。
翳云开,梅雨霁、一片苍崖翠壁。yì yún kāi,méi yǔ jì yī piàn cāng yá cuì bì。
竹里鸣淙,松间泻瀑,衣袂飞珠雪。zhú lǐ míng cóng,sōng jiān xiè pù,yī mèi fēi zhū xuě。
流觞递咏,山中谁是奇杰。liú shāng dì yǒng,shān zhōng shuí shì qí jié。
而今归路迢遥,宦途迤逗,弹铗悲歌发。ér jīn guī lù tiáo yáo,huàn tú yí dòu,dàn jiá bēi gē fā。
去住无凭,眠未稳、好梦随生随灭。qù zhù wú píng,mián wèi wěn hǎo mèng suí shēng suí miè。
过雁牵情,吟蛩送泪,听里堪华发。guò yàn qiān qíng,yín qióng sòng lèi,tīng lǐ kān huá fā。
青山不负,有时还醉萝月。qīng shān bù fù,yǒu shí hái zuì luó yuè。

点绛唇·忆琼章姊

沈宪英

帘外轻寒,谢娘风絮无人见。lián wài qīng hán,xiè niáng fēng xù wú rén jiàn。
桃花如面,肠断春归燕。táo huā rú miàn,cháng duàn chūn guī yàn。
人去瑶台,只觉东风贱。rén qù yáo tái,zhǐ jué dōng fēng jiàn。
湘帘卷,绿杨千线,烟锁深深院。xiāng lián juǎn,lǜ yáng qiān xiàn,yān suǒ shēn shēn yuàn。

水龙吟·胥江竞渡

沈宪英

熏风池馆新篁,片红飞尽惊梅雨。xūn fēng chí guǎn xīn huáng,piàn hóng fēi jǐn jīng méi yǔ。
纨扇初裁,罗衣乍试,又逢重午。wán shàn chū cái,luó yī zhà shì,yòu féng zhòng wǔ。
万户千门,游人争出,俱悬艾虎。wàn hù qiān mén,yóu rén zhēng chū,jù xuán ài hǔ。
看碧蒲萦恨,朱榴沾醉,似续离骚旧谱。kàn bì pú yíng hèn,zhū liú zhān zuì,shì xù lí sāo jiù pǔ。
惆怅韶华易换,最关心、画船箫鼓。chóu chàng sháo huá yì huàn,zuì guān xīn huà chuán xiāo gǔ。
当年沉水,今朝寒食,依然荆楚。dāng nián chén shuǐ,jīn cháo hán shí,yī rán jīng chǔ。
抉目城边,捧心台畔,恨垂千古。jué mù chéng biān,pěng xīn tái pàn,hèn chuí qiān gǔ。
霎时间惟见,清江一曲,绿蓑渔夫。shà shí jiān wéi jiàn,qīng jiāng yī qū,lǜ suō yú fū。

竹枝词四首

吴鼎芳

青山是处锁蛾眉,日日湖边有别离。qīng shān shì chù suǒ é méi,rì rì hú biān yǒu bié lí。
却怪烟波三万顷,扁舟只许载西施。què guài yān bō sān wàn qǐng,biǎn zhōu zhǐ xǔ zài xī shī。

竹枝词四首

吴鼎芳

江南一雪苦非常,湖上空余橘柚乡。jiāng nán yī xuě kǔ fēi cháng,hú shàng kōng yú jú yòu xiāng。
万树千头零落尽,于今那得洞庭霜。wàn shù qiān tóu líng luò jǐn,yú jīn nà dé dòng tíng shuāng。

竹枝词四首

吴鼎芳

湖船来往惯风波,尾后黄旗飞虎图。hú chuán lái wǎng guàn fēng bō,wěi hòu huáng qí fēi hǔ tú。
一夜王程三百里,枇杷明日进留都。yī yè wáng chéng sān bǎi lǐ,pí pá míng rì jìn liú dōu。

竹枝词四首

吴鼎芳

南濠有客寄书还,夫婿黄柑已趁钱。nán háo yǒu kè jì shū hái,fū xù huáng gān yǐ chèn qián。
几日不来湖上棹,休教重上赣州船。jǐ rì bù lái hú shàng zhào,xiū jiào zhòng shàng gàn zhōu chuán。

柳枝词

吴鼎芳

绿阴如雨万条斜,啼罢朝莺又晚鸦。lǜ yīn rú yǔ wàn tiáo xié,tí bà cháo yīng yòu wǎn yā。
尽日春风无别意,只吹花点过西家。jǐn rì chūn fēng wú bié yì,zhǐ chuī huā diǎn guò xī jiā。

惜分飞·闺情

吴鼎芳

红界枕痕微褪玉,唤起那禁幽独。hóng jiè zhěn hén wēi tuì yù,huàn qǐ nà jìn yōu dú。
好鸟啼春足,归期不准花须卜。hǎo niǎo tí chūn zú,guī qī bù zhǔn huā xū bo。
尽日眉峰双凝绿,十二绣帘低轴。jǐn rì méi fēng shuāng níng lǜ,shí èr xiù lián dī zhóu。
人在阑干曲,杨花却羡无拘束。rén zài lán gàn qū,yáng huā què xiàn wú jū shù。

虞美人

吴鼎芳

海棠不碍窗纱影,鬓亸鸳鸯领。hǎi táng bù ài chuāng shā yǐng,bìn duǒ yuān yāng lǐng。
绣棚吹落唾花红,但见余香一点、袅晴风。xiù péng chuī luò tuò huā hóng,dàn jiàn yú xiāng yī diǎn niǎo qíng fēng。
柳眠无力轻烟惹,色撩人也。liǔ mián wú lì qīng yān rě,sè liāo rén yě。
罗衫闲搭画阑边,日暖融融好个、洗头天。luó shān xián dā huà lán biān,rì nuǎn róng róng hǎo gè xǐ tóu tiān。

重叠金惜别

吕希周

粉痕未褪梅妆雪,骖鸾忽度梨花月。fěn hén wèi tuì méi zhuāng xuě,cān luán hū dù lí huā yuè。
灯影小红楼,角声起暮愁。dēng yǐng xiǎo hóng lóu,jiǎo shēng qǐ mù chóu。
孤篷怜倦客,绣被余香歇。gū péng lián juàn kè,xiù bèi yú xiāng xiē。
料倚枕鸳单,屏风六曲山。liào yǐ zhěn yuān dān,píng fēng liù qū shān。

满江红·二首

王彦泓

春雨霢霂,正狼藉、落花堪哭。chūn yǔ mài mù,zhèng láng jí luò huā kān kū。
无聊赖,客窗滋味,几宵残烛。wú liáo lài,kè chuāng zī wèi,jǐ xiāo cán zhú。
眼底乍抛人一个,眉尖压上愁千斛。yǎn dǐ zhà pāo rén yī gè,méi jiān yā shàng chóu qiān hú。
问断肠词为阿谁吟,楼东玉。wèn duàn cháng cí wèi ā shuí yín,lóu dōng yù。
银屏后,阑干曲。yín píng hòu,lán gàn qū。
偎素脸,频叮嘱。wēi sù liǎn,pín dīng zhǔ。
爱明眸秋剪,翠娥娇蹙。ài míng móu qiū jiǎn,cuì é jiāo cù。
福薄若无欢笑分,病身甘守孤单宿。fú báo ruò wú huān xiào fēn,bìng shēn gān shǒu gū dān sù。
望天公鉴念一心人,成金屋。wàng tiān gōng jiàn niàn yī xīn rén,chéng jīn wū。

满江红·二首

王彦泓

眼角相勾,谁道有、这场抛散。yǎn jiǎo xiāng gōu,shuí dào yǒu zhè chǎng pāo sàn。
怕向那、定情帘下,诉愁窗畔。pà xiàng nà dìng qíng lián xià,sù chóu chuāng pàn。
几度卸妆垂手望,无端梦觉低声唤。jǐ dù xiè zhuāng chuí shǒu wàng,wú duān mèng jué dī shēng huàn。
猛思量此际正天涯,啼珠溅。měng sī liàng cǐ jì zhèng tiān yá,tí zhū jiàn。
欲寄语,加餐饭。yù jì yǔ,jiā cān fàn。
难嘱咐,鱼和雁。nán zhǔ fù,yú hé yàn。
隔云山牵挽,寸心如线。gé yún shān qiān wǎn,cùn xīn rú xiàn。
善病每逢春月卧,长愁多向花前叹。shàn bìng měi féng chūn yuè wò,zhǎng chóu duō xiàng huā qián tàn。
况如今憔悴去侬边,何曾惯。kuàng rú jīn qiáo cuì qù nóng biān,hé céng guàn。

新岁竹枝词

王彦泓

吟魂易放早春天,风物江南倍可怜。yín hún yì fàng zǎo chūn tiān,fēng wù jiāng nán bèi kě lián。
底事兰成能作赋,感怀偏在戊辰年。dǐ shì lán chéng néng zuò fù,gǎn huái piān zài wù chén nián。