古诗词

梦游河津遇苏石水醒识其状

曹于汴

梦里逢知友,怜予髭白生。mèng lǐ féng zhī yǒu,lián yǔ zī bái shēng。
草茵相枕藉,村酿若生平。cǎo yīn xiāng zhěn jí,cūn niàng ruò shēng píng。
惜去马鞍解,伤时襟泪横。xī qù mǎ ān jiě,shāng shí jīn lèi héng。
龙门冈阜上,乍醒使人惊。lóng mén gāng fù shàng,zhà xǐng shǐ rén jīng。

乙巳七月再游西园二首

曹于汴

四野青犹昨,重来病若加。sì yě qīng yóu zuó,zhòng lái bìng ruò jiā。
报君空谏草,为母惜年华。bào jūn kōng jiàn cǎo,wèi mǔ xī nián huá。
皓月邀临榻,红尘懒过家。hào yuè yāo lín tà,hóng chén lǎn guò jiā。
休休还自适,到处足烟霞。xiū xiū hái zì shì,dào chù zú yān xiá。

乙巳七月再游西园二首

曹于汴

遭逢亦已足,胡不笑颜酡。zāo féng yì yǐ zú,hú bù xiào yán tuó。
杰士时连袂,逸情入放歌。jié shì shí lián mèi,yì qíng rù fàng gē。
三生由命铸,四壁奈吾何。sān shēng yóu mìng zhù,sì bì nài wú hé。
强起加餐饭,萱堂双鬓皤。qiáng qǐ jiā cān fàn,xuān táng shuāng bìn pó。

刘定余先生园亭植杏以肖杏坛招饮花前贶诗扇赋谢四首

曹于汴

何处园无杏,何园杏不花。hé chù yuán wú xìng,hé yuán xìng bù huā。
一时成圣迹,千古艳奇葩。yī shí chéng shèng jì,qiān gǔ yàn qí pā。
烂漫尼山宅,芬芳制府家。làn màn ní shān zhái,fēn fāng zhì fǔ jiā。
行行来西郭,如涉泗洙涯。xíng xíng lái xī guō,rú shè sì zhū yá。

刘定余先生园亭植杏以肖杏坛招饮花前贶诗扇赋谢四首

曹于汴

八九东蒙士,传灯只一仁。bā jiǔ dōng méng shì,chuán dēng zhǐ yī rén。
有怀窥孔室,着意认王春。yǒu huái kuī kǒng shì,zhe yì rèn wáng chūn。
生趣年年盛,天心的的真。shēng qù nián nián shèng,tiān xīn de de zhēn。
此时无一酌,那不负东君。cǐ shí wú yī zhuó,nà bù fù dōng jūn。

刘定余先生园亭植杏以肖杏坛招饮花前贶诗扇赋谢四首

曹于汴

谁把春容铸,红妆向晓开。shuí bǎ chūn róng zhù,hóng zhuāng xiàng xiǎo kāi。
尔怜宁待语,吾与勿须猜。ěr lián níng dài yǔ,wú yǔ wù xū cāi。
解佐牺樽兴,知经羯鼓催。jiě zuǒ xī zūn xīng,zhī jīng jié gǔ cuī。
朱栏廑爱护,不遣雨风摧。zhū lán jǐn ài hù,bù qiǎn yǔ fēng cuī。

刘定余先生园亭植杏以肖杏坛招饮花前贶诗扇赋谢四首

曹于汴

宴罢七人起,篮舆遍插枝。yàn bà qī rén qǐ,lán yú biàn chā zhī。
顿令鹾海坞,恍步上林时。dùn lìng cuó hǎi wù,huǎng bù shàng lín shí。
一色色无间,众香香更奇。yī sè sè wú jiān,zhòng xiāng xiāng gèng qí。
愿凭风九万,布散满天涯。yuàn píng fēng jiǔ wàn,bù sàn mǎn tiān yá。

和冯慕冈年兄五诗其三龙兴寺候逮

曹于汴

缧绁南来若有得,语音充朗貌颜和。léi xiè nán lái ruò yǒu dé,yǔ yīn chōng lǎng mào yán hé。
萧寺候逮四十日,御制披观三两过。xiāo sì hòu dǎi sì shí rì,yù zhì pī guān sān liǎng guò。
方窥大道萃皇祖,果觉殷忧增慧多。fāng kuī dà dào cuì huáng zǔ,guǒ jué yīn yōu zēng huì duō。
百步衡门亦可入,为彰法纪答恩波。bǎi bù héng mén yì kě rù,wèi zhāng fǎ jì dá ēn bō。

和冯慕冈年兄五诗其三龙兴寺候逮

曹于汴

十椽草屋破生尘,户外时闻索债人。shí chuán cǎo wū pò shēng chén,hù wài shí wén suǒ zhài rén。
有妾抱子俱稚齿,阿兄赖嫂绝微颦。yǒu qiè bào zi jù zhì chǐ,ā xiōng lài sǎo jué wēi pín。
千里缄衣不堕泪,九秋披葛已忘身。qiān lǐ jiān yī bù duò lèi,jiǔ qiū pī gé yǐ wàng shēn。
珍重针缕莫轻视,病妻凭我且悬鹑。zhēn zhòng zhēn lǚ mò qīng shì,bìng qī píng wǒ qiě xuán chún。

和冯慕冈年兄五诗其三龙兴寺候逮

曹于汴

昔闻尧阶指佞草,想是今时珥笔人。xī wén yáo jiē zhǐ nìng cǎo,xiǎng shì jīn shí ěr bǐ rén。
慢道草多佞全歇,当应佞夥草不神。màn dào cǎo duō nìng quán xiē,dāng yīng nìng huǒ cǎo bù shén。
果如谳狱系皋士,何独悲囚痛夏君。guǒ rú yàn yù xì gāo shì,hé dú bēi qiú tòng xià jūn。
安得无佞亦无草,尧皇皋佐乐长春。ān dé wú nìng yì wú cǎo,yáo huáng gāo zuǒ lè zhǎng chūn。

和冯少墟先生勉学诗

曹于汴

寻春莫待赏春时,春色何缘过绿枝。xún chūn mò dài shǎng chūn shí,chūn sè hé yuán guò lǜ zhī。
世路由来曾未险,人情只是自生痴。shì lù yóu lái céng wèi xiǎn,rén qíng zhǐ shì zì shēng chī。
合天为我方成我,顺帝不知乃是知。hé tiān wèi wǒ fāng chéng wǒ,shùn dì bù zhī nǎi shì zhī。
大道见前凭认取,相将良友叩明师。dà dào jiàn qián píng rèn qǔ,xiāng jiāng liáng yǒu kòu míng shī。

平藩太宇宗侯遗诗步韵以谢二首

曹于汴

百丈鲸鲵未戢鳞,家家鼾睡大河滨。bǎi zhàng jīng ní wèi jí lín,jiā jiā hān shuì dà hé bīn。
关心独有天潢客,借箸能回沙碛春。guān xīn dú yǒu tiān huáng kè,jiè zhù néng huí shā qì chūn。
四野燐交辽海卒,千年泪落楚江臣。sì yě lín jiāo liáo hǎi zú,qiān nián lèi luò chǔ jiāng chén。
孝陵王气忻如昨,且向月明理钓纶。xiào líng wáng qì xīn rú zuó,qiě xiàng yuè míng lǐ diào lún。

平藩太宇宗侯遗诗步韵以谢二首

曹于汴

风动云流镇日闲,非非寄向蠹鱼间。fēng dòng yún liú zhèn rì xián,fēi fēi jì xiàng dù yú jiān。
从无奇字烦挥麈,觅得玄珠欲破颜。cóng wú qí zì fán huī zhǔ,mì dé xuán zhū yù pò yán。
腊尽便知冰是水,岩居莫爱画中山。là jǐn biàn zhī bīng shì shuǐ,yán jū mò ài huà zhōng shān。
汾阴高士多精语,何日青牛晓度关。fén yīn gāo shì duō jīng yǔ,hé rì qīng niú xiǎo dù guān。

谒韩侯庙

曹于汴

辟榖仙人踪迹杳,就烹国士血痕斑。pì gǔ xiān rén zōng jì yǎo,jiù pēng guó shì xuè hén bān。
翔同孤凤真奇绝,泪洒千秋岂等闲。xiáng tóng gū fèng zhēn qí jué,lèi sǎ qiān qiū qǐ děng xián。
谁向浮生能系日,未随腐草便开颜。shuí xiàng fú shēng néng xì rì,wèi suí fǔ cǎo biàn kāi yán。
徘徊相羡尔能死,不死淮阴市井间。pái huái xiāng xiàn ěr néng sǐ,bù sǐ huái yīn shì jǐng jiān。

怀淮阴士民二首

曹于汴

士庶雍雍佐郡时,七年一调不嫌迟。shì shù yōng yōng zuǒ jùn shí,qī nián yī diào bù xián chí。
瘝官难补惟心折,落日相催尽泪垂。guān guān nán bǔ wéi xīn zhé,luò rì xiāng cuī jǐn lèi chuí。
万万千千遮道左,三三两两别京师。wàn wàn qiān qiān zhē dào zuǒ,sān sān liǎng liǎng bié jīng shī。
于今赤子天涯外,目断长淮无限思。yú jīn chì zi tiān yá wài,mù duàn zhǎng huái wú xiàn sī。

怀淮阴士民二首

曹于汴

两考一官疾似梭,成功为问竟如何。liǎng kǎo yī guān jí shì suō,chéng gōng wèi wèn jìng rú hé。
从教去后心犹赤,剩枉今番鬓已皤。cóng jiào qù hòu xīn yóu chì,shèng wǎng jīn fān bìn yǐ pó。
未报主知颜汗赧,难瞒我处泪滂沱。wèi bào zhǔ zhī yán hàn nǎn,nán mán wǒ chù lèi pāng tuó。
摄行大治何人也,到此令人感慨多。shè xíng dà zhì hé rén yě,dào cǐ lìng rén gǎn kǎi duō。

志感

曹于汴

良朋终日镇相随,何幸蓬心获善辞。liáng péng zhōng rì zhèn xiāng suí,hé xìng péng xīn huò shàn cí。
才道君亲双泪陨,难将冷暖倩人知。cái dào jūn qīn shuāng lèi yǔn,nán jiāng lěng nuǎn qiàn rén zhī。
尘藩雾锁单身出,月窟春融一笑窥。chén fān wù suǒ dān shēn chū,yuè kū chūn róng yī xiào kuī。
到得个中全扫却,这番认取太初时。dào dé gè zhōng quán sǎo què,zhè fān rèn qǔ tài chū shí。

步韵报卢茂才桥梓并致诸友二首

曹于汴

断梗飘飘倚日边,每逢貂使夜为年。duàn gěng piāo piāo yǐ rì biān,měi féng diāo shǐ yè wèi nián。
空劳青眼窥亲舍,几向红尘觅性天。kōng láo qīng yǎn kuī qīn shě,jǐ xiàng hóng chén mì xìng tiān。
到底袖藏辞绶草,也知囊乏买山钱。dào dǐ xiù cáng cí shòu cǎo,yě zhī náng fá mǎi shān qián。
丹心一片从来热,忍过西山酌冷泉。dān xīn yī piàn cóng lái rè,rěn guò xī shān zhuó lěng quán。

步韵报卢茂才桥梓并致诸友二首

曹于汴

济济冠绅集讲堂,言成铿韵步成芳。jì jì guān shēn jí jiǎng táng,yán chéng kēng yùn bù chéng fāng。
主张潘氏教无类,孝义卢家斐有章。zhǔ zhāng pān shì jiào wú lèi,xiào yì lú jiā fěi yǒu zhāng。
岁若虚浮空发短,学无实地只心长。suì ruò xū fú kōng fā duǎn,xué wú shí dì zhǐ xīn zhǎng。
谭冯诸子吾知否,夜夜心旌自北翔。tán féng zhū zi wú zhī fǒu,yè yè xīn jīng zì běi xiáng。

村居

曹于汴

薄薄村醪常满瓮,采来野菜亦盈筐。báo báo cūn láo cháng mǎn wèng,cǎi lái yě cài yì yíng kuāng。
因耽月色眠高岭,为逐花阴移小床。yīn dān yuè sè mián gāo lǐng,wèi zhú huā yīn yí xiǎo chuáng。
每以避寒扃户牖,未曾触暑汗衣裳。měi yǐ bì hán jiōng hù yǒu,wèi céng chù shǔ hàn yī shang。
岚光竟日相留恋,不识人间有短长。lán guāng jìng rì xiāng liú liàn,bù shí rén jiān yǒu duǎn zhǎng。