古诗词

省躬诗

曹于汴

保心如保印,印去能吏拙。bǎo xīn rú bǎo yìn,yìn qù néng lì zhuō。
事心如事亲,常令安且悦。shì xīn rú shì qīn,cháng lìng ān qiě yuè。

省躬诗

曹于汴

事不问巨小,身在思有济。shì bù wèn jù xiǎo,shēn zài sī yǒu jì。
庸庸偶其间,何殊匏之系。yōng yōng ǒu qí jiān,hé shū páo zhī xì。

省躬诗

曹于汴

以言教者雠,以言教者讪。yǐ yán jiào zhě chóu,yǐ yán jiào zhě shàn。
几席笑谈间,好师成大患。jǐ xí xiào tán jiān,hǎo shī chéng dà huàn。

省躬诗

曹于汴

常定亦常觉,常觉亦常定。cháng dìng yì cháng jué,cháng jué yì cháng dìng。
泗滨获要言,吾以止吾性。sì bīn huò yào yán,wú yǐ zhǐ wú xìng。

省躬诗

曹于汴

吾亦完其我,夭寿我何关。wú yì wán qí wǒ,yāo shòu wǒ hé guān。
人毁与人夺,似隔几重山。rén huǐ yǔ rén duó,shì gé jǐ zhòng shān。

省躬诗

曹于汴

有物弥天地,至密至恢恢。yǒu wù mí tiān dì,zhì mì zhì huī huī。
放非由近去,卷不远方归。fàng fēi yóu jìn qù,juǎn bù yuǎn fāng guī。

省躬诗

曹于汴

宗圣终无愆,遵王道如砥。zōng shèng zhōng wú qiān,zūn wáng dào rú dǐ。
人心真圣君,从心何不理。rén xīn zhēn shèng jūn,cóng xīn hé bù lǐ。

省躬诗

曹于汴

不识严僮仆,能无畏影衾。bù shí yán tóng pū,néng wú wèi yǐng qīn。
心开双目朗,匝地鬼神森。xīn kāi shuāng mù lǎng,zā dì guǐ shén sēn。

省躬诗

曹于汴

心意由来别,心性亦分明。xīn yì yóu lái bié,xīn xìng yì fēn míng。
不窥真性面,终是气纵横。bù kuī zhēn xìng miàn,zhōng shì qì zòng héng。

省躬诗

曹于汴

杰人千仞壁,卓见亦横中。jié rén qiān rèn bì,zhuó jiàn yì héng zhōng。
方识不闻睹,穆然洵圣功。fāng shí bù wén dǔ,mù rán xún shèng gōng。

省躬诗

曹于汴

事因忙处错,中道在从容。shì yīn máng chù cuò,zhōng dào zài cóng róng。
拟议为言动,免令愆戾丛。nǐ yì wèi yán dòng,miǎn lìng qiān lì cóng。

省躬诗

曹于汴

止止还止止,休休休坐驰。zhǐ zhǐ hái zhǐ zhǐ,xiū xiū xiū zuò chí。
兀兀固在此,浪浪将何之。wù wù gù zài cǐ,làng làng jiāng hé zhī。

省躬诗

曹于汴

魄我魂仍我,梦胡不我由。pò wǒ hún réng wǒ,mèng hú bù wǒ yóu。
夜梦原从昼,云何不静修。yè mèng yuán cóng zhòu,yún hé bù jìng xiū。

省躬诗

曹于汴

闻鸡频问夜,非是爱辛勤。wén jī pín wèn yè,fēi shì ài xīn qín。
老至光阴少,那能不惜阴。lǎo zhì guāng yīn shǎo,nà néng bù xī yīn。

省躬诗

曹于汴

匪拟人相重,不嫌人我轻。fěi nǐ rén xiāng zhòng,bù xián rén wǒ qīng。
察言知不足,从此日兢兢。chá yán zhī bù zú,cóng cǐ rì jīng jīng。

省躬诗

曹于汴

古人惜寸阴,寸寸必有事。gǔ rén xī cùn yīn,cùn cùn bì yǒu shì。
古不专诵书,所事果何事。gǔ bù zhuān sòng shū,suǒ shì guǒ hé shì。

省躬诗

曹于汴

名利真成祟,英雄奈尔何。míng lì zhēn chéng suì,yīng xióng nài ěr hé。
清江平似席,倏忽起风波。qīng jiāng píng shì xí,shū hū qǐ fēng bō。

省躬诗

曹于汴

问路非行路,年年在户庭。wèn lù fēi xíng lù,nián nián zài hù tíng。
果然行路客,问罢即登程。guǒ rán xíng lù kè,wèn bà jí dēng chéng。

省躬诗

曹于汴

不欺人功浅,功深绝自欺。bù qī rén gōng qiǎn,gōng shēn jué zì qī。
自欺宁易绝,还在欺人时。zì qī níng yì jué,hái zài qī rén shí。

省躬诗

曹于汴

何处窥刚德,应于众聒时。hé chù kuī gāng dé,yīng yú zhòng guā shí。
初心原不恶,底事为人移。chū xīn yuán bù è,dǐ shì wèi rén yí。