古诗词

梅花十二咏石畔

邓云霄

香色澹若空,可当菩提树。xiāng sè dàn ruò kōng,kě dāng pú tí shù。
梵呗度祥风,天花散如雨。fàn bei dù xiáng fēng,tiān huā sàn rú yǔ。

梅花十二咏石畔

邓云霄

误入大香国,人言是蕊宫。wù rù dà xiāng guó,rén yán shì ruǐ gōng。
琪花携满袖,鹤背更乘风。qí huā xié mǎn xiù,hè bèi gèng chéng fēng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

四野同云合,寒深故不肥。sì yě tóng yún hé,hán shēn gù bù féi。
清香当自爱,莫与雪齐飞。qīng xiāng dāng zì ài,mò yǔ xuě qí fēi。

梅花十二咏石畔

邓云霄

一种冰肌好,应为蟾兔怜。yī zhǒng bīng jī hǎo,yīng wèi chán tù lián。
寿阳宫里女,敢比广寒仙。shòu yáng gōng lǐ nǚ,gǎn bǐ guǎng hán xiān。

梅花十二咏石畔

邓云霄

片玉倚风前,宁馨处处传。piàn yù yǐ fēng qián,níng xīn chù chù chuán。
市人休看杀,叔宝正髫年。shì rén xiū kàn shā,shū bǎo zhèng tiáo nián。

梅花十二咏石畔

邓云霄

昨过瑶池上,霏霏雪有香。zuó guò yáo chí shàng,fēi fēi xuě yǒu xiāng。
谁言金母好,白发已如霜。shuí yán jīn mǔ hǎo,bái fā yǐ rú shuāng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

已得青皇信,开缄喜又颦。yǐ dé qīng huáng xìn,kāi jiān xǐ yòu pín。
千金酬一笑,未易许傍人。qiān jīn chóu yī xiào,wèi yì xǔ bàng rén。

梅花十二咏石畔

邓云霄

流光不肯住,烟景复相催。liú guāng bù kěn zhù,yān jǐng fù xiāng cuī。
寄语看花者,休携玉笛来。jì yǔ kàn huā zhě,xiū xié yù dí lái。

题吴仲类冰玉山房六景凝碧楼楼外多竹

邓云霄

碧玉荫珠箔,风窗四面凉。bì yù yīn zhū bó,fēng chuāng sì miàn liáng。
君看楼下水,咫尺到潇湘。jūn kàn lóu xià shuǐ,zhǐ chǐ dào xiāo xiāng。

题吴仲类冰玉山房六景凝碧楼楼外多竹

邓云霄

雨过拖山带,平铺石磴纹。yǔ guò tuō shān dài,píng pù shí dèng wén。
谁知廊上客,却是云中君。shuí zhī láng shàng kè,què shì yún zhōng jūn。

题吴仲类冰玉山房六景凝碧楼楼外多竹

邓云霄

空翠湿香林,爽并金茎露。kōng cuì shī xiāng lín,shuǎng bìng jīn jīng lù。
漱馀肌骨清,乘风纵轻步。shù yú jī gǔ qīng,chéng fēng zòng qīng bù。

题吴仲类冰玉山房六景凝碧楼楼外多竹

邓云霄

洞里午生寒,客至坐冰雪。dòng lǐ wǔ shēng hán,kè zhì zuò bīng xuě。
挥麈摇芳枝,纷纷飞玉屑。huī zhǔ yáo fāng zhī,fēn fēn fēi yù xiè。

题吴仲类冰玉山房六景凝碧楼楼外多竹

邓云霄

片水涵烟岛,三山在屐前。piàn shuǐ hán yān dǎo,sān shān zài jī qián。
秦皇何太苦,驾石倩神鞭。qín huáng hé tài kǔ,jià shí qiàn shén biān。

题吴仲类冰玉山房六景凝碧楼楼外多竹

邓云霄

山花迎客笑,山鸟代人吟。shān huā yíng kè xiào,shān niǎo dài rén yín。
忘机自有会,何处更安心?wàng jī zì yǒu huì,hé chù gèng ān xīn?

秋思

邓云霄

昨夜西池玉露清,红妆临水若为情。zuó yè xī chí yù lù qīng,hóng zhuāng lín shuǐ ruò wèi qíng。
莫言秋尽芙蓉老,犹可萧萧作雨声。mò yán qiū jǐn fú róng lǎo,yóu kě xiāo xiāo zuò yǔ shēng。

人有饷余潇湘八景画册者退食之暇逐景分题空同子先有此作余其为妇乎加七言以别之渔村夕照

邓云霄

晒网柴门返照新,桃花流水认前津。shài wǎng chái mén fǎn zhào xīn,táo huā liú shuǐ rèn qián jīn。
买鱼沽酒湘江去,远吊怀沙作赋人。mǎi yú gū jiǔ xiāng jiāng qù,yuǎn diào huái shā zuò fù rén。

人有饷余潇湘八景画册者退食之暇逐景分题空同子先有此作余其为妇乎加七言以别之渔村夕照

邓云霄

绝顶高僧未易逢,禅床长被白云封。jué dǐng gāo sēng wèi yì féng,chán chuáng zhǎng bèi bái yún fēng。
残钟已罢寥天远,锡杖时过紫盖峰。cán zhōng yǐ bà liáo tiān yuǎn,xī zhàng shí guò zǐ gài fēng。

人有饷余潇湘八景画册者退食之暇逐景分题空同子先有此作余其为妇乎加七言以别之渔村夕照

邓云霄

阵断衡阳暂此回,沙明水碧岸莓苔。zhèn duàn héng yáng zàn cǐ huí,shā míng shuǐ bì àn méi tái。
相呼正喜无缯缴,又被孤城画角催。xiāng hū zhèng xǐ wú zēng jiǎo,yòu bèi gū chéng huà jiǎo cuī。

人有饷余潇湘八景画册者退食之暇逐景分题空同子先有此作余其为妇乎加七言以别之渔村夕照

邓云霄

蓑笠无踪失钓船,同云黯淡混江天。suō lì wú zōng shī diào chuán,tóng yún àn dàn hùn jiāng tiān。
湘妃独对君山老,镜里修眉已皓然。xiāng fēi dú duì jūn shān lǎo,jìng lǐ xiū méi yǐ hào rán。

人有饷余潇湘八景画册者退食之暇逐景分题空同子先有此作余其为妇乎加七言以别之渔村夕照

邓云霄

大王长啸起雄风,又逐行云入梦中。dà wáng zhǎng xiào qǐ xióng fēng,yòu zhú xíng yún rù mèng zhōng。
想像阳台环佩湿,令人肠断楚天东。xiǎng xiàng yáng tái huán pèi shī,lìng rén cháng duàn chǔ tiān dōng。