古诗词

虞美人·自题小影寄思顺

梁启超

一年愁里频来去。yī nián chóu lǐ pín lái qù。
泪共沧波注。lèi gòng cāng bō zhù。
悬知一步一回眸,嵌著阿爷小影在心头。xuán zhī yī bù yī huí móu,qiàn zhù ā yé xiǎo yǐng zài xīn tóu。
天涯诸弟相逢道。tiān yá zhū dì xiāng féng dào。
哭罢应还笑。kū bà yīng hái xiào。
海云不碍雁传书,可有夜床俊语寄翁无。hǎi yún bù ài yàn chuán shū,kě yǒu yè chuáng jùn yǔ jì wēng wú。

浣溪沙·台湾归舟晚望

梁启超

老地荒天閟古哀。lǎo dì huāng tiān bì gǔ āi。
海门落日浪崔嵬。hǎi mén luò rì làng cuī wéi。
凭舷切莫首重回。píng xián qiè mò shǒu zhòng huí。
费泪山河和梦远,雕年风雨挟愁来。fèi lèi shān hé hé mèng yuǎn,diāo nián fēng yǔ xié chóu lái。
不成抛却又徘徊。bù chéng pāo què yòu pái huái。

浣溪沙·台湾归舟晚望

梁启超

饱听官蛙闹曲池。bǎo tīng guān wā nào qū chí。
那更鸣砌露虫悲。nà gèng míng qì lù chóng bēi。
错撩人是月如眉。cuò liāo rén shì yuè rú méi。
坐久漏声催倦夜,归来长簟梦佳期。zuò jiǔ lòu shēng cuī juàn yè,guī lái zhǎng diàn mèng jiā qī。
不缘无益废相思。bù yuán wú yì fèi xiāng sī。

鹊桥仙·自题小影寄给思成

梁启超

也还美睡,也还善饭,忙处此心常暇。yě hái měi shuì,yě hái shàn fàn,máng chù cǐ xīn cháng xiá。
朝来点检镜中颜,好像比去年胖些。cháo lái diǎn jiǎn jìng zhōng yán,hǎo xiàng bǐ qù nián pàng xiē。
天涯游子,一年恶梦,多少痛愁惊怕。tiān yá yóu zi,yī nián è mèng,duō shǎo tòng chóu jīng pà。
开缄还汝百温存,爹爹里好寻妈妈。kāi jiān hái rǔ bǎi wēn cún,diē diē lǐ hǎo xún mā mā。

鹧鸪天·丁卯中秋李夫人三周忌日

梁启超

露气凄微稍见侵。lù qì qī wēi shāo jiàn qīn。
自携瘦影步花阴。zì xié shòu yǐng bù huā yīn。
屋梁正照无情月,庭树犹栖不定禽。wū liáng zhèng zhào wú qíng yuè,tíng shù yóu qī bù dìng qín。
河影没,漏声沈。hé yǐng méi,lòu shēng shěn。
销磨佳节得孤吟。xiāo mó jiā jié dé gū yín。
云鬟玉臂三年梦,碧海青天一夜心。yún huán yù bì sān nián mèng,bì hǎi qīng tiān yī yè xīn。

沁园春·己巳送汤佩松

梁启超

可怜阿松,万恨千忧,无父儿郎。kě lián ā sōng,wàn hèn qiān yōu,wú fù ér láng。
记而翁当日,一身殉国,血横海峤,魂恋宗邦。jì ér wēng dāng rì,yī shēn xùn guó,xuè héng hǎi jiào,hún liàn zōng bāng。
今忽七年,又何世界,满眼依然鬼魅场。jīn hū qī nián,yòu hé shì jiè,mǎn yǎn yī rán guǐ mèi chǎng。
泉台下,想朝朝夜夜,红泪淋浪。quán tái xià,xiǎng cháo cháo yè yè,hóng lèi lín làng。
松兮躯已昂藏,学问算爬过一道墙。sōng xī qū yǐ áng cáng,xué wèn suàn pá guò yī dào qiáng。
念目前怎样,脚跟立定,将来怎样,热血输将。niàn mù qián zěn yàng,jiǎo gēn lì dìng,jiāng lái zěn yàng,rè xuè shū jiāng。
从古最难,做名父子,松汝嵌心谨勿忘。cóng gǔ zuì nán,zuò míng fù zi,sōng rǔ qiàn xīn jǐn wù wàng。
汝行矣,望海云生处,老泪千行。rǔ xíng yǐ,wàng hǎi yún shēng chù,lǎo lèi qiān xíng。

好事近·代思礼题小影寄思顺

梁启超

昨日好稀奇,迸出门牙四个。zuó rì hǎo xī qí,bèng chū mén yá sì gè。
刚把来函撕吃,却正襟危坐。gāng bǎ lái hán sī chī,què zhèng jīn wēi zuò。
一双小眼碧澄澄,望著阿图和。yī shuāng xiǎo yǎn bì chéng chéng,wàng zhù ā tú hé。
肚里打何主意,问亲家知么。dù lǐ dǎ hé zhǔ yì,wèn qīn jiā zhī me。

好事近·代思礼题小影寄思顺

梁启超

谢你好衣裳,穿著合身真巧。xiè nǐ hǎo yī shang,chuān zhù hé shēn zhēn qiǎo。
那肯赤条条地,教瞻儿取笑。nà kěn chì tiáo tiáo dì,jiào zhān ér qǔ xiào。
爹爹替我掉斯文,我莫名其妙。diē diē tì wǒ diào sī wén,wǒ mò míng qí miào。
我的话儿多著,两亲家心照。wǒ de huà ér duō zhù,liǎng qīn jiā xīn zhào。

鹧鸪天

何振岱

鹤氅云边倚晓寒。hè chǎng yún biān yǐ xiǎo hán。
琴丝碧海为谁弹。qín sī bì hǎi wèi shuí dàn。
何曾仙佛无凭准,但惜人间解意难。hé céng xiān fú wú píng zhǔn,dàn xī rén jiān jiě yì nán。
毫浣露,纸薰兰。háo huàn lù,zhǐ xūn lán。
新词一卷托心肝。xīn cí yī juǎn tuō xīn gān。
吟成不倚筝琶和,声出烟霄缥缈间。yín chéng bù yǐ zhēng pá hé,shēng chū yān xiāo piāo miǎo jiān。

减字木兰花

何振岱

闲行闲坐。xián xíng xián zuò。
稳寄心怀何处可。wěn jì xīn huái hé chù kě。
意接羲轩。yì jiē xī xuān。
白日焚香只掩门。bái rì fén xiāng zhǐ yǎn mén。
疏襟遥照。shū jīn yáo zhào。
四海冰丝孤此调。sì hǎi bīng sī gū cǐ diào。
粉蠹消磨。fěn dù xiāo mó。
孰击铜壶与浩歌。shú jī tóng hú yǔ hào gē。

浪淘沙·江上归舟

何振岱

放棹趁江晴。fàng zhào chèn jiāng qíng。
帆稳风轻。fān wěn fēng qīng。
水分楚岸到吴城。shuǐ fēn chǔ àn dào wú chéng。
望见淞流才隔海,已近乡程。wàng jiàn sōng liú cái gé hǎi,yǐ jìn xiāng chéng。
短树远天横。duǎn shù yuǎn tiān héng。
过雁行平。guò yàn xíng píng。
金焦到眼忒分明。jīn jiāo dào yǎn tè fēn míng。
偏是游丝牵着处,又动离情。piān shì yóu sī qiān zhe chù,yòu dòng lí qíng。

山花子·山花忽开一枝,怜其晚秋无侣,摘供案头,为赋小词

何振岱

暗觉丝香近往还。àn jué sī xiāng jìn wǎng hái。
疏花斜出绿筠间。shū huā xié chū lǜ yún jiān。
一捻猩红秋日艳,有谁看。yī niǎn xīng hóng qiū rì yàn,yǒu shuí kàn。
清供为渠分片席,孤吟相对数微叹。qīng gōng wèi qú fēn piàn xí,gū yín xiāng duì shù wēi tàn。
差胜虚庭风露广,夜深寒。chà shèng xū tíng fēng lù guǎng,yè shēn hán。

翠楼吟·乌石山寺新结词社,示同社者

何振岱

沧海棋残,高楼笛罢,因谁立闲庭宇。cāng hǎi qí cán,gāo lóu dí bà,yīn shuí lì xián tíng yǔ。
哀歌元自遣,可漫怨、玉笼鹦鹉。āi gē yuán zì qiǎn,kě màn yuàn yù lóng yīng wǔ。
风前吟伫。fēng qián yín zhù。
便响震空山,年华非故。biàn xiǎng zhèn kōng shān,nián huá fēi gù。
伤心语。shāng xīn yǔ。
零星掇拾,坠香尘土。líng xīng duō shí,zhuì xiāng chén tǔ。
旧侣。jiù lǚ。
莲社迎人,傍双峰谈梦,笋将容与。lián shè yíng rén,bàng shuāng fēng tán mèng,sǔn jiāng róng yǔ。
昙天须法曲,愿牙版消除柔语。tán tiān xū fǎ qū,yuàn yá bǎn xiāo chú róu yǔ。
潮音如雨。cháo yīn rú yǔ。
带几点龛花,飘来香树。dài jǐ diǎn kān huā,piāo lái xiāng shù。
烟深处。yān shēn chù。
浓阴一片,啼鹃何许。nóng yīn yī piàn,tí juān hé xǔ。

东风第一枝·词社分咏,得“晓睡”题目

何振岱

泛艳流波,纱帷掩映,朦胧晓睡方熟。fàn yàn liú bō,shā wéi yǎn yìng,méng lóng xiǎo shuì fāng shú。
新凉乍袭罗衣,一角锦衾斜覆。xīn liáng zhà xí luó yī,yī jiǎo jǐn qīn xié fù。
梳头任晚,看颓髻、如云堆绿。shū tóu rèn wǎn,kàn tuí jì rú yún duī lǜ。
隔画屏、秋影沉沉,幽绝几丛盆菊。gé huà píng qiū yǐng chén chén,yōu jué jǐ cóng pén jú。
念独自、夜长添烛。niàn dú zì yè zhǎng tiān zhú。
更病余、梦沉还续。gèng bìng yú mèng chén hái xù。
筠帘薄日横穿,玉柙丝风微触。yún lián báo rì héng chuān,yù xiá sī fēng wēi chù。
江南旧恨,尽伤心、翠眉重蹙。jiāng nán jiù hèn,jǐn shāng xīn cuì méi zhòng cù。
任悄然、陡转醒来,一缕炉烟吹郁。rèn qiāo rán dǒu zhuǎn xǐng lái,yī lǚ lú yān chuī yù。

采桑子·城南忆事二首,为先堂弟蔼亭作

何振岱

凄清空馆身孤寄,药鼎烟香。qī qīng kōng guǎn shēn gū jì,yào dǐng yān xiāng。
罗帕脂香。luó pà zhī xiāng。
病里鳏鱼奈夜长。bìng lǐ guān yú nài yè zhǎng。
幽吟苦语当年事,谁替思量。yōu yín kǔ yǔ dāng nián shì,shuí tì sī liàng。
待替思量。dài tì sī liàng。
今日悲风响白杨。jīn rì bēi fēng xiǎng bái yáng。

采桑子·城南忆事二首,为先堂弟蔼亭作

何振岱

东风又送谁家去,蝴蝶身轻、几换花名。dōng fēng yòu sòng shuí jiā qù,hú dié shēn qīng jǐ huàn huā míng。
莫怪应迟上耳生。mò guài yīng chí shàng ěr shēng。
匆匆去也无端甚,忒怪无情。cōng cōng qù yě wú duān shén,tè guài wú qíng。
那更秋清。nà gèng qiū qīng。
酒渴风寒懒不成。jiǔ kě fēng hán lǎn bù chéng。

醉桃源申江秋晚

何振岱

几行疏柳带残蝉。jǐ xíng shū liǔ dài cán chán。
江秋况暮天。jiāng qiū kuàng mù tiān。
晴何曾醉雨难眠。qíng hé céng zuì yǔ nán mián。
愁来憎月圆。chóu lái zēng yuè yuán。
晨花外,夕炉边。chén huā wài,xī lú biān。
兀兀坐耽禅。wù wù zuò dān chán。
离情无着又缠绵。lí qíng wú zhe yòu chán mián。
高楼闻暗弦。gāo lóu wén àn xián。

玉梅令·江楼秋夜

何振岱

楼心孤照。lóu xīn gū zhào。
月挂松颠小。yuè guà sōng diān xiǎo。
疏棂掩、不眠吟悄。shū líng yǎn bù mián yín qiāo。
叹入秋意味,浑不似前年,耽诗滞酒,暗伤怀抱。tàn rù qiū yì wèi,hún bù shì qián nián,dān shī zhì jiǔ,àn shāng huái bào。
凉天客簟,休怜夜好。liáng tiān kè diàn,xiū lián yè hǎo。
荒鸡又、数啼难晓。huāng jī yòu shù tí nán xiǎo。
恁思多人瘦,辛苦盼相逢,却不道、玉颜衰老。nèn sī duō rén shòu,xīn kǔ pàn xiāng féng,què bù dào yù yán shuāi lǎo。

祝英台近·申江春夜闻雨

何振岱

翠帘垂,香篆尽,残夜自闻雨。cuì lián chuí,xiāng zhuàn jǐn,cán yè zì wén yǔ。
梦冷丝簧,旧鬓减如许。mèng lěng sī huáng,jiù bìn jiǎn rú xǔ。
簟波乍著微凉,了无人近,恰斜对、一花娟楚。diàn bō zhà zhù wēi liáng,le wú rén jìn,qià xié duì yī huā juān chǔ。
还忆取。hái yì qǔ。
西风吹冷云鬟,疏星临雁渚。xī fēng chuī lěng yún huán,shū xīng lín yàn zhǔ。
却喜枯荷,留响同清苦。què xǐ kū hé,liú xiǎng tóng qīng kǔ。
直饶滴滴声声,阶前枕上,把旧恨、倩伊细诉。zhí ráo dī dī shēng shēng,jiē qián zhěn shàng,bǎ jiù hèn qiàn yī xì sù。

霜天晓角·读《饮水词》

何振岱

相爱如身。xiāng ài rú shēn。
相怜始是真。xiāng lián shǐ shì zhēn。
两两牵肠镌骨,算古也、不多人。liǎng liǎng qiān cháng juān gǔ,suàn gǔ yě bù duō rén。
愿心互亲。yuàn xīn hù qīn。
莫求人绝尘。mò qiú rén jué chén。
只恐炉香窗月,些少分、是前因。zhǐ kǒng lú xiāng chuāng yuè,xiē shǎo fēn shì qián yīn。