古诗词

鹧鸪天·报载六月三日宝山邵慰祖于赴宁波舟中投海死,留遗诗三联,中有云:前程放眼如长夜,往事回头等逝波。余诵而悲之,为足成此词

叶恭绰

谁向西风护败荷。shuí xiàng xī fēng hù bài hé。
愁红怨绿梦中过。chóu hóng yuàn lǜ mèng zhōng guò。
前程放眼如长夜,往事回头等逝波。qián chéng fàng yǎn rú zhǎng yè,wǎng shì huí tóu děng shì bō。
山欲睡,水添涡。shān yù shuì,shuǐ tiān wō。
不成沉醉已蹉跎。bù chéng chén zuì yǐ cuō tuó。
刹那中有无穷世,且拨寒灰付放歌。shā nà zhōng yǒu wú qióng shì,qiě bō hán huī fù fàng gē。

浣溪纱·题高奇峰、张幼华、何漆园合画木棉藤萝翠鸟,为黎工佽作

叶恭绰

势压扶桑大海东。shì yā fú sāng dà hǎi dōng。
江山生色气葱茏。jiāng shān shēng sè qì cōng lóng。
谁云此树不英雄。shuí yún cǐ shù bù yīng xióng。
待斩葛藤除众蔽,更栽萌蘖兆新功。dài zhǎn gé téng chú zhòng bì,gèng zāi méng niè zhào xīn gōng。
羽毛自惜意何穷。yǔ máo zì xī yì hé qióng。

木兰花慢·竹山体。梦中得首三句,因足成之。当是暮春伤逝之作也

叶恭绰

渐惊春又去,凭谁草,瘗花铭。jiàn jīng chūn yòu qù,píng shuí cǎo,yì huā míng。
怅鹃梦沈酣,鸩声佻巧,蝶影伶俜。chàng juān mèng shěn hān,zhèn shēng tiāo qiǎo,dié yǐng líng pīng。
萦情。yíng qíng。
东栏雪色,叹人生、禁得几清明。dōng lán xuě sè,tàn rén shēng jìn dé jǐ qīng míng。
飞絮迎风无定,游丝落地偏轻。fēi xù yíng fēng wú dìng,yóu sī luò dì piān qīng。
丁宁。dīng níng。
别绪短长亭。bié xù duǎn zhǎng tíng。
忍说不他生。rěn shuō bù tā shēng。
便九转肠回,千丝网结,愁问归程。biàn jiǔ zhuǎn cháng huí,qiān sī wǎng jié,chóu wèn guī chéng。
盈盈。yíng yíng。
相望寄语,怕伤春、伤别总难名。xiāng wàng jì yǔ,pà shāng chūn shāng bié zǒng nán míng。
万一阳关唱后,尊前重见云英。wàn yī yáng guān chàng hòu,zūn qián zhòng jiàn yún yīng。

虞美人·与刘禺生、吴霭林同游莫愁湖,戏作

叶恭绰

湖光一片留人处。hú guāng yī piàn liú rén chù。
仿佛青溪路。fǎng fú qīng xī lù。
渡江桃叶几经秋。dù jiāng táo yè jǐ jīng qiū。
谁识石城烟水本无愁。shuí shí shí chéng yān shuǐ běn wú chóu。
玳梁双燕来胥宇。dài liáng shuāng yàn lái xū yǔ。
便拟营巢住。biàn nǐ yíng cháo zhù。
南朝北地漫评量。nán cháo běi dì màn píng liàng。
可得幽栖同署郁金堂。kě dé yōu qī tóng shǔ yù jīn táng。

浣溪纱·杏

叶恭绰

沉醉东风二月时。chén zuì dōng fēng èr yuè shí。
龙楼凤阙静罘罳。lóng lóu fèng quē jìng fú sī。
更无人处燕差池。gèng wú rén chù yàn chà chí。
弄影恰忺临水态,吹香愁拗出墙枝。nòng yǐng qià xiān lín shuǐ tài,chuī xiāng chóu ǎo chū qiáng zhī。
满园春意费禁持。mǎn yuán chūn yì fèi jìn chí。

点绛唇·重阳闷不出门,遂失灵岩登高之约,赋此见意

叶恭绰

菊冷萸荒,闭门懒作登高赋。jú lěng yú huāng,bì mén lǎn zuò dēng gāo fù。
便无风雨。biàn wú fēng yǔ。
佳景凭谁语。jiā jǐng píng shuí yǔ。
冷落琴台,游屐还同聚。lěng luò qín tái,yóu jī hái tóng jù。
山如故。shān rú gù。
越来溪树。yuè lái xī shù。
依样愁来路。yī yàng chóu lái lù。

鹧鸪天·题六松图

叶恭绰

髯甲千山翳画阴。rán jiǎ qiān shān yì huà yīn。
入怀空色共平沈。rù huái kōng sè gòng píng shěn。
踪孤尽蓄凌云气,意远翻增化石心。zōng gū jǐn xù líng yún qì,yì yuǎn fān zēng huà shí xīn。
欣蜡屐,几披襟。xīn là jī,jǐ pī jīn。
待扶残照下平林。dài fú cán zhào xià píng lín。
定中销得风雷起,冷眼寒烟自古今。dìng zhōng xiāo dé fēng léi qǐ,lěng yǎn hán yān zì gǔ jīn。

菩萨蛮·与秋湄、心可由华山循莲花峰下至天池

叶恭绰

寒山石径惊巉削。hán shān shí jìng jīng chán xuē。
松阴夹道幽香发。sōng yīn jiā dào yōu xiāng fā。
刬袜步莲花。chǎn wà bù lián huā。
天风一笑哗。tiān fēng yī xiào huā。
如如参石窟。rú rú cān shí kū。
坐断青山色。zuò duàn qīng shān sè。
休问去来今。xiū wèn qù lái jīn。
无言意转深。wú yán yì zhuǎn shēn。

清平乐·寿陈使君六十

叶恭绰

元龙风度。yuán lóng fēng dù。
湖海归来暮。hú hǎi guī lái mù。
斗转槎回闲不渡。dòu zhuǎn chá huí xián bù dù。
相挈旧盟鸥鹭。xiāng qiè jiù méng ōu lù。
期君百尺楼中。qī jūn bǎi chǐ lóu zhōng。
称觞豪气如虹。chēng shāng háo qì rú hóng。
看尽夭桃秾李,枝头自有春风。kàn jǐn yāo táo nóng lǐ,zhī tóu zì yǒu chūn fēng。

虞美人·为徐公肃题季新所书自作芙蓉诗

叶恭绰

千花百草输颜色。qiān huā bǎi cǎo shū yán sè。
临水浑珍惜。lín shuǐ hún zhēn xī。
据霜心事与谁言。jù shuāng xīn shì yǔ shuí yán。
惆怅芳菲裳佩尚当年。chóu chàng fāng fēi shang pèi shàng dāng nián。
对篱金菊依然在。duì lí jīn jú yī rán zài。
未觉秋容改。wèi jué qiū róng gǎi。
镜中双影试沉吟。jìng zhōng shuāng yǐng shì chén yín。
可信天涯情比昔时深。kě xìn tiān yá qíng bǐ xī shí shēn。

洞仙歌·慰秋湄悼亡

叶恭绰

毗邪丈室,尽销除客慧。pí xié zhàng shì,jǐn xiāo chú kè huì。
来往天花本游戏。lái wǎng tiān huā běn yóu xì。
甚鬓丝、禅榻轻扬茶烟,忘不了、十载怨红颦翠。shén bìn sī chán tà qīng yáng chá yān,wàng bù le shí zài yuàn hóng pín cuì。
伤春惊刻骨,我亦愁人,断梦三生费清泪。shāng chūn jīng kè gǔ,wǒ yì chóu rén,duàn mèng sān shēng fèi qīng lèi。
独茧自缠绵,解脱繁丝,还倚仗、莲台香偈。dú jiǎn zì chán mián,jiě tuō fán sī,hái yǐ zhàng lián tái xiāng jì。
好打叠、前尘付双修,漫长簟、空房更伤孤寄。hǎo dǎ dié qián chén fù shuāng xiū,màn zhǎng diàn kōng fáng gèng shāng gū jì。

八声甘州·重阳日挈伴灵岩登高,同人绘琴台秋畅图记其事。越二旬,余继赋此,时秋深霜厉,边氛益恶,眼底新愁,视重阳时又增几许。宜其声之掩抑矣

叶恭绰

甚凭高抒恨费萸觞,风前劝长星。shén píng gāo shū hèn fèi yú shāng,fēng qián quàn zhǎng xīng。
尽销沈今古,虚廊废苑,残堞山城。jǐn xiāo shěn jīn gǔ,xū láng fèi yuàn,cán dié shān chéng。
遍洒诸天法雨,不洗血花腥。biàn sǎ zhū tiān fǎ yǔ,bù xǐ xuè huā xīng。
空写登临感,盈纸秋声。kōng xiě dēng lín gǎn,yíng zhǐ qiū shēng。
休问清凉故垄,怅销金一例,冶梦难醒。xiū wèn qīng liáng gù lǒng,chàng xiāo jīn yī lì,yě mèng nán xǐng。
怕琵琶孤冢,山失旧时青。pà pí pá gū zhǒng,shān shī jiù shí qīng。
泣新亭、更无人在,剩南飞、哀雁落前汀。qì xīn tíng gèng wú rén zài,shèng nán fēi āi yàn luò qián tīng。
愁来路,听胥涛起,云黯天平。chóu lái lù,tīng xū tāo qǐ,yún àn tiān píng。

浣溪纱·友人许惠鸳鸯忽陨厥雌,余挈雄以归。越夕复殂,睹物兴怀,有赋

叶恭绰

碧海青天路总迷。bì hǎi qīng tiān lù zǒng mí。
幽情谁分忍单栖。yōu qíng shuí fēn rěn dān qī。
轻尘一霎好同归。qīng chén yī shà hǎo tóng guī。
戢翼自嫌文采露,收心早悟世缘违。jí yì zì xián wén cǎi lù,shōu xīn zǎo wù shì yuán wéi。
九原泉路尽交期。jiǔ yuán quán lù jǐn jiāo qī。

菩萨蛮·题昆明艳泛图

叶恭绰

横波打桨欺桃叶。héng bō dǎ jiǎng qī táo yè。
风裳水佩鸳鸯缬。fēng shang shuǐ pèi yuān yāng xié。
何处木兰舟。hé chù mù lán zhōu。
烟波讯莫愁。yān bō xùn mò chóu。
云廊三十六。yún láng sān shí liù。
倩影惊双玉。qiàn yǐng jīng shuāng yù。
往事忆西冷。wǎng shì yì xī lěng。
同心不是萍。tóng xīn bù shì píng。

卜算子·示无畏

叶恭绰

苦说幻非真,至竟非耶是。kǔ shuō huàn fēi zhēn,zhì jìng fēi yé shì。
为道孤山处士家,香影还成赘。wèi dào gū shān chù shì jiā,xiāng yǐng hái chéng zhuì。
梦觉两俱忘,迷悟浑相倚。mèng jué liǎng jù wàng,mí wù hún xiāng yǐ。
还尔人情纸一张,乌有先生只。hái ěr rén qíng zhǐ yī zhāng,wū yǒu xiān shēng zhǐ。

临江仙·旧历七夕招友人为李重光作去世一千年纪念,因追和其临江仙词韵

叶恭绰

天上人间多少恨,秋千雨绝云飞。tiān shàng rén jiān duō shǎo hèn,qiū qiān yǔ jué yún fēi。
汴京依样水流西。biàn jīng yī yàng shuǐ liú xī。
白门疏柳,烟态又低垂。bái mén shū liǔ,yān tài yòu dī chuí。
弹指佳期经几劫,玉楼残梦都迷。dàn zhǐ jiā qī jīng jǐ jié,yù lóu cán mèng dōu mí。
新愁浑似比红儿。xīn chóu hún shì bǐ hóng ér。
银河清浅,乌鹊欲何依。yín hé qīng qiǎn,wū què yù hé yī。

兰陵王·用清真韵。湖帆出示金吉金红梅画轴,内有朱古微、王右遐诸公题词,皆感时之作,复多及景阳宫井事,辄题此阕,用遣新愁

叶恭绰

锦笺直。jǐn jiān zhí。
一片冬心化碧。yī piàn dōng xīn huà bì。
金台下、羁羽未归,忍话孤山旧时色。jīn tái xià jī yǔ wèi guī,rěn huà gū shān jiù shí sè。
行吟似去国。xíng yín shì qù guó。
应识。yīng shí。
江潭楚客。jiāng tán chǔ kè。
寒香里,哀咏郢中,声咽城南去天尺。hán xiāng lǐ,āi yǒng yǐng zhōng,shēng yàn chéng nán qù tiān chǐ。
题襟尚余迹。tí jīn shàng yú jì。
甚泪泫芳尊,欢散前席。shén lèi xuàn fāng zūn,huān sàn qián xí。
方诸争避蟾蜍食。fāng zhū zhēng bì chán chú shí。
惊委地红萼,断肠青冢,杨花依样瘗古驿。jīng wěi dì hóng è,duàn cháng qīng zhǒng,yáng huā yī yàng yì gǔ yì。
只愁满亭北。zhǐ chóu mǎn tíng běi。
添恻。tiān cè。
梦痕积。mèng hén jī。
更玉笥云埋,瑶轸风寂。gèng yù sì yún mái,yáo zhěn fēng jì。
燕支远盼山何极。yàn zhī yuǎn pàn shān hé jí。
怅陇首春早,调翻羌笛。chàng lǒng shǒu chūn zǎo,diào fān qiāng dí。
画图重展,恍劫火,尚点滴。huà tú zhòng zhǎn,huǎng jié huǒ,shàng diǎn dī。

减兰·十一月十二日感赋

叶恭绰

年年次日。nián nián cì rì。
刻意悲秋愁澈骨。kè yì bēi qiū chóu chè gǔ。
那更东风。nà gèng dōng fēng。
吹尽繁花落镜中。chuī jǐn fán huā luò jìng zhōng。
泪销香在。lèi xiāo xiāng zài。
辛苦连环谁为解。xīn kǔ lián huán shuí wèi jiě。
堕地休辞。duò dì xiū cí。
悽绝回风更舞时。qī jué huí fēng gèng wǔ shí。

浣溪纱·见展堂和榆生词,辄用其韵寄之

叶恭绰

痼疾繁忧两不支。gù jí fán yōu liǎng bù zhī。
余霞空似夏云奇。yú xiá kōng shì xià yún qí。
由来骚怨杂然疑。yóu lái sāo yuàn zá rán yí。
匪石心情坚孰语,呼天残泪老犹诗。fěi shí xīn qíng jiān shú yǔ,hū tiān cán lèi lǎo yóu shī。
此情倘许故人知。cǐ qíng tǎng xǔ gù rén zhī。

六丑·海角春浓,寓园红鹃怒发,压山成锦,遥想曩日南北花事游赏之盛,殊难为怀。倚此以抒羁绪

叶恭绰

尽墙花拂面,叹倦旅、华颜非昔。jǐn qiáng huā fú miàn,tàn juàn lǚ huá yán fēi xī。
欲题怨红,残笺迷故拍,粉泪还渍。yù tí yuàn hóng,cán jiān mí gù pāi,fěn lèi hái zì。
略记年时事,雾中烟里,几看朱成碧。lüè jì nián shí shì,wù zhōng yān lǐ,jǐ kàn zhū chéng bì。
斜阳冉冉无南北。xié yáng rǎn rǎn wú nán běi。
梦断瑶钗,歌翻锦瑟,游丝尚萦帘隙。mèng duàn yáo chāi,gē fān jǐn sè,yóu sī shàng yíng lián xì。
只山香舞罢,愁换邻笛。zhǐ shān xiāng wǔ bà,chóu huàn lín dí。
欢韶暗掷。huān sháo àn zhì。
分蓬飘巷陌。fēn péng piāo xiàng mò。
苦叫枝头月,谁听得。kǔ jiào zhī tóu yuè,shuí tīng dé。
颓云又黯如墨。tuí yún yòu àn rú mò。
便崇桃炫画,怎支春色。biàn chóng táo xuàn huà,zěn zhī chūn sè。
零脂冷、镜痕空拭。líng zhī lěng jìng hén kōng shì。
忍重话顾影,倾城一笑,那时妆额。rěn zhòng huà gù yǐng,qīng chéng yī xiào,nà shí zhuāng é。
芳菲信、偏断来汐。fāng fēi xìn piān duàn lái xī。
怕绛都、纵有重寻路,仙凡永隔。pà jiàng dōu zòng yǒu zhòng xún lù,xiān fán yǒng gé。