古诗词

虞美人·康心远所居曰双燕堂,室王絮因工写生,戏题其垂丝海棠

汪东

繁红一夕飞成雨。fán hóng yī xī fēi chéng yǔ。
莫恨东君误。mò hèn dōng jūn wù。
花开若要久长时。huā kāi ruò yào jiǔ zhǎng shí。
试与连花带蒂系情丝。shì yǔ lián huā dài dì xì qíng sī。
海棠睡后笙歌续。hǎi táng shuì hòu shēng gē xù。
故故烧银烛。gù gù shāo yín zhú。
怪他燕子懒寻芳。guài tā yàn zi lǎn xún fāng。
应是画梁栖稳梦初长。yīng shì huà liáng qī wěn mèng chū zhǎng。

新雁过妆楼

汪东

寒透纱窗。hán tòu shā chuāng。
欺客袂、凭眺暮色苍茫。qī kè mèi píng tiào mù sè cāng máng。
渡头人静,唯见沙鸟回翔。dù tóu rén jìng,wéi jiàn shā niǎo huí xiáng。
数点烟峦图画里,顿教归思落吴江。shù diǎn yān luán tú huà lǐ,dùn jiào guī sī luò wú jiāng。
雁声忙、似闻急橹,来助悲凉。yàn shēng máng shì wén jí lǔ,lái zhù bēi liáng。
自酌椰瓢自饮,恨零钟碎柝,偏闰更长。zì zhuó yē piáo zì yǐn,hèn líng zhōng suì tuò,piān rùn gèng zhǎng。
醉入空帏,枕畔尚有余香。zuì rù kōng wéi,zhěn pàn shàng yǒu yú xiāng。
残蕉被风动影,又不许、愁人到睡乡。cán jiāo bèi fēng dòng yǐng,yòu bù xǔ chóu rén dào shuì xiāng。
萧寥夜、叹披衣重起,凝对兰釭。xiāo liáo yè tàn pī yī zhòng qǐ,níng duì lán gāng。

渡江云·雾中渡嘉陵江

汪东

空花浮远近,浅描树色,妙衬水云图。kōng huā fú yuǎn jìn,qiǎn miáo shù sè,miào chèn shuǐ yún tú。
犯寒临断渚,一片迷茫,隐约听巴歈。fàn hán lín duàn zhǔ,yī piàn mí máng,yǐn yuē tīng bā yú。
呼舟渡急,渐澹日、穿透丛芦。hū zhōu dù jí,jiàn dàn rì chuān tòu cóng lú。
回望眸、蜀山尖见,境界涌虚无。huí wàng móu shǔ shān jiān jiàn,jìng jiè yǒng xū wú。
嗟余。jiē yú。
驱驰征道,啸咏中流,敛荒江宿雾。qū chí zhēng dào,xiào yǒng zhōng liú,liǎn huāng jiāng sù wù。
还记得、扬舲东海,横槊南徐。hái jì dé yáng líng dōng hǎi,héng shuò nán xú。
如今意气销沈极,对晚风、空想鲈鱼。rú jīn yì qì xiāo shěn jí,duì wǎn fēng kōng xiǎng lú yú。
归去也,陶潜径菊先芜。guī qù yě,táo qián jìng jú xiān wú。

忆王孙·括李商隐诗

汪东

倾城消息隔重帘。qīng chéng xiāo xī gé zhòng lián。
但辨弦声觉指纤。dàn biàn xián shēng jué zhǐ xiān。
月姊曾闻下彩蟾。yuè zǐ céng wén xià cǎi chán。
夜厌厌。yè yàn yàn。
未必金堂得免嫌。wèi bì jīn táng dé miǎn xián。

六丑

汪东

制幽兰妙谱,倩玉指、朱弦微拨。zhì yōu lán miào pǔ,qiàn yù zhǐ zhū xián wēi bō。
调高韵谐,泠泠环佩彻,忽告弦觉。diào gāo yùn xié,líng líng huán pèi chè,hū gào xián jué。
未讶盟言变,暮春光景,付雨中啼鴂。wèi yà méng yán biàn,mù chūn guāng jǐng,fù yǔ zhōng tí jué。
云山自此愁千叠。yún shān zì cǐ chóu qiān dié。
望眼成枯,回肠绕结。wàng yǎn chéng kū,huí cháng rào jié。
西楼待歌怨阕。xī lóu dài gē yuàn què。
怕苍凉极处,如意先折。pà cāng liáng jí chù,rú yì xiān zhé。
香寒重爇。xiāng hán zhòng ruò。
遇飞琼绛阙。yù fēi qióng jiàng quē。
再把柔荑手,头尽雪、沧桑换几尘劫。zài bǎ róu tí shǒu,tóu jǐn xuě cāng sāng huàn jǐ chén jié。
叹珍珠纵赐,密函羞拆。tàn zhēn zhū zòng cì,mì hán xiū chāi。
家国恨、掷与东流逝水,自拚长诀人闲世,如梦消灭。jiā guó hèn zhì yǔ dōng liú shì shuǐ,zì pàn zhǎng jué rén xián shì,rú mèng xiāo miè。
正夜阑、暗数铜壶漏、虚帘坠月。zhèng yè lán àn shù tóng hú lòu xū lián zhuì yuè。

定西番

汪东

溪上玉梅如雪,瓢玉带,惹罗衣。xī shàng yù méi rú xuě,piáo yù dài,rě luó yī。
暮寒时。mù hán shí。
蝉鬓美人愁绝,折花簪一枝。chán bìn měi rén chóu jué,zhé huā zān yī zhī。
可奈薄情无处,寄相思。kě nài báo qíng wú chù,jì xiāng sī。

西施

汪东

会稽山上树空枝。huì jī shān shàng shù kōng zhī。
任国势倾危。rèn guó shì qīng wēi。
卧薪尝胆,堪笑总虚词。wò xīn cháng dǎn,kān xiào zǒng xū cí。
范蠡当时,也恨无良策,但寻访娇姿。fàn lí dāng shí,yě hèn wú liáng cè,dàn xún fǎng jiāo zī。
浣纱拟向荒村老,缘恩重,画蛾眉。huàn shā nǐ xiàng huāng cūn lǎo,yuán ēn zhòng,huà é méi。
沼吴后自沈,烟水判心期。zhǎo wú hòu zì shěn,yān shuǐ pàn xīn qī。
尽说功成,一舸相随去,叹欲信还疑。jǐn shuō gōng chéng,yī gě xiāng suí qù,tàn yù xìn hái yí。

归去来·家书盼花朝前归,为余生日也。寄答

汪东

客鬓添霜缕。kè bìn tiān shuāng lǚ。
登高望、怨怀谁诉。dēng gāo wàng yuàn huái shuí sù。
飘花坠叶身难主。piāo huā zhuì yè shēn nán zhǔ。
尽思归、归不去。jǐn sī guī guī bù qù。
密函书字相分付。mì hán shū zì xiāng fēn fù。
道花底、一樽休误。dào huā dǐ yī zūn xiū wù。
殷勤欲报无佳语。yīn qín yù bào wú jiā yǔ。
空牵引、两眉聚。kōng qiān yǐn liǎng méi jù。

归田乐先春数日,梅已着花。忆冷香阁及家园盛况

汪东

四野烟尘尽。sì yě yān chén jǐn。
况撚指、好春期近。kuàng niǎn zhǐ hǎo chūn qī jìn。
最忆梅开准。zuì yì méi kāi zhǔn。
愿花共结伴,花也休吝。yuàn huā gòng jié bàn,huā yě xiū lìn。
减我多年异乡恨。jiǎn wǒ duō nián yì xiāng hèn。
虎丘三百本。hǔ qiū sān bǎi běn。
傍水际、岩隈翛然弄影。bàng shuǐ jì yán wēi xiāo rán nòng yǐng。
自家阑砌,更有闲朱粉。zì jiā lán qì,gèng yǒu xián zhū fěn。
盼书附寄得,数行花讯。pàn shū fù jì dé,shù xíng huā xùn。
帘外飘香又成阵。lián wài piāo xiāng yòu chéng zhèn。

绛都春·观演清宫外史,大抵德龄女士所著清宫二年记及瀛台泣血记是其所本

汪东

华镫转电。huá dèng zhuǎn diàn。
正场定夜初,歌帘齐卷。zhèng chǎng dìng yè chū,gē lián qí juǎn。
胜国旧闻,彤史新编增悽婉。shèng guó jiù wén,tóng shǐ xīn biān zēng qī wǎn。
瀛台当日龙潜伴。yíng tái dāng rì lóng qián bàn。
问谁赋、长门幽怨。wèn shuí fù zhǎng mén yōu yuàn。
马嵬前事,环儿缢颈,未深家难。mǎ wéi qián shì,huán ér yì jǐng,wèi shēn jiā nán。
零乱。líng luàn。
啼珠被面。tí zhū bèi miàn。
又争料、万古慈恩终断。yòu zhēng liào wàn gǔ cí ēn zhōng duàn。
如诉昊苍,不及黄泉毋相见。rú sù hào cāng,bù jí huáng quán wú xiāng jiàn。
梨园子弟同烟散。lí yuán zi dì tóng yān sàn。
祗闲话、随人重看。zhī xián huà suí rén zhòng kàn。
漫教鼍鼓催更,梦痕自短。màn jiào tuó gǔ cuī gèng,mèng hén zì duǎn。

双头莲令

汪东

画檐蛛网漾晴丝。huà yán zhū wǎng yàng qíng sī。
茧蝶肯相随。jiǎn dié kěn xiāng suí。
可人韵态百般宜。kě rén yùn tài bǎi bān yí。
久久耐人思。jiǔ jiǔ nài rén sī。
绛唇的皪鬓云垂。jiàng chún de lì bìn yún chuí。
歌罢小矜持。gē bà xiǎo jīn chí。
芙蕖浥露袅清池。fú qú yì lù niǎo qīng chí。
比并不如伊。bǐ bìng bù rú yī。

浣溪沙·题采莲图

汪东

茜袖微抬玉臂凉。qiàn xiù wēi tái yù bì liáng。
棹歌声里自相将。zhào gē shēng lǐ zì xiāng jiāng。
背人偷指睡鸳鸯。bèi rén tōu zhǐ shuì yuān yāng。
莲菂有心终是苦,藕丝续命可能长。lián dì yǒu xīn zhōng shì kǔ,ǒu sī xù mìng kě néng zhǎng。
问卿何意住横塘。wèn qīng hé yì zhù héng táng。

声声慢·读涉江词,和其闻日本败降之作

汪东

伶俜身世,漂泊风尘,十年江上偷安。líng pīng shēn shì,piāo pō fēng chén,shí nián jiāng shàng tōu ān。
捷报争飞,起看锦绣川原。jié bào zhēng fēi,qǐ kàn jǐn xiù chuān yuán。
高歌杜陵佳句,卷诗书、收涕成欢。gāo gē dù líng jiā jù,juǎn shī shū shōu tì chéng huān。
归计稳,有巴童不寐,夜半行船。guī jì wěn,yǒu bā tóng bù mèi,yè bàn xíng chuán。
谁道依然留滞,费熏炉重熨,料理春寒。shuí dào yī rán liú zhì,fèi xūn lú zhòng yùn,liào lǐ chūn hán。
楚尾吴头,魂随潮信空还。chǔ wěi wú tóu,hún suí cháo xìn kōng hái。
璇机自深闺思,怎知人、去住艰难。xuán jī zì shēn guī sī,zěn zhī rén qù zhù jiān nán。
待剪烛,梦西窗、闲话夜阑。dài jiǎn zhú,mèng xī chuāng xián huà yè lán。

十六字令

汪东

逢。féng。
春酒休辞百榼空。chūn jiǔ xiū cí bǎi kē kōng。
花闲醉,能得几回同。huā xián zuì,néng dé jǐ huí tóng。

生查子

汪东

脸比杏夭娆,心似梅酸楚。liǎn bǐ xìng yāo ráo,xīn shì méi suān chǔ。
倘许植根时,愿化阶前土。tǎng xǔ zhí gēn shí,yuàn huà jiē qián tǔ。
无分得怜伊,但听流莺语。wú fēn dé lián yī,dàn tīng liú yīng yǔ。
莺语枉丁宁,也会相怜否。yīng yǔ wǎng dīng níng,yě huì xiāng lián fǒu。

八六子

汪东

倚房栊。yǐ fáng lóng。
悄然凝伫,从头细数欢悰。qiāo rán níng zhù,cóng tóu xì shù huān cóng。
叹楚岸遗□杂佩,洛川神遇惊鸿。tàn chǔ àn yí zá pèi,luò chuān shén yù jīng hóng。
尽归赋中。jǐn guī fù zhōng。
歌筵曾此相逢。gē yán céng cǐ xiāng féng。
暗掷微波轻倩,旋听密语惺忪。àn zhì wēi bō qīng qiàn,xuán tīng mì yǔ xīng sōng。
怎自逐、长安道旁车马,燕钗分破,凤箫凄哽。zěn zì zhú zhǎng ān dào páng chē mǎ,yàn chāi fēn pò,fèng xiāo qī gěng。
今来绣户,铜环静掩,尘床瑶瑟都空。jīn lái xiù hù,tóng huán jìng yǎn,chén chuáng yáo sè dōu kōng。
笑春风、桃花尚余数丛。xiào chūn fēng táo huā shàng yú shù cóng。

洞仙歌

汪东

漫游镫市,荡尘香随履。màn yóu dèng shì,dàng chén xiāng suí lǚ。
别语分明自能记。bié yǔ fēn míng zì néng jì。
道深恩、莫负后约堪凭,从今愿、四海兵氛不起。dào shēn ēn mò fù hòu yuē kān píng,cóng jīn yuàn sì hǎi bīng fēn bù qǐ。
君行何太遽,挥手厓端,已见冥鸿在天际。jūn xíng hé tài jù,huī shǒu yá duān,yǐ jiàn míng hóng zài tiān jì。
未了冻桐花,归及湔裙,应尚有、照水轻盈桃李。wèi le dòng tóng huā,guī jí jiān qún,yīng shàng yǒu zhào shuǐ qīng yíng táo lǐ。
悔不驾、云车共翱翔,但心逐、飘风送君千里。huǐ bù jià yún chē gòng áo xiáng,dàn xīn zhú piāo fēng sòng jūn qiān lǐ。

临江仙

汪东

细雨斜风春涨暖,鳜肥芦笋新芽。xì yǔ xié fēng chūn zhǎng nuǎn,guì féi lú sǔn xīn yá。
一池清水侣鱼虾。yī chí qīng shuǐ lǚ yú xiā。
化萍犹未肯,点点是杨花。huà píng yóu wèi kěn,diǎn diǎn shì yáng huā。
冠盖升沉无定据,也同浪迹京华。guān gài shēng chén wú dìng jù,yě tóng làng jì jīng huá。
底须沧海始为家。dǐ xū cāng hǎi shǐ wèi jiā。
浮沤身世似,何用逐无涯。fú ōu shēn shì shì,hé yòng zhú wú yá。

浪淘沙

汪东

高阁敞华筵。gāo gé chǎng huá yán。
胜事年年。shèng shì nián nián。
彭郎墨妙最堪传。péng láng mò miào zuì kān chuán。
北地甘瓜南土果,共落冰笺。běi dì gān guā nán tǔ guǒ,gòng luò bīng jiān。
刺栗状同坚。cì lì zhuàng tóng jiān。
味欠回鲜。wèi qiàn huí xiān。
佳名颂得转凄然。jiā míng sòng dé zhuǎn qī rán。
如此江山如此会,争不留连。rú cǐ jiāng shān rú cǐ huì,zhēng bù liú lián。

菩萨蛮

汪东

长裙锐履肩微削。zhǎng qún ruì lǚ jiān wēi xuē。
鲜卑语好从郎学。xiān bēi yǔ hǎo cóng láng xué。
生女嫁才人。shēng nǚ jià cái rén。
何如倚市门。hé rú yǐ shì mén。
银匙调可可。yín shi diào kě kě。
一笑含情颇。yī xiào hán qíng pǒ。
舞到月痕斜。wǔ dào yuè hén xié。
同驰吉普车。tóng chí jí pǔ chē。