古诗词

忆秦娥·客中生日戏示陶姬

吴绮

今何夕,年年苦被霜华逼。jīn hé xī,nián nián kǔ bèi shuāng huá bī。
十三楼上,几番吹笛。shí sān lóu shàng,jǐ fān chuī dí。
山河满目斜阳急,阑干醉倚蛾眉碧。shān hé mǎn mù xié yáng jí,lán gàn zuì yǐ é méi bì。
蛾眉碧,英雄老矣,壮心犹昔。é méi bì,yīng xióng lǎo yǐ,zhuàng xīn yóu xī。

谒金门·雨后

吴绮

朝雨沐,小阁翠阴如幄。cháo yǔ mù,xiǎo gé cuì yīn rú wò。
阁外白云飞去速。gé wài bái yún fēi qù sù。
乱峰添意绿。luàn fēng tiān yì lǜ。
灵鹊喜声相续,新笋看看成竹。líng què xǐ shēng xiāng xù,xīn sǔn kàn kàn chéng zhú。
满径落红无管束,燕儿衔补屋。mǎn jìng luò hóng wú guǎn shù,yàn ér xián bǔ wū。

谒金门·雨后

吴绮

真堪忆,江上乱峰堆碧。zhēn kān yì,jiāng shàng luàn fēng duī bì。
高处乘风横铁笛,笑人间不直。gāo chù chéng fēng héng tiě dí,xiào rén jiān bù zhí。
千古斗奇角,不了砌蛩啾唧。qiān gǔ dòu qí jiǎo,bù le qì qióng jiū jī。
天上神仙何寂寂,桂花闻叹息。tiān shàng shén xiān hé jì jì,guì huā wén tàn xī。

谒金门·雨后

吴绮

春欲老,雨雨风风昏晓。chūn yù lǎo,yǔ yǔ fēng fēng hūn xiǎo。
枝上残红阶下草,扫应还更扫。zhī shàng cán hóng jiē xià cǎo,sǎo yīng hái gèng sǎo。
何事最伤怀抱,芍药开迟谢早。hé shì zuì shāng huái bào,sháo yào kāi chí xiè zǎo。
独倚阑干添懊恼,钗鸾欹鬓小。dú yǐ lán gàn tiān ào nǎo,chāi luán yī bìn xiǎo。

谒金门·雨后

吴绮

春将去,燕子留春不住。chūn jiāng qù,yàn zi liú chūn bù zhù。
分付落花飞满路,隔将春去处。fēn fù luò huā fēi mǎn lù,gé jiāng chūn qù chù。
毕竟春光难诉,转怨乱红催取。bì jìng chūn guāng nán sù,zhuǎn yuàn luàn hóng cuī qǔ。
我问落花谁误汝,莫嗔风共雨。wǒ wèn luò huā shuí wù rǔ,mò chēn fēng gòng yǔ。

谒金门·雨后

吴绮

春归决,半夜起和春别。chūn guī jué,bàn yè qǐ hé chūn bié。
窗外落花堆似雪,送春惟有月。chuāng wài luò huā duī shì xuě,sòng chūn wéi yǒu yuè。
怪煞杜鹃啼彻。guài shā dù juān tí chè。
月也和春休歇。yuè yě hé chūn xiū xiē。
窃药嫦娥空有诀,春魂难再接。qiè yào cháng é kōng yǒu jué,chūn hún nán zài jiē。

玉连环夏景

吴绮

梧桐密处清阴重。wú tóng mì chù qīng yīn zhòng。
碧纱风弄,落花帘外舞轻红。bì shā fēng nòng,luò huā lián wài wǔ qīng hóng。
又与苍苔补空。yòu yǔ cāng tái bǔ kōng。
雪藕调冰,佳兴有谁堪共。xuě ǒu diào bīng,jiā xīng yǒu shuí kān gòng。
日长纵得绣功夫,不够将愁将梦。rì zhǎng zòng dé xiù gōng fū,bù gòu jiāng chóu jiāng mèng。

更漏子·和阮亭与友人话秦淮旧事

吴绮

柳遮楼,花拂地。liǔ zhē lóu,huā fú dì。
金粉六朝争丽。jīn fěn liù cháo zhēng lì。
歌槛里,舞阑中。gē kǎn lǐ,wǔ lán zhōng。
鸾笙醉软红。luán shēng zuì ruǎn hóng。
燕飞忙,莺语咽。yàn fēi máng,yīng yǔ yàn。
天宝何堪再说。tiān bǎo hé kān zài shuō。
愁黯黯,泪洒洒。chóu àn àn,lèi sǎ sǎ。
孤灯白下桥。gū dēng bái xià qiáo。

更漏子·和阮亭与友人话秦淮旧事

吴绮

被慵薰,钗懒卸。bèi yōng xūn,chāi lǎn xiè。
愁到天涯今夜。chóu dào tiān yá jīn yè。
欹绣枕,对银缸。yī xiù zhěn,duì yín gāng。
相思月半床。xiāng sī yuè bàn chuáng。
有谁知,无处问。yǒu shuí zhī,wú chù wèn。
燕子不传芳信。yàn zi bù chuán fāng xìn。
花点点,柳丝丝。huā diǎn diǎn,liǔ sī sī。
无聊是此时。wú liáo shì cǐ shí。

更漏子·和阮亭与友人话秦淮旧事

吴绮

岭头花,桥上月。lǐng tóu huā,qiáo shàng yuè。
记得个时离别。jì dé gè shí lí bié。
孺子榻,仲宣楼。rú zi tà,zhòng xuān lóu。
无端又一秋。wú duān yòu yī qiū。
五更心,千里梦。wǔ gèng xīn,qiān lǐ mèng。
只把鬓丝搬弄。zhǐ bǎ bìn sī bān nòng。
空寂寞,好思量。kōng jì mò,hǎo sī liàng。
篱边菊蕊黄。lí biān jú ruǐ huáng。

更漏子·和阮亭与友人话秦淮旧事

吴绮

梦扬州,题霅馆。mèng yáng zhōu,tí zhà guǎn。
杜牧寻春较晚。dù mù xún chūn jiào wǎn。
忧莫解,病谁知,愁多变作痴。yōu mò jiě,bìng shuí zhī,chóu duō biàn zuò chī。
一江波,千里路。yī jiāng bō,qiān lǐ lù。
只办梦儿来去。zhǐ bàn mèng ér lái qù。
怜薄幸,恨多情,斜阳隔岸筝。lián báo xìng,hèn duō qíng,xié yáng gé àn zhēng。

画堂春·西湖偶作次辰六韵

吴绮

小楼一望暮山横,山光飞上层楼。xiǎo lóu yī wàng mù shān héng,shān guāng fēi shàng céng lóu。
西湖深夏绿波平,荷叶风清。xī hú shēn xià lǜ bō píng,hé yè fēng qīng。
芳渚半生花气,画船时送歌声。fāng zhǔ bàn shēng huā qì,huà chuán shí sòng gē shēng。
鄂王祠树白公亭,今古关情。è wáng cí shù bái gōng tíng,jīn gǔ guān qíng。

海棠春·晓妆

吴绮

卖花声入红楼响,看檐角、霞销珠网。mài huā shēng rù hóng lóu xiǎng,kàn yán jiǎo xiá xiāo zhū wǎng。
扶倦启香奁,一镜柔情漾。fú juàn qǐ xiāng lián,yī jìng róu qíng yàng。
郁金梳掠同心样,拼一只、金鸾给赏。yù jīn shū lüè tóng xīn yàng,pīn yī zhǐ jīn luán gěi shǎng。
好极转生疑,更把帘旌敞。hǎo jí zhuǎn shēng yí,gèng bǎ lián jīng chǎng。

眉峰碧立春

吴绮

镜里韶光早,彩胜钗梁袅。jìng lǐ sháo guāng zǎo,cǎi shèng chāi liáng niǎo。
卷帘都是惜春人,争道是来年好。juǎn lián dōu shì xī chūn rén,zhēng dào shì lái nián hǎo。
生怕东风小,殃及庭前草。shēng pà dōng fēng xiǎo,yāng jí tíng qián cǎo。
玉阶先自送青来,莫教惹得芳心恼。yù jiē xiān zì sòng qīng lái,mò jiào rě dé fāng xīn nǎo。

眉峰碧立春

吴绮

烛灺啼无歇,漏断声还咽。zhú xiè tí wú xiē,lòu duàn shēng hái yàn。
一缕春蚕丝不了,都打做心头结。yī lǚ chūn cán sī bù le,dōu dǎ zuò xīn tóu jié。
泪点红冰叠,罗袖熏难热。lèi diǎn hóng bīng dié,luó xiù xūn nán rè。
仙鸾虽自有灵胶,离肠已断何堪接。xiān luán suī zì yǒu líng jiāo,lí cháng yǐ duàn hé kān jiē。

眉峰碧立春

吴绮

一点灯花静,归梦浑难定。yī diǎn dēng huā jìng,guī mèng hún nán dìng。
一夜相思一夜愁,更忍说黄花病。yī yè xiāng sī yī yè chóu,gèng rěn shuō huáng huā bìng。
酒薄孤衾冷,其奈双眸醒。jiǔ báo gū qīn lěng,qí nài shuāng móu xǐng。
殃及寒鸡不肯啼,分明要把愁支领。yāng jí hán jī bù kěn tí,fēn míng yào bǎ chóu zhī lǐng。

眉峰碧立春

吴绮

霜皎银蟾烂,风急灯花颤。shuāng jiǎo yín chán làn,fēng jí dēng huā chàn。
夜夜寒更独自听,怎奈得人长叹。yè yè hán gèng dú zì tīng,zěn nài dé rén zhǎng tàn。
忆了千千万,苦把梅花绊。yì le qiān qiān wàn,kǔ bǎ méi huā bàn。
试验青衫尽泪痕,也应不是归心慢。shì yàn qīng shān jǐn lèi hén,yě yīng bù shì guī xīn màn。

阳台梦·春晓

吴绮

绿鬟风动烟丝袅,碧纱如雾窗开早。lǜ huán fēng dòng yān sī niǎo,bì shā rú wù chuāng kāi zǎo。
杨花蓦地扑人来,舞东风不了。yáng huā mò dì pū rén lái,wǔ dōng fēng bù le。
伤心无限事,渐觉蛾眉翠少。shāng xīn wú xiàn shì,jiàn jué é méi cuì shǎo。
十分消瘦百分慵,只镜中人老。shí fēn xiāo shòu bǎi fēn yōng,zhǐ jìng zhōng rén lǎo。

诉衷情·用刘随州句

吴绮

菊花能醉去官人,出岫笑闲云。jú huā néng zuì qù guān rén,chū xiù xiào xián yún。
从来世上豪杰,颠倒信乾坤。cóng lái shì shàng háo jié,diān dào xìn qián kūn。
成往事,付前因。chéng wǎng shì,fù qián yīn。
总休论。zǒng xiū lùn。
五湖虾菜,三泖莼鲈,随地君恩。wǔ hú xiā cài,sān mǎo chún lú,suí dì jūn ēn。

诉衷情·用刘随州句

吴绮

无端剡雪阻回舟,香梦隔秦篝。wú duān shàn xuě zǔ huí zhōu,xiāng mèng gé qín gōu。
今宵玉楼寒重,鹦鹉可知愁。jīn xiāo yù lóu hán zhòng,yīng wǔ kě zhī chóu。
思作客,话封侯。sī zuò kè,huà fēng hóu。
总须休。zǒng xū xiū。
鸳鸯度曲,鹔鹴买酒,且种忘忧。yuān yāng dù qū,sù shuāng mǎi jiǔ,qiě zhǒng wàng yōu。