古诗词

题吴称三广文石笋山房图

朱应庚

粼粼石笋辟天关,时见空林放白鹇。lín lín shí sǔn pì tiān guān,shí jiàn kōng lín fàng bái xián。
寂寞幽人三亩宅,玲珑晓日一房山。jì mò yōu rén sān mǔ zhái,líng lóng xiǎo rì yī fáng shān。
披图百里成孤往,为客经年尚未还。pī tú bǎi lǐ chéng gū wǎng,wèi kè jīng nián shàng wèi hái。
亦拟入山寻洞壑,秋江风雨暮云间。yì nǐ rù shān xún dòng hè,qiū jiāng fēng yǔ mù yún jiān。

望金华山

朱应庚

双龙洞前青斑斓,夜半空林招白鹇。shuāng lóng dòng qián qīng bān lán,yè bàn kōng lín zhāo bái xián。
赤松一去不复还,涧中怪石横榛菅。chì sōng yī qù bù fù hái,jiàn zhōng guài shí héng zhēn jiān。
山云堕地秋如水,落日苍茫几千里。shān yún duò dì qiū rú shuǐ,luò rì cāng máng jǐ qiān lǐ。
浩浩山中高卧人,悠悠道上远游子。hào hào shān zhōng gāo wò rén,yōu yōu dào shàng yuǎn yóu zi。
破衣赤足一顽仙,门前老桧三千年。pò yī chì zú yī wán xiān,mén qián lǎo guì sān qiān nián。
白羊倏忽不知处,菖蒲花发月婵娟。bái yáng shū hū bù zhī chù,chāng pú huā fā yuè chán juān。
荒岩日落秋风早,游情历历东阳道。huāng yán rì luò qiū fēng zǎo,yóu qíng lì lì dōng yáng dào。
紫芝如掌尚可餐,何用沧波访三岛。zǐ zhī rú zhǎng shàng kě cān,hé yòng cāng bō fǎng sān dǎo。

题壁

周玉衡

株守孤城阅几时,沥心血尽绝援师。zhū shǒu gū chéng yuè jǐ shí,lì xīn xuè jǐn jué yuán shī。
兵因食尽难言战,家望生还未有期。bīng yīn shí jǐn nán yán zhàn,jiā wàng shēng hái wèi yǒu qī。
蹈刃方能徵学养,濒危深恐愧须眉。dǎo rèn fāng néng zhēng xué yǎng,bīn wēi shēn kǒng kuì xū méi。
孤臣一死终何补,惭恧君恩报已迟。gū chén yī sǐ zhōng hé bǔ,cán nǜ jūn ēn bào yǐ chí。

赠杨惠垓大令叠原韵

李承汉

莫把书生我,呼为画省郎。mò bǎ shū shēng wǒ,hū wèi huà shěng láng。
凤题君子室,乌爱丈人堂。fèng tí jūn zi shì,wū ài zhàng rén táng。
磨杵工良苦,和盘调岂常。mó chǔ gōng liáng kǔ,hé pán diào qǐ cháng。
十旬于役久,柳色变青黄。shí xún yú yì jiǔ,liǔ sè biàn qīng huáng。

春暮自吴门至松江

梁玉绳

欲共春风语,轻舟逐鸟飞。yù gòng chūn fēng yǔ,qīng zhōu zhú niǎo fēi。
落花沽酒店,芳草钓鱼矶。luò huā gū jiǔ diàn,fāng cǎo diào yú jī。
平野天边尽,遥山烟外微。píng yě tiān biān jǐn,yáo shān yān wài wēi。
村童挑荠菜,笑趁夕阳归。cūn tóng tiāo jì cài,xiào chèn xī yáng guī。

春暮自吴门至松江

梁玉绳

忽听吴歌起,歌声趁轧哑。hū tīng wú gē qǐ,gē shēng chèn yà yǎ。
残潮随去艇,远树带飞鸦。cán cháo suí qù tǐng,yuǎn shù dài fēi yā。
几点过云雨,新枝闰月花。jǐ diǎn guò yún yǔ,xīn zhī rùn yuè huā。
溪湾将泊处,挂网两三家。xī wān jiāng pō chù,guà wǎng liǎng sān jiā。

得王栗臣孝廉札奉寄

梁玉绳

燕北书传一雁过,年华每自惜蹉跎。yàn běi shū chuán yī yàn guò,nián huá měi zì xī cuō tuó。
尘埃袍草功名薄,风雨槐花涕泪多。chén āi páo cǎo gōng míng báo,fēng yǔ huái huā tì lèi duō。
已是言愁推卫玠,那逢荐士有常何。yǐ shì yán chóu tuī wèi jiè,nà féng jiàn shì yǒu cháng hé。
剧怜都讲谈经处,岁月相思发浩歌。jù lián dōu jiǎng tán jīng chù,suì yuè xiāng sī fā hào gē。

翠云草和王栗臣孝廉韵

梁玉绳

剪得幽崖一片云,云生芳草翠交纷。jiǎn dé yōu yá yī piàn yún,yún shēng fāng cǎo cuì jiāo fēn。
墙阴最好经微雨,亭角偏宜揽夕曛。qiáng yīn zuì hǎo jīng wēi yǔ,tíng jiǎo piān yí lǎn xī xūn。
回匝色连青绮幄,蒙茸光泛碧罗裙。huí zā sè lián qīng qǐ wò,méng rōng guāng fàn bì luó qún。
海棠蕉树凭相赏,非雾非烟澹不分。hǎi táng jiāo shù píng xiāng shǎng,fēi wù fēi yān dàn bù fēn。

同应叔雅及仲雅丈往毗陵过黄埠墩坐篷顶玩月小饮

梁玉绳

风声飒飒吹帆樯,菰蒲夹岸如人长。fēng shēng sà sà chuī fān qiáng,gū pú jiā àn rú rén zhǎng。
行尽菰蒲凡几曲,船头船尾明月光。xíng jǐn gū pú fán jǐ qū,chuán tóu chuán wěi míng yuè guāng。
月光照彻篷窗几,惊醒幽人夜半起。yuè guāng zhào chè péng chuāng jǐ,jīng xǐng yōu rén yè bàn qǐ。
不坐舟中坐舟顶,恍然身在层霄里。bù zuò zhōu zhōng zuò zhōu dǐng,huǎng rán shēn zài céng xiāo lǐ。
应君轩爽张君豪,仰天大笑倾金舠。yīng jūn xuān shuǎng zhāng jūn háo,yǎng tiān dà xiào qīng jīn dāo。
余沥还将洒湖水,欲把明湖变浊醪。yú lì hái jiāng sǎ hú shuǐ,yù bǎ míng hú biàn zhuó láo。
是时残魄没幽岭,坐久水风侵袂冷。shì shí cán pò méi yōu lǐng,zuò jiǔ shuǐ fēng qīn mèi lěng。
万蛙声里一孤舟,东方欲白星辰静。wàn wā shēng lǐ yī gū zhōu,dōng fāng yù bái xīng chén jìng。

古意寄汤吉甫

梁玉绳

故衣未可弃,故人未可忘。gù yī wèi kě qì,gù rén wèi kě wàng。
衣故身所便,人故情益长。yī gù shēn suǒ biàn,rén gù qíng yì zhǎng。
自君长安去,谁与共翱翔。zì jūn zhǎng ān qù,shuí yǔ gòng áo xiáng。
登高望四野,烟水苍茫茫。dēng gāo wàng sì yě,yān shuǐ cāng máng máng。
愿随北飞鸟,扶摇到君旁。yuàn suí běi fēi niǎo,fú yáo dào jūn páng。
君旁不可到,风急毛羽伤。jūn páng bù kě dào,fēng jí máo yǔ shāng。
缁尘三十丈,素衣变玄裳。zī chén sān shí zhàng,sù yī biàn xuán shang。
长安非易居,何不归故乡。zhǎng ān fēi yì jū,hé bù guī gù xiāng。

读王谷原比部遗稿

梁玉绳

先生读书万卷破,可怜一字不求饿。xiān shēng dú shū wàn juǎn pò,kě lián yī zì bù qiú è。
块垒惟将杯酒浇,孤咏幽吟少人和。kuài lěi wéi jiāng bēi jiǔ jiāo,gū yǒng yōu yín shǎo rén hé。
中年奔走向长安,长安热客冷眼看。zhōng nián bēn zǒu xiàng zhǎng ān,zhǎng ān rè kè lěng yǎn kàn。
往来素心只三四,哀歌击筑相鸣弹。wǎng lái sù xīn zhǐ sān sì,āi gē jī zhù xiāng míng dàn。
久之入直中书省,涕长一尺衣衾冷。jiǔ zhī rù zhí zhōng shū shěng,tì zhǎng yī chǐ yī qīn lěng。
旋复对策改郎官,不乐文书乐闲静。xuán fù duì cè gǎi láng guān,bù lè wén shū lè xián jìng。
翻然便赋《归去来》,老屋数间门不开。fān rán biàn fù guī qù lái,lǎo wū shù jiān mén bù kāi。
家徒壁立何所有,但有及榻青青苔。jiā tú bì lì hé suǒ yǒu,dàn yǒu jí tà qīng qīng tái。
忆昔京华暂侨寄,我时幼小犹能记。yì xī jīng huá zàn qiáo jì,wǒ shí yòu xiǎo yóu néng jì。
频向床头索纸笔,东涂西抹供游戏。pín xiàng chuáng tóu suǒ zhǐ bǐ,dōng tú xī mǒ gōng yóu xì。
悲哉转瞬几经秋,先生修文归玉楼。bēi zāi zhuǎn shùn jǐ jīng qiū,xiān shēng xiū wén guī yù lóu。
人间万事半陈迹,如露如电如水沤。rén jiān wàn shì bàn chén jì,rú lù rú diàn rú shuǐ ōu。
留传手稿千番纸,身后空名惟此耳。liú chuán shǒu gǎo qiān fān zhǐ,shēn hòu kōng míng wéi cǐ ěr。
诗能穷人穷益工,自古才人皆若是。shī néng qióng rén qióng yì gōng,zì gǔ cái rén jiē ruò shì。

岁暮到家

蒋士铨

爱子心无尽,归家喜及辰。ài zi xīn wú jǐn,guī jiā xǐ jí chén。
寒衣针线密,家信墨痕新。hán yī zhēn xiàn mì,jiā xìn mò hén xīn。
见面怜清瘦,呼儿问苦辛。jiàn miàn lián qīng shòu,hū ér wèn kǔ xīn。
低徊愧人子,不敢叹风尘。dī huái kuì rén zi,bù gǎn tàn fēng chén。

湖上晚归

蒋士铨

湿云鸦背重,野寺出新晴。shī yún yā bèi zhòng,yě sì chū xīn qíng。
败叶存秋气,寒钟过雨声。bài yè cún qiū qì,hán zhōng guò yǔ shēng。
半檐群鸟入,深树一镫明。bàn yán qún niǎo rù,shēn shù yī dèng míng。
猎猎西风劲,湖心月乍生。liè liè xī fēng jìn,hú xīn yuè zhà shēng。

江泛

蒋士铨

二百里江光,群山绕建康。èr bǎi lǐ jiāng guāng,qún shān rào jiàn kāng。
滔滔随眼白,荡荡接天黄。tāo tāo suí yǎn bái,dàng dàng jiē tiān huáng。
战骨多沉海,芦花又戴霜。zhàn gǔ duō chén hǎi,lú huā yòu dài shuāng。
六朝先后灭,何处说兴亡!liù cháo xiān hòu miè,hé chù shuō xīng wáng!

金山

蒋士铨

空青县万仞,雪浪啮孤根。kōng qīng xiàn wàn rèn,xuě làng niè gū gēn。
元气留江影,天光缩涨痕。yuán qì liú jiāng yǐng,tiān guāng suō zhǎng hén。
鱼龙阴拜舞,岩壑怒崩奔。yú lóng yīn bài wǔ,yán hè nù bēng bēn。
向晚千帆没,苍茫海气昏。xiàng wǎn qiān fān méi,cāng máng hǎi qì hūn。

晓过峡江县

蒋士铨

湿翠四围滴,空明百转清。shī cuì sì wéi dī,kōng míng bǎi zhuǎn qīng。
山悬江出峡,县仄岭穿城。shān xuán jiāng chū xiá,xiàn zè lǐng chuān chéng。
晓色千家静,樵风一棹轻。xiǎo sè qiān jiā jìng,qiáo fēng yī zhào qīng。
高楼未能上,回首树烟平。gāo lóu wèi néng shàng,huí shǒu shù yān píng。

哭杨子载

蒋士铨

与子三年别,归来哭寝门。yǔ zi sān nián bié,guī lái kū qǐn mén。
遗孤不解痛,老母独招魂。yí gū bù jiě tòng,lǎo mǔ dú zhāo hún。
压众才无敌,成仙位自尊。yā zhòng cái wú dí,chéng xiān wèi zì zūn。
墓碑书选士,穷死亦君恩。mù bēi shū xuǎn shì,qióng sǐ yì jūn ēn。

哭杨子载

蒋士铨

九岁负才名,诗成牧伯惊。jiǔ suì fù cái míng,shī chéng mù bó jīng。
天教将门子,来作鲁诸生。tiān jiào jiāng mén zi,lái zuò lǔ zhū shēng。
我亦今词客,归栖古灌城。wǒ yì jīn cí kè,guī qī gǔ guàn chéng。
十年兄弟友,如此对铭旌。shí nián xiōng dì yǒu,rú cǐ duì míng jīng。

九月十四夕梦中作

蒋士铨

屋偏藏老树,衣湿散归云。wū piān cáng lǎo shù,yī shī sàn guī yún。
水气乘闲出,山身向晚分。shuǐ qì chéng xián chū,shān shēn xiàng wǎn fēn。
年丰农事足,客到犬声闻。nián fēng nóng shì zú,kè dào quǎn shēng wén。
便借茅堂宿,无因识隐君。biàn jiè máo táng sù,wú yīn shí yǐn jūn。

九月十四夕梦中作

蒋士铨

镫暗鸡传唱,凉生月入扉。dèng àn jī chuán chàng,liáng shēng yuè rù fēi。
破空人语细,行远寺钟微。pò kōng rén yǔ xì,xíng yuǎn sì zhōng wēi。
地僻消尘虑,心清集道机。dì pì xiāo chén lǜ,xīn qīng jí dào jī。
明朝出山去,幽思定多违。míng cháo chū shān qù,yōu sī dìng duō wéi。