古诗词

王家营别诸同人

李时震

脂车春晓别园林,握手依依思不禁。zhī chē chūn xiǎo bié yuán lín,wò shǒu yī yī sī bù jìn。
千里关山今夜月,一时樽酒故人心。qiān lǐ guān shān jīn yè yuè,yī shí zūn jiǔ gù rén xīn。
缘堤柳浪催行色,绕树莺簧弄好音。yuán dī liǔ làng cuī xíng sè,rào shù yīng huáng nòng hǎo yīn。
尺素自然频见寄,临歧那复更沉吟。chǐ sù zì rán pín jiàn jì,lín qí nà fù gèng chén yín。

秋日杂诗

孙宝仁

花宫香霭敞青螺,方外招寻九日过。huā gōng xiāng ǎi chǎng qīng luó,fāng wài zhāo xún jiǔ rì guò。
两岸云山秋色迥,一川鸥鹭夕阳多。liǎng àn yún shān qiū sè jiǒng,yī chuān ōu lù xī yáng duō。
陶公入社频倾酒,小阮从游独和歌。táo gōng rù shè pín qīng jiǔ,xiǎo ruǎn cóng yóu dú hé gē。
禅室依然人已往,可怜新塔倚岩阿。chán shì yī rán rén yǐ wǎng,kě lián xīn tǎ yǐ yán ā。

即事

孙宝仁

野浦山溪一径通,柴门茅屋绕丹枫。yě pǔ shān xī yī jìng tōng,chái mén máo wū rào dān fēng。
朝看雁鹜清波里,夕下牛羊落叶中。cháo kàn yàn wù qīng bō lǐ,xī xià niú yáng luò yè zhōng。

归舟

孙宝仁

燕子矶头风浪生,晋王塔顶晚霞明。yàn zi jī tóu fēng làng shēng,jìn wáng tǎ dǐng wǎn xiá míng。
扁舟东下邗沟急,坐失南徐铁瓮城。biǎn zhōu dōng xià hán gōu jí,zuò shī nán xú tiě wèng chéng。

凤仙花

叶泮英

道是仙家卉,亭亭向座隅。dào shì xiān jiā huì,tíng tíng xiàng zuò yú。
才惊花缀凤,翻见蕊凝珠。cái jīng huā zhuì fèng,fān jiàn ruǐ níng zhū。
色逞秋容好,烟浮暮霭敷。sè chěng qiū róng hǎo,yān fú mù ǎi fū。
邻家小儿女,纤手爱涂朱。lín jiā xiǎo ér nǚ,xiān shǒu ài tú zhū。

屏山夕照

叶泮英

峭璧蒙茸绿,天然列画屏。qiào bì méng rōng lǜ,tiān rán liè huà píng。
夕阳残照里,添得十分青。xī yáng cán zhào lǐ,tiān dé shí fēn qīng。

夜坐

叶泮英

霜白天空夜气寒,灯残独坐检书看。shuāng bái tiān kōng yè qì hán,dēng cán dú zuò jiǎn shū kàn。
淋漓读到淮阴传,却笑英雄一饭难。lín lí dú dào huái yīn chuán,què xiào yīng xióng yī fàn nán。

暮春

叶泮英

春风淡荡柳条轻,半老山花半老莺。chūn fēng dàn dàng liǔ tiáo qīng,bàn lǎo shān huā bàn lǎo yīng。
迟日满帘飞絮乱,不堪肠断是清明。chí rì mǎn lián fēi xù luàn,bù kān cháng duàn shì qīng míng。

老来娇

叶泮英

不是名花作意红,老来颜色傲春风。bù shì míng huā zuò yì hóng,lǎo lái yán sè ào chūn fēng。
几回侧倚栏杆立,错认珊瑚出汉宫。jǐ huí cè yǐ lán gān lì,cuò rèn shān hú chū hàn gōng。

岩脚寺

杨怀清

北寻岩脚寺,山户竹西开。běi xún yán jiǎo sì,shān hù zhú xī kāi。
鹤出随云去,僧归共月来。hè chū suí yún qù,sēng guī gòng yuè lái。
题诗聊坐石,把酒忽登台。tí shī liáo zuò shí,bǎ jiǔ hū dēng tái。
为约春风至,携朋看老梅。wèi yuē chūn fēng zhì,xié péng kàn lǎo méi。

高车阁上

杨怀清

独从秋色里,走马上高台。dú cóng qiū sè lǐ,zǒu mǎ shàng gāo tái。
山势连云起,江声抱雨来。shān shì lián yún qǐ,jiāng shēng bào yǔ lái。
昔闻王粲赋,今乏贾生才。xī wén wáng càn fù,jīn fá jiǎ shēng cái。
翘首看黄鹄,何劳燕雀猜。qiào shǒu kàn huáng gǔ,hé láo yàn què cāi。

严缁生孝廉招余及张海门鹿仙金稚谷三编修萍矼农部小集祝坡公生日

朱昌颐

半世迍邅百世师,每因岳降动遐思。bàn shì zhūn zhān bǎi shì shī,měi yīn yuè jiàng dòng xiá sī。
君王自有怜才日,宰相偏多误国时。jūn wáng zì yǒu lián cái rì,zǎi xiāng piān duō wù guó shí。
千古盛名身后享,一场春梦老来知。qiān gǔ shèng míng shēn hòu xiǎng,yī chǎng chūn mèng lǎo lái zhī。
依然月白风清夜,独鹤南飞奏曲时。yī rán yuè bái fēng qīng yè,dú hè nán fēi zòu qū shí。

度岭谒张曲江祠

朱昌颐

峻岭隔中外,终古青蒙蒙。jùn lǐng gé zhōng wài,zhōng gǔ qīng méng méng。
一线辟鸟道,千峰开蚕丛。yī xiàn pì niǎo dào,qiān fēng kāi cán cóng。
当年经营始,云是曲江公。dāng nián jīng yíng shǐ,yún shì qū jiāng gōng。
想借五丁力,斧凿劳神工。xiǎng jiè wǔ dīng lì,fǔ záo láo shén gōng。
我来九秋杪,揽胜心无穷。wǒ lái jiǔ qiū miǎo,lǎn shèng xīn wú qióng。
新篁日映碧,老树霜霏红。xīn huáng rì yìng bì,lǎo shù shuāng fēi hóng。
憩舆瞻庙貌,肃拜神明通。qì yú zhān miào mào,sù bài shén míng tōng。
公昔辅唐室,誓不开边戎。gōng xī fǔ táng shì,shì bù kāi biān róng。
玉环既献媚,金鉴徒怀忠。yù huán jì xiàn mèi,jīn jiàn tú huái zhōng。
坐令白羽扇,零落凉飙中。zuò lìng bái yǔ shàn,líng luò liáng biāo zhōng。
猪龙扰燕洛,幸蜀何匆匆。zhū lóng rǎo yàn luò,xìng shǔ hé cōng cōng。
中道虽悔悟,牲牢孰明衷。zhōng dào suī huǐ wù,shēng láo shú míng zhōng。
徒留此孔路,涉险忘崇隆。tú liú cǐ kǒng lù,shè xiǎn wàng chóng lóng。
古人一举手,万世赖其功。gǔ rén yī jǔ shǒu,wàn shì lài qí gōng。
至今梅花发,处处怀清风。zhì jīn méi huā fā,chù chù huái qīng fēng。

天圣寺壁管夫人画竹

蔡环黼

琉璃宝地清于玉,掩映檀栾数科竹。liú lí bǎo dì qīng yú yù,yǎn yìng tán luán shù kē zhú。
乍道寻香檐卜林,忽疑驻屐筼筜谷。zhà dào xún xiāng yán bo lín,hū yí zhù jī yún dāng gǔ。
闻昔名闺管道升,唱随琴瑟住吴兴。wén xī míng guī guǎn dào shēng,chàng suí qín sè zhù wú xīng。
奁中翰藻文人似,腕下丹青哲匠能。lián zhōng hàn zǎo wén rén shì,wàn xià dān qīng zhé jiàng néng。
玉湖晴彩流香陌,钟磬无声梵王宅。yù hú qíng cǎi liú xiāng mò,zhōng qìng wú shēng fàn wáng zhái。
鹿苑间停金犊车,龙宫新垩银泥壁。lù yuàn jiān tíng jīn dú chē,lóng gōng xīn è yín ní bì。
天女持花散道场,徘徊揄狄兴逾长。tiān nǚ chí huā sàn dào chǎng,pái huái yú dí xīng yú zhǎng。
随身自有珊瑚架,侍婢还携翡翠床。suí shēn zì yǒu shān hú jià,shì bì hái xié fěi cuì chuáng。
净土无尘更莹拭,铜台砚发淋漓墨。jìng tǔ wú chén gèng yíng shì,tóng tái yàn fā lín lí mò。
攘腕经时阁笔看,错刀叶叶生鲜碧。rǎng wàn jīng shí gé bǐ kàn,cuò dāo yè yè shēng xiān bì。
东竿写罢又西筠,雨箨风梢骨力均。dōng gān xiě bà yòu xī yún,yǔ tuò fēng shāo gǔ lì jūn。
妙真兼胜苏居士,变化能无梅道人。miào zhēn jiān shèng sū jū shì,biàn huà néng wú méi dào rén。
贝树祇林共终古,一片苍烟满庭庑。bèi shù qí lín gòng zhōng gǔ,yī piàn cāng yān mǎn tíng wǔ。
琅玕影外石玲珑,残沈曾传松雪补。láng gān yǐng wài shí líng lóng,cán shěn céng chuán sōng xuě bǔ。
今古帷房第一俦,晶宫毕世足风流。jīn gǔ wéi fáng dì yī chóu,jīng gōng bì shì zú fēng liú。
仲姬应惜龙孙节,写向空门特地愁。zhòng jī yīng xī lóng sūn jié,xiě xiàng kōng mén tè dì chóu。

洞霄宫

蔡环黼

秋气清可娱,幽岩涤襟腑。qiū qì qīng kě yú,yōu yán dí jīn fǔ。
夕阳催客行,归栖得洞府。xī yáng cuī kè xíng,guī qī dé dòng fǔ。
人意近上皇,山境入太古。rén yì jìn shàng huáng,shān jìng rù tài gǔ。
摘菜兰蕙丛,剪笋琅玕坞。zhāi cài lán huì cóng,jiǎn sǔn láng gān wù。
世味不到山,芳菰香彻釜。shì wèi bù dào shān,fāng gū xiāng chè fǔ。
凉月侵卧内,捣药闻禽语。liáng yuè qīn wò nèi,dǎo yào wén qín yǔ。
曾食仙鼎丹,常年于此处。céng shí xiān dǐng dān,cháng nián yú cǐ chù。
夜则鸣丁当,昼乃晦毛羽。yè zé míng dīng dāng,zhòu nǎi huì máo yǔ。
仿佛青云人,文采不自诩。fǎng fú qīng yún rén,wén cǎi bù zì xǔ。
忽焉谷风号,如潮涌江浦。hū yān gǔ fēng hào,rú cháo yǒng jiāng pǔ。
窗棂影动摇,知有林中虎。chuāng líng yǐng dòng yáo,zhī yǒu lín zhōng hǔ。
云昔晋郭文,乘骑不相忤。yún xī jìn guō wén,chéng qí bù xiāng wǔ。
不同城市中,见者罗患苦。bù tóng chéng shì zhōng,jiàn zhě luó huàn kǔ。
俄听金竹坪,曙色声钟鼓。é tīng jīn zhú píng,shǔ sè shēng zhōng gǔ。
起寻无骨箬,微霜白平圃。qǐ xún wú gǔ ruò,wēi shuāng bái píng pǔ。
吾愿此终焉,不必鸾鹤伍。wú yuàn cǐ zhōng yān,bù bì luán hè wǔ。
何为山中人,翻思游远所。hé wèi shān zhōng rén,fān sī yóu yuǎn suǒ。

洞霄宫

蔡环黼

维宋设宫观,有使有提举。wéi sòng shè gōng guān,yǒu shǐ yǒu tí jǔ。
其制虽戾经,养贤丰禄糈。qí zhì suī lì jīng,yǎng xián fēng lù xǔ。
所以殿阁臣,引疾自华膴。suǒ yǐ diàn gé chén,yǐn jí zì huá hū。
南渡建炎中,内祠比京府。nán dù jiàn yán zhōng,nèi cí bǐ jīng fǔ。
洞霄典物隆,主者皆宰辅。dòng xiāo diǎn wù lóng,zhǔ zhě jiē zǎi fǔ。
牧心作志书,惜未偻指数。mù xīn zuò zhì shū,xī wèi lóu zhǐ shù。
后遂弗深考,漫列《朱子》主。hòu suì fú shēn kǎo,màn liè zhū zi zhǔ。
校官祀《春秋》,徒然荐笾俎。xiào guān sì chūn qiū,tú rán jiàn biān zǔ。
遗献竟久湮,靡文此进俯。yí xiàn jìng jiǔ yān,mí wén cǐ jìn fǔ。
往者竹垞翁,翻史详为谱。wǎng zhě zhú chá wēng,fān shǐ xiáng wèi pǔ。
姓名及爵里,因年分次序。xìng míng jí jué lǐ,yīn nián fēn cì xù。
百一十四人,历历可披簿。bǎi yī shí sì rén,lì lì kě pī bù。
其中多名流,遗徽映岩户。qí zhōng duō míng liú,yí huī yìng yán hù。
应据曝书亭,作为邓志补。yīng jù pù shū tíng,zuò wèi dèng zhì bǔ。
否且锓诸木,悬诸两庭庑。fǒu qiě qǐn zhū mù,xuán zhū liǎng tíng wǔ。
庶几垂不刊,来者目共睹。shù jǐ chuí bù kān,lái zhě mù gòng dǔ。
毋虚道院游,于是可道古。wú xū dào yuàn yóu,yú shì kě dào gǔ。

桃花坞

潘曾绶

金榜才华第一人,卜居占得武陵春。jīn bǎng cái huá dì yī rén,bo jū zhàn dé wǔ líng chūn。
怜君已被风流误,莫向桃源更问津。lián jūn yǐ bèi fēng liú wù,mò xiàng táo yuán gèng wèn jīn。

沧浪亭

潘曾绶

寄迹沧浪亦偶然,苏公名与此亭传。jì jì cāng làng yì ǒu rán,sū gōng míng yǔ cǐ tíng chuán。
清风明月原无价,破费当初四万钱。qīng fēng míng yuè yuán wú jià,pò fèi dāng chū sì wàn qián。

题顾丈南雅通政手椟后

潘曾绶

淋漓满幅墨如新,冰雪文章笔有神。lín lí mǎn fú mò rú xīn,bīng xuě wén zhāng bǐ yǒu shén。
报国忧时数行泪,世间何处著斯人。bào guó yōu shí shù xíng lèi,shì jiān hé chù zhù sī rén。

神木歌

潘曾绶

天外波涛地上起,蜀山之精老不死。tiān wài bō tāo dì shàng qǐ,shǔ shān zhī jīng lǎo bù sǐ。
午日仙人市上眠,光气亘虹烛天紫。wǔ rì xiān rén shì shàng mián,guāng qì gèn hóng zhú tiān zǐ。
错疑骏骨埋土中,化成巨胫如防风。cuò yí jùn gǔ mái tǔ zhōng,huà chéng jù jìng rú fáng fēng。
谁识燕京修筑日,丁搬甲运劳神功。shuí shí yàn jīng xiū zhù rì,dīng bān jiǎ yùn láo shén gōng。
古来材大难为用,五百年来同一梦。gǔ lái cái dà nán wèi yòng,wǔ bǎi nián lái tóng yī mèng。
狂花不肯惊世人,故山子规啼一春。kuáng huā bù kěn jīng shì rén,gù shān zi guī tí yī chūn。
井络星精长照树,有时四面生云雾,风雨声中忽飞去。jǐng luò xīng jīng zhǎng zhào shù,yǒu shí sì miàn shēng yún wù,fēng yǔ shēng zhōng hū fēi qù。