古诗词

瑞鹧鸪

汪东

白鸥飞处海波明。bái ōu fēi chù hǎi bō míng。
楼高遥指两三程。lóu gāo yáo zhǐ liǎng sān chéng。
无限风涛,化作轻烟散,伫向沧洲眺晚晴。wú xiàn fēng tāo,huà zuò qīng yān sàn,zhù xiàng cāng zhōu tiào wǎn qíng。
千秋人物从君数,镫前煮酒闲评。qiān qiū rén wù cóng jūn shù,dèng qián zhǔ jiǔ xián píng。
却笑广武,登临何用,兴长叹,逐功名。què xiào guǎng wǔ,dēng lín hé yòng,xīng zhǎng tàn,zhú gōng míng。
未必英雄是步兵。wèi bì yīng xióng shì bù bīng。

转应曲

汪东

霜月。shuāng yuè。
霜月。shuāng yuè。
步影横枝清绝。bù yǐng héng zhī qīng jué。
愔愔烛灭镫休。yīn yīn zhú miè dèng xiū。
缓曳罗裾上楼。huǎn yè luó jū shàng lóu。
楼上。lóu shàng。
楼上。lóu shàng。
终夜有人凝望。zhōng yè yǒu rén níng wàng。

洞仙歌

汪东

不登廊庙,且幽潜林下。bù dēng láng miào,qiě yōu qián lín xià。
少室山人有高价。shǎo shì shān rén yǒu gāo jià。
想躬耕南亩,梁甫吟成,成算在、西蜀东吴分霸。xiǎng gōng gēng nán mǔ,liáng fǔ yín chéng,chéng suàn zài xī shǔ dōng wú fēn bà。
卧龙难得似,老去传经,门第扶风尚堪借。wò lóng nán dé shì,lǎo qù chuán jīng,mén dì fú fēng shàng kān jiè。
长笛韵凄凉,滴雨空阶,平阳坞、独醒中夜。zhǎng dí yùn qī liáng,dī yǔ kōng jiē,píng yáng wù dú xǐng zhōng yè。
又何如、丝竹后堂深,待只许、彭宣一尊同把。yòu hé rú sī zhú hòu táng shēn,dài zhǐ xǔ péng xuān yī zūn tóng bǎ。

琴调相思引

汪东

小雨初收望转迷。xiǎo yǔ chū shōu wàng zhuǎn mí。
车轮巷陌未沾泥。chē lún xiàng mò wèi zhān ní。
千家镫影,相送过城西。qiān jiā dèng yǐng,xiāng sòng guò chéng xī。
寒透绨袍风似剪,光摇尘幔月如圭。hán tòu tí páo fēng shì jiǎn,guāng yáo chén màn yuè rú guī。
夜深归去,愁上最高梯。yè shēn guī qù,chóu shàng zuì gāo tī。

望云涯引野行闻笛,音调类旧人所为,感而赋之

汪东

江干闲步,蕙汀远,芦滩白。jiāng gàn xián bù,huì tīng yuǎn,lú tān bái。
寄泊渔舟,向晚自看风色。jì pō yú zhōu,xiàng wǎn zì kàn fēng sè。
归鸿阵散,历乱惊飞下,认短碛。guī hóng zhèn sàn,lì luàn jīng fēi xià,rèn duǎn qì。
望里关河,念三载羁客。wàng lǐ guān hé,niàn sān zài jī kè。
阆宫蓬苑,借青鸟,传音息。láng gōng péng yuàn,jiè qīng niǎo,chuán yīn xī。
蜃市冯虚,残景半消金碧。shèn shì féng xū,cán jǐng bàn xiāo jīn bì。
流商变徵,吹破无穷恨,甚处笛。liú shāng biàn zhēng,chuī pò wú qióng hèn,shén chù dí。
太息桓伊,未似当时听得。tài xī huán yī,wèi shì dāng shí tīng dé。

浣溪沙

汪东

十二天门詄荡开。shí èr tiān mén dié dàng kāi。
霓旌翠葆共徘徊。ní jīng cuì bǎo gòng pái huái。
于中弹指起楼台。yú zhōng dàn zhǐ qǐ lóu tái。
不惜千金求骏骨,果然万里致龙媒。bù xī qiān jīn qiú jùn gǔ,guǒ rán wàn lǐ zhì lóng méi。
燕昭汉武尽仙才。yàn zhāo hàn wǔ jǐn xiān cái。

应天长

汪东

炉烟细袅,帘绣慢垂,幽怀断绪难续。lú yān xì niǎo,lián xiù màn chuí,yōu huái duàn xù nán xù。
夜静乍闻邻笛,依稀旧时曲。yè jìng zhà wén lín dí,yī xī jiù shí qū。
繁华逝,年岁促。fán huá shì,nián suì cù。
似泪尽、卧盘残烛。shì lèi jǐn wò pán cán zhú。
最堪恨、一片青溪,雨后新绿。zuì kān hèn yī piàn qīng xī,yǔ hòu xīn lǜ。
谁更问杨琼,记取楼居,还近大堤北。shuí gèng wèn yáng qióng,jì qǔ lóu jū,hái jìn dà dī běi。
暗淡数重阑槅,蜘蛛网盈目。àn dàn shù zhòng lán gé,zhī zhū wǎng yíng mù。
听歌处,欢未足。tīng gē chù,huān wèi zú。
强自比、谢公丝竹。qiáng zì bǐ xiè gōng sī zhú。
鬓华改、远志凋蘦,沉醉当哭。bìn huá gǎi yuǎn zhì diāo líng,chén zuì dāng kū。

凤归云

汪东

傍层台,几行远树接江皋。bàng céng tái,jǐ xíng yuǎn shù jiē jiāng gāo。
宿霭乍收,寒气晚萧条。sù ǎi zhà shōu,hán qì wǎn xiāo tiáo。
楼阁冥迷,歌唱四合,隐隐逐风飘。lóu gé míng mí,gē chàng sì hé,yǐn yǐn zhú fēng piāo。
错认那时都下,朋俦欢会,放镫偏近元宵。cuò rèn nà shí dōu xià,péng chóu huān huì,fàng dèng piān jìn yuán xiāo。
魂飞形役,旌往思迁,蓬蒿过屋,麋鹿群游,六代兴亡,事竟身遭。hún fēi xíng yì,jīng wǎng sī qiān,péng hāo guò wū,mí lù qún yóu,liù dài xīng wáng,shì jìng shēn zāo。
西蜀奔驰,北寺归隐,鬓发与秋凋。xī shǔ bēn chí,běi sì guī yǐn,bìn fā yǔ qiū diāo。
幸使老随闲散,博观图籍,破除千种无憀。xìng shǐ lǎo suí xián sàn,bó guān tú jí,pò chú qiān zhǒng wú liáo。

临江仙

汪东

对面寒暄无一语,泥他强寄音书。duì miàn hán xuān wú yī yǔ,ní tā qiáng jì yīn shū。
书中但问体何如。shū zhōng dàn wèn tǐ hé rú。
行间寥落字,珍重过明珠。xíng jiān liáo luò zì,zhēn zhòng guò míng zhū。
记得凭肩杨柳下,喁喁情话相于。jì dé píng jiān yáng liǔ xià,yóng yóng qíng huà xiāng yú。
可怜浓绿荫庭隅。kě lián nóng lǜ yīn tíng yú。
西风吹后看,直是近来疏。xī fēng chuī hòu kàn,zhí shì jìn lái shū。

石州慢

汪东

小阁同凭,芳宴未阑,何事轻别。xiǎo gé tóng píng,fāng yàn wèi lán,hé shì qīng bié。
奔车陇驿经过,正见野梅飘雪。bēn chē lǒng yì jīng guò,zhèng jiàn yě méi piāo xuě。
行行且止,又向千里沧波,中原回指青如发。xíng xíng qiě zhǐ,yòu xiàng qiān lǐ cāng bō,zhōng yuán huí zhǐ qīng rú fā。
长作吴乡人,料啼珠盈睫。zhǎng zuò wú xiāng rén,liào tí zhū yíng jié。
凄绝。qī jué。
佩环遗响,枕被余薰,易成消歇。pèi huán yí xiǎng,zhěn bèi yú xūn,yì chéng xiāo xiē。
两地含思,魂梦何曾相接。liǎng dì hán sī,hún mèng hé céng xiāng jiē。
痴情极处,画里重与端相,奇容妙采难言说。chī qíng jí chù,huà lǐ zhòng yǔ duān xiāng,qí róng miào cǎi nán yán shuō。
炉烬麝煤残,有心香堪爇。lú jìn shè méi cán,yǒu xīn xiāng kān ruò。

水龙吟·画梅花册寿蕙音,媵之以词,蕙音为贞白贤俪,梅其小名也

汪东

洒然林下高风,百年长作贞松偶。sǎ rán lín xià gāo fēng,bǎi nián zhǎng zuò zhēn sōng ǒu。
铅华不御,芳馨自远,蕙兰堪友。qiān huá bù yù,fāng xīn zì yuǎn,huì lán kān yǒu。
蜀苑呼龙,孤山邀鹤,岁寒同守。shǔ yuàn hū lóng,gū shān yāo hè,suì hán tóng shǒu。
想繁华时节,何曾得意,也不为,冰霜瘦。xiǎng fán huá shí jié,hé céng dé yì,yě bù wèi,bīng shuāng shòu。
自是东风较晚,枉催开、园林如绣。zì shì dōng fēng jiào wǎn,wǎng cuī kāi yuán lín rú xiù。
眼中羞见,夭桃秾李,炫奇争秀。yǎn zhōng xiū jiàn,yāo táo nóng lǐ,xuàn qí zhēng xiù。
梦绕南枝,幽香和月,暗沾襟袖。mèng rào nán zhī,yōu xiāng hé yuè,àn zhān jīn xiù。
倩淋漓醉墨,生绡写取,祝梅花寿。qiàn lín lí zuì mò,shēng xiāo xiě qǔ,zhù méi huā shòu。

浪淘沙·慢八仙桥青年会听歌,是日有生死恨搜孤救孤三娘教子梁红玉诸剧

汪东

倚楼看,霜融素瓦,路近烟碛。yǐ lóu kàn,shuāng róng sù wǎ,lù jìn yān qì。
弦索繁声渐发。xián suǒ fán shēng jiàn fā。
镫帘动影似织。dèng lián dòng yǐng shì zhī。
听一串、清歌珠历历。tīng yī chuàn qīng gē zhū lì lì。
顿折荡、千结柔肠,问座中、谁是远行客。dùn zhé dàng qiān jié róu cháng,wèn zuò zhōng shuí shì yuǎn xíng kè。
衫纻尽沾湿。shān zhù jǐn zhān shī。
恻恻。cè cè。
死生便分疏隔。sǐ shēng biàn fēn shū gé。
况嫠妇、空闺催机杼,悲甚遗孤泣。kuàng lí fù kōng guī cuī jī zhù,bēi shén yí gū qì。
忽战场桴鼓,春雷飘疾。hū zhàn chǎng fú gǔ,chūn léi piāo jí。
寸心万感,凭仗他、倾吐牢愁冤抑。cùn xīn wàn gǎn,píng zhàng tā qīng tǔ láo chóu yuān yì。
年少事、风流云散,揗华发。nián shǎo shì fēng liú yún sàn,xún huá fā。
壮志半蚀。zhuàng zhì bàn shí。
遣情处、翻教恨更积。qiǎn qíng chù fān jiào hèn gèng jī。
醉归去、独拥寒衾,漏碎滴。zuì guī qù dú yōng hán qīn,lòu suì dī。
惊魂缥缈疑终拍。jīng hún piāo miǎo yí zhōng pāi。

如梦令·仇实父画四时时妆美人,余夏秋两景。设色妍妙,以词代记

汪东

满院桐阴舒绿。mǎn yuàn tóng yīn shū lǜ。
皓体轻笼纱縠。hào tǐ qīng lóng shā hú。
团扇障微羞,池内鸳鸯双浴。tuán shàn zhàng wēi xiū,chí nèi yuān yāng shuāng yù。
芬馥。fēn fù。
芬馥。fēn fù。
脸映荷花如玉。liǎn yìng hé huā rú yù。

如梦令·仇实父画四时时妆美人,余夏秋两景。设色妍妙,以词代记

汪东

雨后秋光如洗。yǔ hòu qiū guāng rú xǐ。
无数闲花绕砌。wú shù xián huā rào qì。
合坐弄新腔,翠琯银笙相俪。hé zuò nòng xīn qiāng,cuì guǎn yín shēng xiāng lì。
风递。fēng dì。
风递。fēng dì。
缥缈乐声天际。piāo miǎo lè shēng tiān jì。

齐天乐·怀素墨迹云:苦笋及茗异常佳,乃可径来,与会中诸人共观之

汪东

窗前蕉叶阴浓后,临池墨痕翻污。chuāng qián jiāo yè yīn nóng hòu,lín chí mò hén fān wū。
风揭云飞,蛇惊草偃,笔势千秋谁悟。fēng jiē yún fēi,shé jīng cǎo yǎn,bǐ shì qiān qiū shuí wù。
清斋味苦。qīng zhāi wèi kǔ。
只笋束共庖,茗瓯浮乳。zhǐ sǔn shù gòng páo,míng ōu fú rǔ。
想得书僧,径来相访定佳侣。xiǎng dé shū sēng,jìng lái xiāng fǎng dìng jiā lǚ。
瑶函珍重共启,怕颠张未解,驰骤如许。yáo hán zhēn zhòng gòng qǐ,pà diān zhāng wèi jiě,chí zhòu rú xǔ。
丧乱经心,中秋过眼,别有人间奇遇。sàng luàn jīng xīn,zhōng qiū guò yǎn,bié yǒu rén jiān qí yù。
萦愁万绪。yíng chóu wàn xù。
问天禄琳琅,至今存否。wèn tiān lù lín láng,zhì jīn cún fǒu。
瘴海崩涛,化成昏夜雨。zhàng hǎi bēng tāo,huà chéng hūn yè yǔ。

清平乐·闻贞白日读瑜伽师地论,赋此代讯

汪东

形骸为累。xíng hái wèi lèi。
入世求超世。rù shì qiú chāo shì。
面壁嵩高仁者事。miàn bì sōng gāo rén zhě shì。
方寸终无住地。fāng cùn zhōng wú zhù dì。
眼前撩乱空花。yǎn qián liāo luàn kōng huā。
一窗风雪交加。yī chuāng fēng xuě jiāo jiā。
我欲忏除绮语,相从熟习瑜伽。wǒ yù chàn chú qǐ yǔ,xiāng cóng shú xí yú gā。

瑶台聚八仙陈蒙庵从贞白所索观余所为听歌词,复作一首,邀二君同和

汪东

麝散高空。shè sàn gāo kōng。
层梯峭、相随步屧玲珑。céng tī qiào xiāng suí bù xiè líng lóng。
笑围歌阵,寒气变作春融。xiào wéi gē zhèn,hán qì biàn zuò chūn róng。
急管繁弦挥楚调,乍闻又觉感缠胸。jí guǎn fán xián huī chǔ diào,zhà wén yòu jué gǎn chán xiōng。
夜无眠、凤笺暗擘,聊诉情衷。yè wú mián fèng jiān àn bāi,liáo sù qíng zhōng。
知音从来易失,叹旧时宋玉,属和谁工。zhī yīn cóng lái yì shī,tàn jiù shí sòng yù,shǔ hé shuí gōng。
竟联二妙,惊看赋笔如虹。jìng lián èr miào,jīng kàn fù bǐ rú hóng。
明朝更同宴席,怕一曲、霓裳听未终。míng cháo gèng tóng yàn xí,pà yī qū ní shang tīng wèi zhōng。
新愁起,换数番羯鼓,敲碎琼钟。xīn chóu qǐ,huàn shù fān jié gǔ,qiāo suì qióng zhōng。

菩萨蛮·陆丹林倩人画像,大千为补衣褶及枫树,乞题

汪东

曲江去后流风歇。qū jiāng qù hòu liú fēng xiē。
岭南又见梁陈屈。lǐng nán yòu jiàn liáng chén qū。
谁可继三英。shuí kě jì sān yīng。
里人先定评。lǐ rén xiān dìng píng。
长松身独秀。zhǎng sōng shēn dú xiù。
不是因诗瘦。bù shì yīn shī shòu。
何物比韶颜。hé wù bǐ sháo yán。
一枝枫叶丹。yī zhī fēng yè dān。

八音谐

汪东

阴雨乍晴初,重想消闲地,来过幽馆。yīn yǔ zhà qíng chū,zhòng xiǎng xiāo xián dì,lái guò yōu guǎn。
俊侣坐联膝,讶嚣声尘满。jùn lǚ zuò lián xī,yà xiāo shēng chén mǎn。
弦语劲处偏柔,似弄舌、黄鹂花外转。xián yǔ jìn chù piān róu,shì nòng shé huáng lí huā wài zhuǎn。
正感忆,又哀音变徵,长歌悽断。zhèng gǎn yì,yòu āi yīn biàn zhēng,zhǎng gē qī duàn。
小说流传乱事真,任赵宋三国,做成新爨。xiǎo shuō liú chuán luàn shì zhēn,rèn zhào sòng sān guó,zuò chéng xīn cuàn。
村社走盲翁,骂中郎谁管。cūn shè zǒu máng wēng,mà zhōng láng shuí guǎn。
是非从古无凭,但记着、放翁词案。shì fēi cóng gǔ wú píng,dàn jì zhe fàng wēng cí àn。
睡眼已朦胧,自笑我,心情倦。shuì yǎn yǐ méng lóng,zì xiào wǒ,xīn qíng juàn。

惜寒梅

汪东

万卉凋零,有江梅、独许雪霜盟约。wàn huì diāo líng,yǒu jiāng méi dú xǔ xuě shuāng méng yuē。
粉艳天真,苒苒香浮绣幕。fěn yàn tiān zhēn,rǎn rǎn xiāng fú xiù mù。
满樽芳酒共谁酌。mǎn zūn fāng jiǔ gòng shuí zhuó。
望天际、轻阴旋作。wàng tiān jì qīng yīn xuán zuò。
家园无恙,忘了归来,细看红萼。jiā yuán wú yàng,wàng le guī lái,xì kàn hóng è。
相思未是断却。xiāng sī wèi shì duàn què。
柰江关赋愁,不堪落寞。nài jiāng guān fù chóu,bù kān luò mò。
花下前欢,此景羞人问著。huā xià qián huān,cǐ jǐng xiū rén wèn zhù。
拟凭鳞羽诉离索。nǐ píng lín yǔ sù lí suǒ。
怕纸尽、越添意恶。pà zhǐ jǐn yuè tiān yì è。
十分清瘦,南枝渐坼,莫近高阁。shí fēn qīng shòu,nán zhī jiàn chè,mò jìn gāo gé。