古诗词

梦游天姥吟留别

李白

海客谈瀛洲,烟涛微茫信难求。hǎi kè tán yíng zhōu,yān tāo wēi máng xìn nán qiú。
越人语天姥,云霞明灭或可睹。yuè rén yǔ tiān lǎo,yún xiá míng miè huò kě dǔ。
天姥连天向天横,势拔五岳掩赤城。tiān lǎo lián tiān xiàng tiān héng,shì bá wǔ yuè yǎn chì chéng。
天台四万八千丈,对此欲倒东南倾。tiān tái sì wàn bā qiān zhàng,duì cǐ yù dào dōng nán qīng。
我欲因之梦吴越,一夜飞度镜湖月。wǒ yù yīn zhī mèng wú yuè,yī yè fēi dù jìng hú yuè。
湖月照我影,送我至剡溪。hú yuè zhào wǒ yǐng,sòng wǒ zhì shàn xī。
谢公宿处今尚在,渌水荡漾清猿啼。xiè gōng sù chù jīn shàng zài,lù shuǐ dàng yàng qīng yuán tí。
脚著谢公屐,身登青云梯。jiǎo zhù xiè gōng jī,shēn dēng qīng yún tī。
半壁见海日,空中闻天鸡。bàn bì jiàn hǎi rì,kōng zhōng wén tiān jī。
千岩万转路不定,迷花倚石忽已暝。qiān yán wàn zhuǎn lù bù dìng,mí huā yǐ shí hū yǐ míng。
熊咆龙吟殷岩泉,栗深林兮惊层巅。xióng páo lóng yín yīn yán quán,lì shēn lín xī jīng céng diān。
云青青兮欲雨,水澹澹兮生烟。yún qīng qīng xī yù yǔ,shuǐ dàn dàn xī shēng yān。
列缺霹雳,丘峦崩摧。liè quē pī lì,qiū luán bēng cuī。
洞天石扉,訇然中开。dòng tiān shí fēi,hōng rán zhōng kāi。
青冥浩荡不见底,日月照耀金银台。qīng míng hào dàng bù jiàn dǐ,rì yuè zhào yào jīn yín tái。
霓为衣兮风为马,云之君兮纷纷而来下。ní wèi yī xī fēng wèi mǎ,yún zhī jūn xī fēn fēn ér lái xià。
虎鼓瑟兮鸾回车,仙之人兮列如麻。hǔ gǔ sè xī luán huí chē,xiān zhī rén xī liè rú má。
忽魂悸以魄动,恍惊起而长嗟。hū hún jì yǐ pò dòng,huǎng jīng qǐ ér zhǎng jiē。
惟觉时之枕席,失向来之烟霞。wéi jué shí zhī zhěn xí,shī xiàng lái zhī yān xiá。
世间行乐亦如此,古来万事东流水。shì jiān xíng lè yì rú cǐ,gǔ lái wàn shì dōng liú shuǐ。
别君去兮何时还?且放白鹿青崖间,须行即骑访名山。bié jūn qù xī hé shí hái?qiě fàng bái lù qīng yá jiān,xū xíng jí qí fǎng míng shān。
安能摧眉折腰事权贵,使我不得开心颜。ān néng cuī méi zhé yāo shì quán guì,shǐ wǒ bù dé kāi xīn yán。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

于阗采花

李白

于阗采花人,自言花相似。yú tián cǎi huā rén,zì yán huā xiāng shì。
明妃一朝西入胡,胡中美女多羞死。míng fēi yī cháo xī rù hú,hú zhōng měi nǚ duō xiū sǐ。
乃知汉地多名姝,胡中无花可方比。nǎi zhī hàn dì duō míng shū,hú zhōng wú huā kě fāng bǐ。
丹青能令丑者妍,无盐翻在深宫里。dān qīng néng lìng chǒu zhě yán,wú yán fān zài shēn gōng lǐ。
自古妒蛾眉,胡沙埋皓齿。zì gǔ dù é méi,hú shā mái hào chǐ。

杂曲歌辞枯鱼过河泣

李白

白龙改常服,偶被豫且制。bái lóng gǎi cháng fú,ǒu bèi yù qiě zhì。
谁使尔为鱼,徒劳诉天帝。shuí shǐ ěr wèi yú,tú láo sù tiān dì。
作书报鲸鲵,勿恃风涛势。zuò shū bào jīng ní,wù shì fēng tāo shì。
涛落归泥沙,翻遭蝼蚁噬。tāo luò guī ní shā,fān zāo lóu yǐ shì。
万乘慎出入,柏人以为诫。wàn chéng shèn chū rù,bǎi rén yǐ wèi jiè。

杂曲歌辞发白马

李白

将军发白马,旌节渡黄河。jiāng jūn fā bái mǎ,jīng jié dù huáng hé。
箫鼓聒川岳,沧溟涌洪波。xiāo gǔ guā chuān yuè,cāng míng yǒng hóng bō。
武安有振瓦,易水无寒歌。wǔ ān yǒu zhèn wǎ,yì shuǐ wú hán gē。
铁骑若雪山,饮流涸滹沱。tiě qí ruò xuě shān,yǐn liú hé hū tuó。
扬兵猎月窟,转战略朝那。yáng bīng liè yuè kū,zhuǎn zhàn lüè cháo nà。
倚剑登燕然,边峰列嵯峨。yǐ jiàn dēng yàn rán,biān fēng liè cuó é。
萧条万里外,耕作五原多。xiāo tiáo wàn lǐ wài,gēng zuò wǔ yuán duō。
一扫清大漠,包虎戢金戈。yī sǎo qīng dà mò,bāo hǔ jí jīn gē。

杂曲歌辞结袜子

李白

燕南壮士吴门豪,筑中置铅鱼隐刀。yàn nán zhuàng shì wú mén háo,zhù zhōng zhì qiān yú yǐn dāo。
感君恩重许君命,泰山一掷轻鸿毛。gǎn jūn ēn zhòng xǔ jūn mìng,tài shān yī zhì qīng hóng máo。

杂曲歌辞沐浴子

李白

沐芳莫弹冠,浴兰莫振衣。mù fāng mò dàn guān,yù lán mò zhèn yī。
处世忌太洁,志人贵藏辉。chù shì jì tài jié,zhì rén guì cáng huī。
沧浪有钓叟,吾与尔同归。cāng làng yǒu diào sǒu,wú yǔ ěr tóng guī。

树中草

李白

鸟衔野田草,误入枯桑里。niǎo xián yě tián cǎo,wù rù kū sāng lǐ。
客土植危根,逢春犹不死。kè tǔ zhí wēi gēn,féng chūn yóu bù sǐ。
草木虽无情,因依尚可生。cǎo mù suī wú qíng,yīn yī shàng kě shēng。
如何同枝叶,各自有枯荣。rú hé tóng zhī yè,gè zì yǒu kū róng。

杂曲歌辞高句丽

李白

金花折风帽,白马小迟回。jīn huā zhé fēng mào,bái mǎ xiǎo chí huí。
翩翩舞广袖,似鸟海东来。piān piān wǔ guǎng xiù,shì niǎo hǎi dōng lái。

战城南

李白

战地何昏昏,战士如群蚁。zhàn dì hé hūn hūn,zhàn shì rú qún yǐ。
气重日轮红,血染蓬蒿紫。qì zhòng rì lún hóng,xuè rǎn péng hāo zǐ。
乌乌衔人肉,食闷飞不起。wū wū xián rén ròu,shí mèn fēi bù qǐ。
昨日城上人,今日城下鬼。zuó rì chéng shàng rén,jīn rì chéng xià guǐ。
旗色如罗星,鼙声殊未已。qí sè rú luó xīng,pí shēng shū wèi yǐ。
妾家夫与儿,俱在鼙声里。qiè jiā fū yǔ ér,jù zài pí shēng lǐ。

杂歌谣辞·中山孺子妾歌

李白

中山孺子妾,特以色见珍。zhōng shān rú zi qiè,tè yǐ sè jiàn zhēn。
虽不如延年妹,亦是当时绝世人。suī bù rú yán nián mèi,yì shì dāng shí jué shì rén。
桃李出深井,花艳惊上春。táo lǐ chū shēn jǐng,huā yàn jīng shàng chūn。
一贵复一贱,关天岂由身。yī guì fù yī jiàn,guān tiān qǐ yóu shēn。
芙蓉老秋霜,团扇羞网尘。fú róng lǎo qiū shuāng,tuán shàn xiū wǎng chén。
戚姬髡剪入舂市,万古共悲辛。qī jī kūn jiǎn rù chōng shì,wàn gǔ gòng bēi xīn。

司马将军歌

李白

狂风吹古月,窃弄章华台。kuáng fēng chuī gǔ yuè,qiè nòng zhāng huá tái。
北落明星动光彩,南征猛将如云雷。běi luò míng xīng dòng guāng cǎi,nán zhēng měng jiāng rú yún léi。
手中电曳倚天剑,直斩长鲸海水开。shǒu zhōng diàn yè yǐ tiān jiàn,zhí zhǎn zhǎng jīng hǎi shuǐ kāi。
我见楼船壮心目,颇似龙骧下三蜀。wǒ jiàn lóu chuán zhuàng xīn mù,pǒ shì lóng xiāng xià sān shǔ。
扬兵习战张虎旗,江中白浪如银屋。yáng bīng xí zhàn zhāng hǔ qí,jiāng zhōng bái làng rú yín wū。
身居玉帐临河魁,紫髯若戟冠崔嵬。shēn jū yù zhàng lín hé kuí,zǐ rán ruò jǐ guān cuī wéi。
细柳开营揖天子,始知灞上为婴孩。xì liǔ kāi yíng yī tiān zi,shǐ zhī bà shàng wèi yīng hái。
羌笛横吹阿亸回,向月楼中吹落梅。qiāng dí héng chuī ā duǒ huí,xiàng yuè lóu zhōng chuī luò méi。
将军自起舞长剑,壮士呼声动九垓。jiāng jūn zì qǐ wǔ zhǎng jiàn,zhuàng shì hū shēng dòng jiǔ gāi。
功成献凯见明主,丹青画像麒麟台。gōng chéng xiàn kǎi jiàn míng zhǔ,dān qīng huà xiàng qí lín tái。

杂歌谣辞襄阳曲

李白

襄阳行乐处,歌舞白铜鞮。xiāng yáng xíng lè chù,gē wǔ bái tóng dī。
江城回渌水,花月使人迷。jiāng chéng huí lù shuǐ,huā yuè shǐ rén mí。

杂歌谣辞襄阳曲

李白

山公醉酒时,酩酊襄阳下。shān gōng zuì jiǔ shí,mǐng dīng xiāng yáng xià。
头上白接䍦,倒著还骑马。tóu shàng bái jiē lí,dào zhù hái qí mǎ。

杂歌谣辞襄阳曲

李白

岘山临汉江,水渌沙如雪。xiàn shān lín hàn jiāng,shuǐ lù shā rú xuě。
上有堕泪碑,青苔久磨灭。shàng yǒu duò lèi bēi,qīng tái jiǔ mó miè。

杂歌谣辞襄阳曲

李白

且醉习家池,莫看堕泪碑。qiě zuì xí jiā chí,mò kàn duò lèi bēi。
山公欲上马,笑杀襄阳儿。shān gōng yù shàng mǎ,xiào shā xiāng yáng ér。

杂曲歌辞夜坐吟

李白

踏踏马头谁见过,眼看北斗直天河。tà tà mǎ tóu shuí jiàn guò,yǎn kàn běi dòu zhí tiān hé。
西风罗幕生翠波,铅华笑妾颦青蛾。xī fēng luó mù shēng cuì bō,qiān huá xiào qiè pín qīng é。
为君起唱长相思,帘外严霜皆倒飞。wèi jūn qǐ chàng zhǎng xiāng sī,lián wài yán shuāng jiē dào fēi。
明星烂烂东方陲,红霞稍出东南涯,陆郎去矣乘斑骓。míng xīng làn làn dōng fāng chuí,hóng xiá shāo chū dōng nán yá,lù láng qù yǐ chéng bān zhuī。