古诗词

蜀道难

李白

噫吁嚱,危乎高哉!蜀道之难,难于上青天!蚕丛及鱼凫,开国何茫然!尔来四万八千岁,不与秦塞通人烟。yī xū xì,wēi hū gāo zāi!shǔ dào zhī nán,nán yú shàng qīng tiān!cán cóng jí yú fú,kāi guó hé máng rán!ěr lái sì wàn bā qiān suì,bù yǔ qín sāi tōng rén yān。
西当太白有鸟道,可以横绝峨眉巅。xī dāng tài bái yǒu niǎo dào,kě yǐ héng jué é méi diān。
地崩山摧壮士死,然后天梯石栈相钩连。dì bēng shān cuī zhuàng shì sǐ,rán hòu tiān tī shí zhàn xiāng gōu lián。
上有六龙回日之高标,下有冲波逆折之回川。shàng yǒu liù lóng huí rì zhī gāo biāo,xià yǒu chōng bō nì zhé zhī huí chuān。
黄鹤之飞尚不得过,猿猱欲度愁攀援。huáng hè zhī fēi shàng bù dé guò,yuán náo yù dù chóu pān yuán。
青泥何盘盘,百步九折萦岩峦。qīng ní hé pán pán,bǎi bù jiǔ zhé yíng yán luán。
扪参历井仰胁息,以手抚膺坐长叹。mén cān lì jǐng yǎng xié xī,yǐ shǒu fǔ yīng zuò zhǎng tàn。
问君西游何时还,畏途巉岩不可攀。wèn jūn xī yóu hé shí hái,wèi tú chán yán bù kě pān。
但见悲鸟号古木,雄飞雌从绕林间。dàn jiàn bēi niǎo hào gǔ mù,xióng fēi cí cóng rào lín jiān。
又闻子规啼夜月,愁空山。yòu wén zi guī tí yè yuè,chóu kōng shān。
蜀道之难难于上青天,使人听此凋朱颜。shǔ dào zhī nán nán yú shàng qīng tiān,shǐ rén tīng cǐ diāo zhū yán。
连峰去天不盈尺,枯松倒挂倚绝壁。lián fēng qù tiān bù yíng chǐ,kū sōng dào guà yǐ jué bì。
飞湍瀑流争喧豗,砯崖转石万壑雷。fēi tuān pù liú zhēng xuān huī,pīng yá zhuǎn shí wàn hè léi。
其险也如此,嗟尔远道之人胡为乎来哉。qí xiǎn yě rú cǐ,jiē ěr yuǎn dào zhī rén hú wèi hū lái zāi。
剑阁峥嵘而崔嵬,一夫当关,万夫莫开。jiàn gé zhēng róng ér cuī wéi,yī fū dāng guān,wàn fū mò kāi。
所守或匪亲,化为狼与豺。suǒ shǒu huò fěi qīn,huà wèi láng yǔ chái。
朝避猛虎,夕避长蛇。cháo bì měng hǔ,xī bì zhǎng shé。
磨牙吮血,杀人如麻。mó yá shǔn xuè,shā rén rú má。
锦城虽云乐,不如早还家。jǐn chéng suī yún lè,bù rú zǎo hái jiā。
蜀道之难,难于上青天,侧身西望长咨嗟。shǔ dào zhī nán,nán yú shàng qīng tiān,cè shēn xī wàng zhǎng zī jiē。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

长相思(其二)

李白

日色欲尽花含烟,月明欲素愁不眠。rì sè yù jǐn huā hán yān,yuè míng yù sù chóu bù mián。
赵瑟初停凤凰柱,蜀琴欲奏鸳鸯弦。zhào sè chū tíng fèng huáng zhù,shǔ qín yù zòu yuān yāng xián。
此曲有意无人传,愿随春风寄燕然。cǐ qū yǒu yì wú rén chuán,yuàn suí chūn fēng jì yàn rán。
忆君迢迢隔青天,yì jūn tiáo tiáo gé qīng tiān,
昔日横波目,今作流泪泉。xī rì héng bō mù,jīn zuò liú lèi quán。
不信妾肠断,归来看取明镜前。bù xìn qiè cháng duàn,guī lái kàn qǔ míng jìng qián。

赠孟浩然

李白

吾爱孟夫子,风流天下闻。wú ài mèng fū zi,fēng liú tiān xià wén。
红颜弃轩冕,白首卧松云。hóng yán qì xuān miǎn,bái shǒu wò sōng yún。
醉月频中圣,迷花不事君。zuì yuè pín zhōng shèng,mí huā bù shì jūn。
高山安可仰,徒此揖清芬。gāo shān ān kě yǎng,tú cǐ yī qīng fēn。

渡荆门送别

李白

渡远荆门外,来从楚国游。dù yuǎn jīng mén wài,lái cóng chǔ guó yóu。
山随平野尽,江入大荒流。shān suí píng yě jǐn,jiāng rù dà huāng liú。
月下飞天镜,云生结海楼。yuè xià fēi tiān jìng,yún shēng jié hǎi lóu。
仍怜故乡水,万里送行舟。réng lián gù xiāng shuǐ,wàn lǐ sòng xíng zhōu。

送友人

李白

青山横北郭,白水绕东城。qīng shān héng běi guō,bái shuǐ rào dōng chéng。
此地一为别,孤蓬万里征。cǐ dì yī wèi bié,gū péng wàn lǐ zhēng。
浮云游子意,落日故人情。fú yún yóu zi yì,luò rì gù rén qíng。
挥手自兹去,萧萧班马鸣。huī shǒu zì zī qù,xiāo xiāo bān mǎ míng。

夜泊牛渚怀古

李白

牛渚西江夜,青天无片云。niú zhǔ xī jiāng yè,qīng tiān wú piàn yún。
登舟望秋月,空忆谢将军。dēng zhōu wàng qiū yuè,kōng yì xiè jiāng jūn。
余亦能高咏,斯人不可闻。yú yì néng gāo yǒng,sī rén bù kě wén。
明朝挂帆席,枫叶落纷纷。míng cháo guà fān xí,fēng yè luò fēn fēn。

玉阶怨

李白

玉阶生白露,夜久侵罗袜。yù jiē shēng bái lù,yè jiǔ qīn luó wà。
却下水晶帘,玲珑望秋月。què xià shuǐ jīng lián,líng lóng wàng qiū yuè。

黄鹤楼送孟浩然之广陵

李白

故人西辞黄鹤楼,烟花三月下扬州。gù rén xī cí huáng hè lóu,yān huā sān yuè xià yáng zhōu。
孤帆远影碧空尽,唯见长江天际流。gū fān yuǎn yǐng bì kōng jǐn,wéi jiàn zhǎng jiāng tiān jì liú。

清平调(其一)

李白

云想衣裳花想容,春风拂槛露华浓。yún xiǎng yī shang huā xiǎng róng,chūn fēng fú kǎn lù huá nóng。
若非群玉山头见,会向瑶台月下逢。ruò fēi qún yù shān tóu jiàn,huì xiàng yáo tái yuè xià féng。

清平调(其二)

李白

一枝红艳露凝香,云雨巫山枉断肠。yī zhī hóng yàn lù níng xiāng,yún yǔ wū shān wǎng duàn cháng。
借问汉宫谁得似,可怜飞燕倚新妆。jiè wèn hàn gōng shuí dé shì,kě lián fēi yàn yǐ xīn zhuāng。

清平调(其三)

李白

名花倾国两相欢,常得君王带笑看。míng huā qīng guó liǎng xiāng huān,cháng dé jūn wáng dài xiào kàn。
解释春风无限恨,沉香亭北倚阑干。jiě shì chūn fēng wú xiàn hèn,chén xiāng tíng běi yǐ lán gàn。

夜宿山寺

李白

危楼高百尺,手可摘星辰。wēi lóu gāo bǎi chǐ,shǒu kě zhāi xīng chén。
不敢高声语,恐惊天上人。bù gǎn gāo shēng yǔ,kǒng jīng tiān shàng rén。

闻王昌龄左迁龙标遥有此寄

李白

杨花落尽子规啼,闻道龙标过五溪。yáng huā luò jǐn zi guī tí,wén dào lóng biāo guò wǔ xī。
我寄愁心与明月,随君直到夜郎西。wǒ jì chóu xīn yǔ míng yuè,suí jūn zhí dào yè láng xī。

望庐山瀑布

李白

日照香炉生紫烟,遥看瀑布挂前川。rì zhào xiāng lú shēng zǐ yān,yáo kàn pù bù guà qián chuān。
飞流直下三千尺,疑是银河落九天。fēi liú zhí xià sān qiān chǐ,yí shì yín hé luò jiǔ tiān。

春夜洛城闻笛

李白

谁家玉笛暗飞声,散入春风满洛城。shuí jiā yù dí àn fēi shēng,sàn rù chūn fēng mǎn luò chéng。
此夜曲中闻折柳,何人不起故园情。cǐ yè qū zhōng wén zhé liǔ,hé rén bù qǐ gù yuán qíng。

赠汪伦

李白

李白乘舟将欲行,忽闻岸上踏歌声。lǐ bái chéng zhōu jiāng yù xíng,hū wén àn shàng tà gē shēng。
桃花潭水深千尺,不及汪伦送我情。táo huā tán shuǐ shēn qiān chǐ,bù jí wāng lún sòng wǒ qíng。
9671234567»