古诗词

赠宣城宇文太守兼呈崔侍御

李白

白若白鹭鲜,清如清唳蝉。bái ruò bái lù xiān,qīng rú qīng lì chán。
受气有本性,不为外物迁。shòu qì yǒu běn xìng,bù wèi wài wù qiān。
饮水箕山上,食雪首阳颠。yǐn shuǐ jī shān shàng,shí xuě shǒu yáng diān。
回车避朝歌,掩口去盗泉。huí chē bì cháo gē,yǎn kǒu qù dào quán。
岧峣广成子,倜傥鲁仲连。tiáo yáo guǎng chéng zi,tì tǎng lǔ zhòng lián。
卓绝二公外,丹心无间然。zhuó jué èr gōng wài,dān xīn wú jiān rán。
昔攀六龙飞,今作百鍊铅。xī pān liù lóng fēi,jīn zuò bǎi liàn qiān。
怀恩欲报主,投佩向北燕。huái ēn yù bào zhǔ,tóu pèi xiàng běi yàn。
弯弓绿弦开,满月不惮坚。wān gōng lǜ xián kāi,mǎn yuè bù dàn jiān。
闲骑骏马猎,一射两虎穿。xián qí jùn mǎ liè,yī shè liǎng hǔ chuān。
回旋若流光,转背落双鸢。huí xuán ruò liú guāng,zhuǎn bèi luò shuāng yuān。
胡虏三叹息,兼知五兵权。hú lǔ sān tàn xī,jiān zhī wǔ bīng quán。
鎗鎗突云将,却掩我之妍。qiāng qiāng tū yún jiāng,què yǎn wǒ zhī yán。
多逢剿绝儿,先著祖生鞭。duō féng jiǎo jué ér,xiān zhù zǔ shēng biān。
据鞍空矍铄,壮志竟谁宣。jù ān kōng jué shuò,zhuàng zhì jìng shuí xuān。
蹉跎复来归,忧恨坐相煎。cuō tuó fù lái guī,yōu hèn zuò xiāng jiān。
无风难破浪,失计长江边。wú fēng nán pò làng,shī jì zhǎng jiāng biān。
危苦惜颓光,金波忽三圆。wēi kǔ xī tuí guāng,jīn bō hū sān yuán。
时游敬亭上,闲听松风眠。shí yóu jìng tíng shàng,xián tīng sōng fēng mián。
或弄宛溪月,虚舟信洄沿。huò nòng wǎn xī yuè,xū zhōu xìn huí yán。
颜公二十万,尽付酒家钱。yán gōng èr shí wàn,jǐn fù jiǔ jiā qián。
兴发每取之,聊向醉中仙。xīng fā měi qǔ zhī,liáo xiàng zuì zhōng xiān。
过此无一事,静谈秋水篇。guò cǐ wú yī shì,jìng tán qiū shuǐ piān。
君从九卿来,水国有丰年。jūn cóng jiǔ qīng lái,shuǐ guó yǒu fēng nián。
鱼盐满市井,布帛如云烟。yú yán mǎn shì jǐng,bù bó rú yún yān。
下马不作威,冰壶照清川。xià mǎ bù zuò wēi,bīng hú zhào qīng chuān。
霜眉邑中叟,皆美太守贤。shuāng méi yì zhōng sǒu,jiē měi tài shǒu xián。
时时慰风俗,往往出东田。shí shí wèi fēng sú,wǎng wǎng chū dōng tián。
竹马数小儿,拜迎白鹿前。zhú mǎ shù xiǎo ér,bài yíng bái lù qián。
含笑问使君,日晚可回旋。hán xiào wèn shǐ jūn,rì wǎn kě huí xuán。
遂归池上酌,掩抑清风弦。suì guī chí shàng zhuó,yǎn yì qīng fēng xián。
曾标横浮云,下抚谢朓肩。céng biāo héng fú yún,xià fǔ xiè tiǎo jiān。
楼高碧海出,树古青萝悬。lóu gāo bì hǎi chū,shù gǔ qīng luó xuán。
光禄紫霞杯,伊昔忝相传。guāng lù zǐ xiá bēi,yī xī tiǎn xiāng chuán。
良图扫沙漠,别梦绕旌旃。liáng tú sǎo shā mò,bié mèng rào jīng zhān。
富贵日成疏,愿言杳无缘。fù guì rì chéng shū,yuàn yán yǎo wú yuán。
登龙有直道,倚玉阻芳筵。dēng lóng yǒu zhí dào,yǐ yù zǔ fāng yán。
敢献绕朝策,思同郭泰船。gǎn xiàn rào cháo cè,sī tóng guō tài chuán。
何言一水浅,似隔九重天。hé yán yī shuǐ qiǎn,shì gé jiǔ zhòng tiān。
崔生何傲岸,纵酒复谈玄。cuī shēng hé ào àn,zòng jiǔ fù tán xuán。
身为名公子,英才苦迍邅。shēn wèi míng gōng zi,yīng cái kǔ zhūn zhān。
鸣凤托高梧,凌风何翩翩。míng fèng tuō gāo wú,líng fēng hé piān piān。
安知慕群客,弹剑拂秋莲。ān zhī mù qún kè,dàn jiàn fú qiū lián。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

送王孝廉觐省

李白

彭蠡将天合,姑苏在日边。péng lí jiāng tiān hé,gū sū zài rì biān。
宁亲候海色,欲动孝廉船。níng qīn hòu hǎi sè,yù dòng xiào lián chuán。
窈窕晴江转,参差远岫连。yǎo tiǎo qíng jiāng zhuǎn,cān chà yuǎn xiù lián。
相思无昼夜,东泣似长川。xiāng sī wú zhòu yè,dōng qì shì zhǎng chuān。

送梁四归东平

李白

玉壶挈美酒,送别强为欢。yù hú qiè měi jiǔ,sòng bié qiáng wèi huān。
大火南星月,长郊北路难。dà huǒ nán xīng yuè,zhǎng jiāo běi lù nán。
殷王期负鼎,汶水起垂竿。yīn wáng qī fù dǐng,wèn shuǐ qǐ chuí gān。
莫学东山卧,参差老谢安。mò xué dōng shān wò,cān chà lǎo xiè ān。

江夏送张丞

李白

欲别心不忍,临行情更亲。yù bié xīn bù rěn,lín xíng qíng gèng qīn。
酒倾无限月,客醉几重春。jiǔ qīng wú xiàn yuè,kè zuì jǐ zhòng chūn。
藉草依流水,攀花赠远人。jí cǎo yī liú shuǐ,pān huā zèng yuǎn rén。
送君从此去,回首泣迷津。sòng jūn cóng cǐ qù,huí shǒu qì mí jīn。

秋夜与刘砀山泛宴喜亭池

李白

明宰试舟楫,张灯宴华池。míng zǎi shì zhōu jí,zhāng dēng yàn huá chí。
文招梁苑客,歌动郢中儿。wén zhāo liáng yuàn kè,gē dòng yǐng zhōng ér。
月色望不尽,空天交相宜。yuè sè wàng bù jǐn,kōng tiān jiāo xiāng yí。
令人欲泛海,只待长风吹。lìng rén yù fàn hǎi,zhǐ dài zhǎng fēng chuī。

侍从游宿温泉宫作

李白

羽林十二将,罗列应星文。yǔ lín shí èr jiāng,luó liè yīng xīng wén。
霜仗悬秋月,霓旌卷夜云。shuāng zhàng xuán qiū yuè,ní jīng juǎn yè yún。
严更千户肃,清乐九天闻。yán gèng qiān hù sù,qīng lè jiǔ tiān wén。
日出瞻佳气,葱葱绕圣君。rì chū zhān jiā qì,cōng cōng rào shèng jūn。

春日游罗敷潭

李白

行歌入谷口,路尽无人跻。xíng gē rù gǔ kǒu,lù jǐn wú rén jī。
攀崖度绝壑,弄水寻回溪。pān yá dù jué hè,nòng shuǐ xún huí xī。
云从石上起,客到花间迷。yún cóng shí shàng qǐ,kè dào huā jiān mí。
淹留未尽兴,日落群峰西。yān liú wèi jǐn xīng,rì luò qún fēng xī。

同族侄评事黯游昌禅师山池二首

李白

远公爱康乐,为我开禅关。yuǎn gōng ài kāng lè,wèi wǒ kāi chán guān。
萧然松石下,何异清凉山。xiāo rán sōng shí xià,hé yì qīng liáng shān。
花将色不染,水与心俱闲。huā jiāng sè bù rǎn,shuǐ yǔ xīn jù xián。
一坐度小劫,观空天地间。yī zuò dù xiǎo jié,guān kōng tiān dì jiān。

同族侄评事黯游昌禅师山池二首

李白

客来花雨际,秋水落金池。kè lái huā yǔ jì,qiū shuǐ luò jīn chí。
片石寒青锦,疏杨挂绿丝。piàn shí hán qīng jǐn,shū yáng guà lǜ sī。
高僧拂玉柄,童子献霜梨。gāo sēng fú yù bǐng,tóng zi xiàn shuāng lí。
惜去爱佳景,烟萝欲暝时。xī qù ài jiā jǐng,yān luó yù míng shí。

宴陶家亭子

李白

曲巷幽人宅,高门大士家。qū xiàng yōu rén zhái,gāo mén dà shì jiā。
池开照胆镜,林吐破颜花。chí kāi zhào dǎn jìng,lín tǔ pò yán huā。
绿水藏春日,青轩秘晚霞。lǜ shuǐ cáng chūn rì,qīng xuān mì wǎn xiá。
若闻弦管妙,金谷不能夸。ruò wén xián guǎn miào,jīn gǔ bù néng kuā。

流夜郎至江夏陪长史叔及薛明府宴兴德寺南阁

李白

绀殿横江上,青山落镜中。gàn diàn héng jiāng shàng,qīng shān luò jìng zhōng。
岸回沙不尽,日映水成空。àn huí shā bù jǐn,rì yìng shuǐ chéng kōng。
天乐流香阁,莲舟扬晚风。tiān lè liú xiāng gé,lián zhōu yáng wǎn fēng。
恭陪竹林宴,留醉与陶公。gōng péi zhú lín yàn,liú zuì yǔ táo gōng。

登新平楼

李白

去国登兹楼,怀归伤暮秋。qù guó dēng zī lóu,huái guī shāng mù qiū。
天长落日远,水净寒波流。tiān zhǎng luò rì yuǎn,shuǐ jìng hán bō liú。
秦云起岭树,胡雁飞沙洲。qín yún qǐ lǐng shù,hú yàn fēi shā zhōu。
苍苍几万里,目极令人愁。cāng cāng jǐ wàn lǐ,mù jí lìng rén chóu。

谒老君庙

李白

先君怀圣德,灵庙肃神心。xiān jūn huái shèng dé,líng miào sù shén xīn。
草合人踪断,尘浓鸟迹深。cǎo hé rén zōng duàn,chén nóng niǎo jì shēn。
流沙丹灶灭,关路紫烟沈。liú shā dān zào miè,guān lù zǐ yān shěn。
独伤千载后,空馀松柏林。dú shāng qiān zài hòu,kōng yú sōng bǎi lín。

与夏十二登岳阳楼

李白

楼观岳阳尽,川迥洞庭开。lóu guān yuè yáng jǐn,chuān jiǒng dòng tíng kāi。
雁引愁心去,山衔好月来。yàn yǐn chóu xīn qù,shān xián hǎo yuè lái。
云间连下榻,天上接行杯。yún jiān lián xià tà,tiān shàng jiē xíng bēi。
醉后凉风起,吹人舞袖回。zuì hòu liáng fēng qǐ,chuī rén wǔ xiù huí。

与贾至舍人于龙兴寺剪落梧桐枝望㴩湖

李白

剪落青梧枝,㴩湖坐可窥。jiǎn luò qīng wú zhī,yōng hú zuò kě kuī。
雨洗秋山净,林光澹碧滋。yǔ xǐ qiū shān jìng,lín guāng dàn bì zī。
水闲明镜转,云绕画屏移。shuǐ xián míng jìng zhuǎn,yún rào huà píng yí。
千古风流事,名贤共此时。qiān gǔ fēng liú shì,míng xián gòng cǐ shí。

过崔八丈水亭

李白

高阁横秀气,清幽并在君。gāo gé héng xiù qì,qīng yōu bìng zài jūn。
檐飞宛溪水,窗落敬亭云。yán fēi wǎn xī shuǐ,chuāng luò jìng tíng yún。
猿啸风中断,渔歌月里闻。yuán xiào fēng zhōng duàn,yú gē yuè lǐ wén。
闲随白鸥去,沙上自为群。xián suí bái ōu qù,shā shàng zì wèi qún。