古诗词

献从叔当涂宰阳冰

李白

金镜霾六国,亡新乱天经。jīn jìng mái liù guó,wáng xīn luàn tiān jīng。
焉知高光起,自有羽翼生。yān zhī gāo guāng qǐ,zì yǒu yǔ yì shēng。
萧曹安?屼,耿贾摧欃枪。xiāo cáo ān niè wù,gěng jiǎ cuī chán qiāng。
吾家有季父,杰出圣代英。wú jiā yǒu jì fù,jié chū shèng dài yīng。
虽无三台位,不借四豪名。suī wú sān tái wèi,bù jiè sì háo míng。
激昂风云气,终协龙虎精。jī áng fēng yún qì,zhōng xié lóng hǔ jīng。
弱冠燕赵来,贤彦多逢迎。ruò guān yàn zhào lái,xián yàn duō féng yíng。
鲁连善谈笑,季布折公卿。lǔ lián shàn tán xiào,jì bù zhé gōng qīng。
遥知礼数绝,常恐不合并。yáo zhī lǐ shù jué,cháng kǒng bù hé bìng。
惕想结宵梦,素心久已冥。tì xiǎng jié xiāo mèng,sù xīn jiǔ yǐ míng。
顾惭青云器,谬奉玉樽倾。gù cán qīng yún qì,miù fèng yù zūn qīng。
山阳五百年,绿竹忽再荣。shān yáng wǔ bǎi nián,lǜ zhú hū zài róng。
高歌振林木,大笑喧雷霆。gāo gē zhèn lín mù,dà xiào xuān léi tíng。
落笔洒篆文,崩云使人惊。luò bǐ sǎ zhuàn wén,bēng yún shǐ rén jīng。
吐辞又炳焕,五色罗华星。tǔ cí yòu bǐng huàn,wǔ sè luó huá xīng。
秀句满江国,高才掞天庭。xiù jù mǎn jiāng guó,gāo cái shàn tiān tíng。
宰邑艰难时,浮云空古城。zǎi yì jiān nán shí,fú yún kōng gǔ chéng。
居人若薙草,扫地无纤茎。jū rén ruò tì cǎo,sǎo dì wú xiān jīng。
惠泽及飞走,农夫尽归耕。huì zé jí fēi zǒu,nóng fū jǐn guī gēng。
广汉水万里,长流玉琴声。guǎng hàn shuǐ wàn lǐ,zhǎng liú yù qín shēng。
雅颂播吴越,还如泰阶平。yǎ sòng bō wú yuè,hái rú tài jiē píng。
小子别金陵,来时白下亭。xiǎo zi bié jīn líng,lái shí bái xià tíng。
群凤怜客鸟,差池相哀鸣。qún fèng lián kè niǎo,chà chí xiāng āi míng。
各拔五色毛,意重泰山轻。gè bá wǔ sè máo,yì zhòng tài shān qīng。
赠微所费广,斗水浇长鲸。zèng wēi suǒ fèi guǎng,dòu shuǐ jiāo zhǎng jīng。
弹剑歌苦寒,严风起前楹。dàn jiàn gē kǔ hán,yán fēng qǐ qián yíng。
月衔天门晓,霜落牛渚清。yuè xián tiān mén xiǎo,shuāng luò niú zhǔ qīng。
长叹即归路,临川空屏营。zhǎng tàn jí guī lù,lín chuān kōng píng yíng。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

相和歌辞估客乐

李白

海客乘天风,将船远行役。hǎi kè chéng tiān fēng,jiāng chuán yuǎn xíng yì。
譬如云中鸟,一去无踪迹。pì rú yún zhōng niǎo,yī qù wú zōng jì。

大堤曲

李白

汉水临襄阳,花开大堤暖。hàn shuǐ lín xiāng yáng,huā kāi dà dī nuǎn。
佳期大堤下,泪向南云满。jiā qī dà dī xià,lèi xiàng nán yún mǎn。
春风复无情,吹我梦魂散。chūn fēng fù wú qíng,chuī wǒ mèng hún sàn。
不见眼中人,天长音信断。bù jiàn yǎn zhōng rén,tiān zhǎng yīn xìn duàn。

杨叛儿

李白

君歌杨叛儿,妾劝新丰酒。jūn gē yáng pàn ér,qiè quàn xīn fēng jiǔ。
何许最关人,乌啼白门柳。hé xǔ zuì guān rén,wū tí bái mén liǔ。
乌啼隐杨花,君醉留妾家。wū tí yǐn yáng huā,jūn zuì liú qiè jiā。
博山炉中沉香火,双烟一气凌紫霞。bó shān lú zhōng chén xiāng huǒ,shuāng yān yī qì líng zǐ xiá。

相和歌辞采莲曲

李白

若耶溪边采莲女,笑隔荷花共人语。ruò yé xī biān cǎi lián nǚ,xiào gé hé huā gòng rén yǔ。
日照新妆水底明,风飘香袖空中举。rì zhào xīn zhuāng shuǐ dǐ míng,fēng piāo xiāng xiù kōng zhōng jǔ。
岸上谁家游冶郎,三三五五映垂杨。àn shàng shuí jiā yóu yě láng,sān sān wǔ wǔ yìng chuí yáng。
紫骝嘶入落花去,见此踟蹰空断肠。zǐ liú sī rù luò huā qù,jiàn cǐ chí chú kōng duàn cháng。

相和歌辞凤吹笙曲

李白

仙人十五爱吹笙,学得昆丘彩凤鸣。xiān rén shí wǔ ài chuī shēng,xué dé kūn qiū cǎi fèng míng。
始闻鍊气餐金液,复道朝天赴玉京。shǐ wén liàn qì cān jīn yè,fù dào cháo tiān fù yù jīng。
玉京迢迢几千里,凤笙去去无边已。yù jīng tiáo tiáo jǐ qiān lǐ,fèng shēng qù qù wú biān yǐ。
欲叹离声发绛唇,更嗟别调流纤指。yù tàn lí shēng fā jiàng chún,gèng jiē bié diào liú xiān zhǐ。
此时惜别讵堪闻,此地相看未忍分。cǐ shí xī bié jù kān wén,cǐ dì xiāng kàn wèi rěn fēn。
重吟真曲和清吹,却奏仙歌响绿云。zhòng yín zhēn qū hé qīng chuī,què zòu xiān gē xiǎng lǜ yún。
绿云紫气向函关,访道应寻缑氏山。lǜ yún zǐ qì xiàng hán guān,fǎng dào yīng xún gōu shì shān。
莫学吹笙王子晋,一遇浮丘断不还。mò xué chuī shēng wáng zi jìn,yī yù fú qiū duàn bù hái。

相和歌辞阳春歌

李白

长安白日照春空,绿杨结烟桑袅风。zhǎng ān bái rì zhào chūn kōng,lǜ yáng jié yān sāng niǎo fēng。
披香殿前花始红,流芳发色绣户中。pī xiāng diàn qián huā shǐ hóng,liú fāng fā sè xiù hù zhōng。
绣户中,相经过。xiù hù zhōng,xiāng jīng guò。
飞燕皇后轻身舞,紫宫夫人绝世歌。fēi yàn huáng hòu qīng shēn wǔ,zǐ gōng fū rén jué shì gē。
圣君三万六千日,岁岁年年奈乐何。shèng jūn sān wàn liù qiān rì,suì suì nián nián nài lè hé。

相和歌辞凤凰曲

李白

嬴女吹玉箫,吟弄天上春。yíng nǚ chuī yù xiāo,yín nòng tiān shàng chūn。
青鸾不独去,更有携手人。qīng luán bù dú qù,gèng yǒu xié shǒu rén。
影灭彩云断,遗声落西秦。yǐng miè cǎi yún duàn,yí shēng luò xī qín。

相和歌辞君道曲

李白

大君若天覆,广运无不至。dà jūn ruò tiān fù,guǎng yùn wú bù zhì。
轩后爪牙常先太山稽,如心之使臂。xuān hòu zhǎo yá cháng xiān tài shān jī,rú xīn zhī shǐ bì。
小白鸿翼于夷吾,刘葛鱼水本无二。xiǎo bái hóng yì yú yí wú,liú gé yú shuǐ běn wú èr。
土扶可成墙,积德为厚地。tǔ fú kě chéng qiáng,jī dé wèi hòu dì。

舞曲歌辞·独漉篇

李白

独漉水中泥,水浊不见月。dú lù shuǐ zhōng ní,shuǐ zhuó bù jiàn yuè。
不见月尚可,水深行人没。bù jiàn yuè shàng kě,shuǐ shēn xíng rén méi。
越鸟从南来,胡鹰亦北度。yuè niǎo cóng nán lái,hú yīng yì běi dù。
我欲弯弓向天射,惜其中道失归路。wǒ yù wān gōng xiàng tiān shè,xī qí zhōng dào shī guī lù。
落叶别树,飘零随风。luò yè bié shù,piāo líng suí fēng。
客无所托,悲与此同。kè wú suǒ tuō,bēi yǔ cǐ tóng。
罗帷舒卷,似有人开。luó wéi shū juǎn,shì yǒu rén kāi。
明月直入,无心可猜。míng yuè zhí rù,wú xīn kě cāi。
雄剑挂壁,时时龙鸣。xióng jiàn guà bì,shí shí lóng míng。
不断犀象,绣涩苔生。bù duàn xī xiàng,xiù sè tái shēng。
国耻未雪,何由成名。guó chǐ wèi xuě,hé yóu chéng míng。
神鹰梦泽,不顾鸱鸢。shén yīng mèng zé,bù gù chī yuān。
为君一击,抟鹏九天。wèi jūn yī jī,tuán péng jiǔ tiān。

舞曲歌辞白纻辞三首其二

李白

月寒江清夜沈沈,美人一笑千黄金。yuè hán jiāng qīng yè shěn shěn,měi rén yī xiào qiān huáng jīn。
垂罗舞縠扬哀音,郢中白雪且莫吟,子夜吴歌动君心。chuí luó wǔ hú yáng āi yīn,yǐng zhōng bái xuě qiě mò yín,zi yè wú gē dòng jūn xīn。
动君心,冀君赏。dòng jūn xīn,jì jūn shǎng。
愿作天池双鸳鸯,一朝飞去青云上。yuàn zuò tiān chí shuāng yuān yāng,yī cháo fēi qù qīng yún shàng。

舞曲歌辞白纻辞三首其二

李白

吴刀剪彩缝舞衣,明妆丽服夺春辉。wú dāo jiǎn cǎi fèng wǔ yī,míng zhuāng lì fú duó chūn huī。
扬眉转袖若雪飞,倾城独立世所稀。yáng méi zhuǎn xiù ruò xuě fēi,qīng chéng dú lì shì suǒ xī。
激楚结风醉忘归,高堂月落烛已微,玉钗挂缨君莫违。jī chǔ jié fēng zuì wàng guī,gāo táng yuè luò zhú yǐ wēi,yù chāi guà yīng jūn mò wéi。

琴曲歌辞双燕离

李白

双燕复双燕,双飞令人羡。shuāng yàn fù shuāng yàn,shuāng fēi lìng rén xiàn。
玉楼珠阁不独栖,金窗绣户长相见。yù lóu zhū gé bù dú qī,jīn chuāng xiù hù zhǎng xiāng jiàn。
柏梁失火去,因入吴王宫。bǎi liáng shī huǒ qù,yīn rù wú wáng gōng。
吴宫又焚荡,雏尽巢亦空。wú gōng yòu fén dàng,chú jǐn cháo yì kōng。
憔悴一身在,孀雌忆故雄。qiáo cuì yī shēn zài,shuāng cí yì gù xióng。
双飞难再得,伤我寸心中。shuāng fēi nán zài dé,shāng wǒ cùn xīn zhōng。

秋思

李白

春阳如昨日,碧树鸣黄鹂。chūn yáng rú zuó rì,bì shù míng huáng lí。
芜然蕙草暮,飒尔凉风吹。wú rán huì cǎo mù,sà ěr liáng fēng chuī。
天秋木叶下,月冷莎鸡悲。tiān qiū mù yè xià,yuè lěng shā jī bēi。
坐愁群芳歇,白露凋华滋。zuò chóu qún fāng xiē,bái lù diāo huá zī。

琴曲歌辞秋思二首(其二)

李白

阏氏黄叶落,妾望白登台。è shì huáng yè luò,qiè wàng bái dēng tái。
月出碧云断,蝉声秋色来。yuè chū bì yún duàn,chán shēng qiū sè lái。
胡兵沙塞合,汉使玉关回。hú bīng shā sāi hé,hàn shǐ yù guān huí。
征客无归日,空悲蕙草摧。zhēng kè wú guī rì,kōng bēi huì cǎo cuī。

飞龙引二首

李白

【其一】
黄帝铸鼎于荆山,炼丹砂。huáng dì zhù dǐng yú jīng shān,liàn dān shā。
丹砂成黄金,骑龙飞上太清家。dān shā chéng huáng jīn,qí lóng fēi shàng tài qīng jiā。
云愁海思令人嗟,宫中彩女颜如花。yún chóu hǎi sī lìng rén jiē,gōng zhōng cǎi nǚ yán rú huā。
飘然挥手凌紫霞,从风纵体登鸾车。piāo rán huī shǒu líng zǐ xiá,cóng fēng zòng tǐ dēng luán chē。
登鸾车,侍轩辕,遨游青天中,其乐不可言。dēng luán chē,shì xuān yuán,áo yóu qīng tiān zhōng,qí lè bù kě yán。
【其二】
鼎湖流水清且闲,轩辕去时有弓剑,古人传道留其间。dǐng hú liú shuǐ qīng qiě xián,xuān yuán qù shí yǒu gōng jiàn,gǔ rén chuán dào liú qí jiān。
后宫婵娟多花颜,乘鸾飞烟亦不还,骑龙攀天造天关。hòu gōng chán juān duō huā yán,chéng luán fēi yān yì bù hái,qí lóng pān tiān zào tiān guān。
造天关,闻天语,长云河车载玉女。zào tiān guān,wén tiān yǔ,zhǎng yún hé chē zài yù nǚ。
载玉女,过紫皇,紫皇乃赐白兔所捣之药方,后天而老凋三光。zài yù nǚ,guò zǐ huáng,zǐ huáng nǎi cì bái tù suǒ dǎo zhī yào fāng,hòu tiān ér lǎo diāo sān guāng。
下视瑶池见王母,蛾眉萧飒如秋霜。xià shì yáo chí jiàn wáng mǔ,é méi xiāo sà rú qiū shuāng。