古诗词

感时留别从兄徐王延年从弟延陵

李白

天籁何参差,噫然大块吹。tiān lài hé cān chà,yī rán dà kuài chuī。
玄元包橐籥,紫气何逶迤。xuán yuán bāo tuó yuè,zǐ qì hé wēi yí。
七叶运皇化,千龄光本支。qī yè yùn huáng huà,qiān líng guāng běn zhī。
仙风生指树,大雅歌螽斯。xiān fēng shēng zhǐ shù,dà yǎ gē zhōng sī。
诸王若鸾虬,肃穆列藩维。zhū wáng ruò luán qiú,sù mù liè fān wéi。
哲兄锡茅土,圣代罗荣滋。zhé xiōng xī máo tǔ,shèng dài luó róng zī。
九卿领徐方,七步继陈思。jiǔ qīng lǐng xú fāng,qī bù jì chén sī。
伊昔全盛日,雄豪动京师。yī xī quán shèng rì,xióng háo dòng jīng shī。
冠剑朝凤阙,楼船侍龙池。guān jiàn cháo fèng quē,lóu chuán shì lóng chí。
鼓钟出朱邸,金翠照丹墀。gǔ zhōng chū zhū dǐ,jīn cuì zhào dān chí。
君王一顾盼,选色献蛾眉。jūn wáng yī gù pàn,xuǎn sè xiàn é méi。
列戟十八年,未曾辄迁移。liè jǐ shí bā nián,wèi céng zhé qiān yí。
大臣小喑鸣,谪窜天南垂。dà chén xiǎo yīn míng,zhé cuàn tiān nán chuí。
长沙不足舞,贝锦且成诗。zhǎng shā bù zú wǔ,bèi jǐn qiě chéng shī。
佐郡浙江西,病闲绝驱驰。zuǒ jùn zhè jiāng xī,bìng xián jué qū chí。
阶轩日苔藓,鸟雀噪檐帷。jiē xuān rì tái xiǎn,niǎo què zào yán wéi。
时乘平肩舆,出入畏人知。shí chéng píng jiān yú,chū rù wèi rén zhī。
北宅聊偃憩,欢愉恤茕嫠。běi zhái liáo yǎn qì,huān yú xù qióng lí。
羞言梁苑地,烜赫耀旌旗。xiū yán liáng yuàn dì,xuǎn hè yào jīng qí。
兄弟八九人,吴秦各分离。xiōng dì bā jiǔ rén,wú qín gè fēn lí。
太贤达机兆,岂独虑安危。tài xián dá jī zhào,qǐ dú lǜ ān wēi。
小子谢麟阁,雁行忝肩随。xiǎo zi xiè lín gé,yàn xíng tiǎn jiān suí。
令弟字延陵,凤毛出天姿。lìng dì zì yán líng,fèng máo chū tiān zī。
清英神仙骨,芬馥茝兰蕤。qīng yīng shén xiān gǔ,fēn fù chǎi lán ruí。
梦得春草句,将非惠连谁。mèng dé chūn cǎo jù,jiāng fēi huì lián shuí。
深心紫河车,与我特相宜。shēn xīn zǐ hé chē,yǔ wǒ tè xiāng yí。
金膏犹罔象,玉液尚磷缁。jīn gāo yóu wǎng xiàng,yù yè shàng lín zī。
伏枕寄宾馆,宛同清漳湄。fú zhěn jì bīn guǎn,wǎn tóng qīng zhāng méi。
药物多见馈,珍羞亦兼之。yào wù duō jiàn kuì,zhēn xiū yì jiān zhī。
谁道溟渤深,犹言浅恩慈。shuí dào míng bó shēn,yóu yán qiǎn ēn cí。
鸣蝉游子意,促织念归期。míng chán yóu zi yì,cù zhī niàn guī qī。
骄阳何太赫,海水烁龙龟。jiāo yáng hé tài hè,hǎi shuǐ shuò lóng guī。
百川尽凋枯,舟楫阁中逵。bǎi chuān jǐn diāo kū,zhōu jí gé zhōng kuí。
策马摇凉月,通宵出郊圻。cè mǎ yáo liáng yuè,tōng xiāo chū jiāo qí。
泣别目眷眷,伤心步迟迟。qì bié mù juàn juàn,shāng xīn bù chí chí。
愿言保明德,王室伫清夷。yuàn yán bǎo míng dé,wáng shì zhù qīng yí。
掺袂何所道,援毫投此辞。càn mèi hé suǒ dào,yuán háo tóu cǐ cí。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

初出金门寻王侍御不遇咏壁上鹦鹉

李白

落羽辞金殿,孤鸣咤绣衣。luò yǔ cí jīn diàn,gū míng zhà xiù yī。
能言终见弃,还向陇西飞。néng yán zhōng jiàn qì,hái xiàng lǒng xī fēi。

白鹭鸶

李白

白鹭下秋水,孤飞如坠霜。bái lù xià qiū shuǐ,gū fēi rú zhuì shuāng。
心闲且未去,独立沙洲傍。xīn xián qiě wèi qù,dú lì shā zhōu bàng。

秋浦清溪雪夜对酒客有唱山鹧鸪者

李白

披君貂襜褕,对君白玉壶。pī jūn diāo chān yú,duì jūn bái yù hú。
雪花酒上灭,顿觉夜寒无。xuě huā jiǔ shàng miè,dùn jué yè hán wú。
客有桂阳至,能吟山鹧鸪。kè yǒu guì yáng zhì,néng yín shān zhè gū。
清风动窗竹,越鸟起相呼。qīng fēng dòng chuāng zhú,yuè niǎo qǐ xiāng hū。
持此足为乐,何烦笙与竽。chí cǐ zú wèi lè,hé fán shēng yǔ yú。

古风·其十九

李白

西上莲花山,迢迢见明星。xī shàng lián huā shān,tiáo tiáo jiàn míng xīng。
素手把芙蓉,虚步蹑太清。sù shǒu bǎ fú róng,xū bù niè tài qīng。
霓裳曳广带,飘拂升天行。ní shang yè guǎng dài,piāo fú shēng tiān xíng。
邀我登云台,高揖卫叔卿。yāo wǒ dēng yún tái,gāo yī wèi shū qīng。
恍恍与之去,驾鸿凌紫冥。huǎng huǎng yǔ zhī qù,jià hóng líng zǐ míng。
俯视洛阳川,茫茫走胡兵。fǔ shì luò yáng chuān,máng máng zǒu hú bīng。
流血涂野草,豺狼尽冠缨。liú xuè tú yě cǎo,chái láng jǐn guān yīng。

春景

李白

门对鹤溪流水,云连雁宕仙家。mén duì hè xī liú shuǐ,yún lián yàn dàng xiān jiā。
谁解幽人幽意,惯看山鸟山花。shuí jiě yōu rén yōu yì,guàn kàn shān niǎo shān huā。

赠江油尉厅

李白

岚光深院里,傍砌水泠泠。lán guāng shēn yuàn lǐ,bàng qì shuǐ líng líng。
野燕巢官舍,溪云入古厅。yě yàn cháo guān shě,xī yún rù gǔ tīng。
日斜孤吏过,帘卷乱峰青。rì xié gū lì guò,lián juǎn luàn fēng qīng。
五色神仙尉,焚香读道经。wǔ sè shén xiān wèi,fén xiāng dú dào jīng。

别山僧

李白

何处名僧到水西,乘舟弄月宿泾溪。hé chù míng sēng dào shuǐ xī,chéng zhōu nòng yuè sù jīng xī。
平明别我上山去,手携金策踏云梯。píng míng bié wǒ shàng shān qù,shǒu xié jīn cè tà yún tī。
腾身转觉三天近,举足回看万岭低。téng shēn zhuǎn jué sān tiān jìn,jǔ zú huí kàn wàn lǐng dī。
谑浪肯居支遁下,风流还与远公齐。xuè làng kěn jū zhī dùn xià,fēng liú hái yǔ yuǎn gōng qí。
此度别离何日见,相思一夜暝猿啼。cǐ dù bié lí hé rì jiàn,xiāng sī yī yè míng yuán tí。