古诗词

送王屋山人魏万还王屋

李白

仙人东方生,浩荡弄云海。xiān rén dōng fāng shēng,hào dàng nòng yún hǎi。
沛然乘天游,独往失所在。pèi rán chéng tiān yóu,dú wǎng shī suǒ zài。
魏侯继大名,本家聊摄城。wèi hóu jì dà míng,běn jiā liáo shè chéng。
卷舒入元化,迹与古贤并。juǎn shū rù yuán huà,jì yǔ gǔ xián bìng。
十三弄文史,挥笔如振绮。shí sān nòng wén shǐ,huī bǐ rú zhèn qǐ。
辩折田巴生,心齐鲁连子。biàn zhé tián bā shēng,xīn qí lǔ lián zi。
西涉清洛源,颇惊人世喧。xī shè qīng luò yuán,pǒ jīng rén shì xuān。
采秀卧王屋,因窥洞天门。cǎi xiù wò wáng wū,yīn kuī dòng tiān mén。
朅来游嵩峰,羽客何双双。qiè lái yóu sōng fēng,yǔ kè hé shuāng shuāng。
朝携月光子,暮宿玉女窗。cháo xié yuè guāng zi,mù sù yù nǚ chuāng。
鬼谷上窈窕,龙潭下奔潨。guǐ gǔ shàng yǎo tiǎo,lóng tán xià bēn cóng。
东浮汴河水,访我三千里。dōng fú biàn hé shuǐ,fǎng wǒ sān qiān lǐ。
逸兴满吴云,飘飖浙江汜。yì xīng mǎn wú yún,piāo yáo zhè jiāng sì。
挥手杭越间,樟亭望潮还。huī shǒu háng yuè jiān,zhāng tíng wàng cháo hái。
涛卷海门石,云横天际山。tāo juǎn hǎi mén shí,yún héng tiān jì shān。
白马走素车,雷奔骇心颜。bái mǎ zǒu sù chē,léi bēn hài xīn yán。
遥闻会稽美,且度耶溪水。yáo wén huì jī měi,qiě dù yé xī shuǐ。
万壑与千岩,峥嵘镜湖里。wàn hè yǔ qiān yán,zhēng róng jìng hú lǐ。
秀色不可名,清辉满江城。xiù sè bù kě míng,qīng huī mǎn jiāng chéng。
人游月边去,舟在空中行。rén yóu yuè biān qù,zhōu zài kōng zhōng xíng。
此中久延伫,入剡寻王许。cǐ zhōng jiǔ yán zhù,rù shàn xún wáng xǔ。
笑读曹娥碑,沉吟黄绢语。xiào dú cáo é bēi,chén yín huáng juàn yǔ。
天台连四明,日入向国清。tiān tái lián sì míng,rì rù xiàng guó qīng。
五峰转月色,百里行松声。wǔ fēng zhuǎn yuè sè,bǎi lǐ xíng sōng shēng。
灵溪咨沿越,华顶殊超忽。líng xī zī yán yuè,huá dǐng shū chāo hū。
石梁横青天,侧足履半月。shí liáng héng qīng tiān,cè zú lǚ bàn yuè。
忽然思永嘉,不惮海路赊。hū rán sī yǒng jiā,bù dàn hǎi lù shē。
挂席历海峤,回瞻赤城霞。guà xí lì hǎi jiào,huí zhān chì chéng xiá。
赤城渐微没,孤屿前峣兀。chì chéng jiàn wēi méi,gū yǔ qián yáo wù。
水续万古流,亭空千霜月。shuǐ xù wàn gǔ liú,tíng kōng qiān shuāng yuè。
缙云川谷难,石门最可观。jìn yún chuān gǔ nán,shí mén zuì kě guān。
瀑布挂北斗,莫穷此水端。pù bù guà běi dòu,mò qióng cǐ shuǐ duān。
喷壁洒素雪,空蒙生昼寒。pēn bì sǎ sù xuě,kōng méng shēng zhòu hán。
却思恶溪去,宁惧恶溪恶。què sī è xī qù,níng jù è xī è。
咆哮七十滩,水石相喷薄。páo xiāo qī shí tān,shuǐ shí xiāng pēn báo。
路创李北海,岩开谢康乐。lù chuàng lǐ běi hǎi,yán kāi xiè kāng lè。
松风和猿声,搜索连洞壑。sōng fēng hé yuán shēng,sōu suǒ lián dòng hè。
径出梅花桥,双溪纳归潮。jìng chū méi huā qiáo,shuāng xī nà guī cháo。
落帆金华岸,赤松若可招。luò fān jīn huá àn,chì sōng ruò kě zhāo。
沈约八咏楼,城西孤岧峣。shěn yuē bā yǒng lóu,chéng xī gū tiáo yáo。
岧峣四荒外,旷望群川会。tiáo yáo sì huāng wài,kuàng wàng qún chuān huì。
云卷天地开,波连浙西大。yún juǎn tiān dì kāi,bō lián zhè xī dà。
乱流新安口,北指严光濑。luàn liú xīn ān kǒu,běi zhǐ yán guāng lài。
钓台碧云中,邈与苍岭对。diào tái bì yún zhōng,miǎo yǔ cāng lǐng duì。
稍稍来吴都,裴回上姑苏。shāo shāo lái wú dōu,péi huí shàng gū sū。
烟绵横九疑,漭荡见五湖。yān mián héng jiǔ yí,mǎng dàng jiàn wǔ hú。
目极心更远,悲歌但长吁。mù jí xīn gèng yuǎn,bēi gē dàn zhǎng xū。
回桡楚江滨,挥策扬子津。huí ráo chǔ jiāng bīn,huī cè yáng zi jīn。
身著日本裘,昂藏出风尘。shēn zhù rì běn qiú,áng cáng chū fēng chén。
五月造我语,知非佁儗人。wǔ yuè zào wǒ yǔ,zhī fēi yǐ nǐ rén。
相逢乐无限,水石日在眼。xiāng féng lè wú xiàn,shuǐ shí rì zài yǎn。
徒干五诸侯,不致百金产。tú gàn wǔ zhū hóu,bù zhì bǎi jīn chǎn。
吾友扬子云,弦歌播清芬。wú yǒu yáng zi yún,xián gē bō qīng fēn。
虽为江宁宰,好与山公群。suī wèi jiāng níng zǎi,hǎo yǔ shān gōng qún。
乘兴但一行,且知我爱君。chéng xīng dàn yī xíng,qiě zhī wǒ ài jūn。
君来几何时,仙台应有期。jūn lái jǐ hé shí,xiān tái yīng yǒu qī。
东窗绿玉树,定长三五枝。dōng chuāng lǜ yù shù,dìng zhǎng sān wǔ zhī。
至今天坛人,当笑尔归迟。zhì jīn tiān tán rén,dāng xiào ěr guī chí。
我苦惜远别,茫然使心悲。wǒ kǔ xī yuǎn bié,máng rán shǐ xīn bēi。
黄河若不断,白首长相思。huáng hé ruò bù duàn,bái shǒu zhǎng xiāng sī。
李白

李白

李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。 李白的作品>>

猜您喜欢

杂诗

李白

白日与明月,昼夜尚不闲。bái rì yǔ míng yuè,zhòu yè shàng bù xián。
况尔悠悠人,安得久世间。kuàng ěr yōu yōu rén,ān dé jiǔ shì jiān。
传闻海水上,乃有蓬莱山。chuán wén hǎi shuǐ shàng,nǎi yǒu péng lái shān。
玉树生绿叶,灵仙每登攀。yù shù shēng lǜ yè,líng xiān měi dēng pān。
一食驻玄发,再食留红颜。yī shí zhù xuán fā,zài shí liú hóng yán。
吾欲从此去,去之无时还。wú yù cóng cǐ qù,qù zhī wú shí hái。

寄远十一首

李白

三鸟别王母,衔书来见过。sān niǎo bié wáng mǔ,xián shū lái jiàn guò。
肠断若剪弦,其如愁思何。cháng duàn ruò jiǎn xián,qí rú chóu sī hé。
遥知玉窗里,纤手弄云和。yáo zhī yù chuāng lǐ,xiān shǒu nòng yún hé。
奏曲有深意,青松交女萝。zòu qū yǒu shēn yì,qīng sōng jiāo nǚ luó。
写水山井中,同泉岂殊波。xiě shuǐ shān jǐng zhōng,tóng quán qǐ shū bō。
秦心与楚恨,皎皎为谁多。qín xīn yǔ chǔ hèn,jiǎo jiǎo wèi shuí duō。

寄远十一首

李白

青楼何所在,乃在碧云中。qīng lóu hé suǒ zài,nǎi zài bì yún zhōng。
宝镜挂秋水,罗衣轻春风。bǎo jìng guà qiū shuǐ,luó yī qīng chūn fēng。
新妆坐落日,怅望金屏空。xīn zhuāng zuò luò rì,chàng wàng jīn píng kōng。
念此送短书,愿因双飞鸿。niàn cǐ sòng duǎn shū,yuàn yīn shuāng fēi hóng。

寄远十一首

李白

本作一行书,殷勤道相忆。běn zuò yī xíng shū,yīn qín dào xiāng yì。
一行复一行,满纸情何极。yī xíng fù yī xíng,mǎn zhǐ qíng hé jí。
瑶台有黄鹤,为报青楼人。yáo tái yǒu huáng hè,wèi bào qīng lóu rén。
朱颜凋落尽,白发一何新。zhū yán diāo luò jǐn,bái fā yī hé xīn。
自知未应还,离居经三春。zì zhī wèi yīng hái,lí jū jīng sān chūn。
桃李今若为,当窗发光彩。táo lǐ jīn ruò wèi,dāng chuāng fā guāng cǎi。
莫使香风飘,留与红芳待。mò shǐ xiāng fēng piāo,liú yǔ hóng fāng dài。

寄远十一首

李白

玉箸落春镜,坐愁湖阳水。yù zhù luò chūn jìng,zuò chóu hú yáng shuǐ。
闻与阴丽华,风烟接邻里。wén yǔ yīn lì huá,fēng yān jiē lín lǐ。
青春已复过,白日忽相催。qīng chūn yǐ fù guò,bái rì hū xiāng cuī。
但恐荷花晚,令人意已摧。dàn kǒng hé huā wǎn,lìng rén yì yǐ cuī。
相思不惜梦,日夜向阳台。xiāng sī bù xī mèng,rì yè xiàng yáng tái。

寄远十一首

李白

远忆巫山阳,花明渌江暖。yuǎn yì wū shān yáng,huā míng lù jiāng nuǎn。
踌躇未得往,泪向南云满。chóu chú wèi dé wǎng,lèi xiàng nán yún mǎn。
春风复无情,吹我梦魂断。chūn fēng fù wú qíng,chuī wǒ mèng hún duàn。
不见眼中人,天长音信短。bù jiàn yǎn zhōng rén,tiān zhǎng yīn xìn duǎn。

寄远十一首

李白

阳台隔楚水,春草生黄河。yáng tái gé chǔ shuǐ,chūn cǎo shēng huáng hé。
相思无日夜,浩荡若流波。xiāng sī wú rì yè,hào dàng ruò liú bō。
流波向海去,欲见终无因。liú bō xiàng hǎi qù,yù jiàn zhōng wú yīn。
遥将一点泪,远寄如花人。yáo jiāng yī diǎn lèi,yuǎn jì rú huā rén。

寄远十一首

李白

妾在舂陵东,君居汉江岛。qiè zài chōng líng dōng,jūn jū hàn jiāng dǎo。
一日望花光,往来成白道。yī rì wàng huā guāng,wǎng lái chéng bái dào。
一为云雨别,此地生秋草。yī wèi yún yǔ bié,cǐ dì shēng qiū cǎo。
秋草秋蛾飞,相思愁落晖。qiū cǎo qiū é fēi,xiāng sī chóu luò huī。
何由一相见,灭烛解罗衣。hé yóu yī xiāng jiàn,miè zhú jiě luó yī。

寄远十一首

李白

忆昨东园桃李红碧枝,与君此时初别离。yì zuó dōng yuán táo lǐ hóng bì zhī,yǔ jūn cǐ shí chū bié lí。
金瓶落井无消息,令人行叹复坐思。jīn píng luò jǐng wú xiāo xī,lìng rén xíng tàn fù zuò sī。
坐思行叹成楚越,春风玉颜畏销歇。zuò sī xíng tàn chéng chǔ yuè,chūn fēng yù yán wèi xiāo xiē。
碧窗纷纷下落花,青楼寂寂空明月。bì chuāng fēn fēn xià luò huā,qīng lóu jì jì kōng míng yuè。
两不见,但相思,空留锦字表心素,至今缄愁不忍窥。liǎng bù jiàn,dàn xiāng sī,kōng liú jǐn zì biǎo xīn sù,zhì jīn jiān chóu bù rěn kuī。

寄远十一首

李白

鲁缟如玉霜,笔题月氏书。lǔ gǎo rú yù shuāng,bǐ tí yuè shì shū。
寄书白鹦鹉,西海慰离居。jì shū bái yīng wǔ,xī hǎi wèi lí jū。
行数虽不多,字字有委曲。xíng shù suī bù duō,zì zì yǒu wěi qū。
天末如见之,开缄泪相续。tiān mò rú jiàn zhī,kāi jiān lèi xiāng xù。
泪尽恨转深,千里同此心。lèi jǐn hèn zhuǎn shēn,qiān lǐ tóng cǐ xīn。
相思千万里,一书值千金。xiāng sī qiān wàn lǐ,yī shū zhí qiān jīn。

寄远十一首

李白

爱君芙蓉婵娟之艳色,色可餐兮难再得。ài jūn fú róng chán juān zhī yàn sè,sè kě cān xī nán zài dé。
怜君冰玉清迥之明心,情不极兮意已深。lián jūn bīng yù qīng jiǒng zhī míng xīn,qíng bù jí xī yì yǐ shēn。
朝共琅玕之绮食,夜同鸳鸯之锦衾。cháo gòng láng gān zhī qǐ shí,yè tóng yuān yāng zhī jǐn qīn。
恩情婉娈忽为别,使人莫错乱愁心。ēn qíng wǎn luán hū wèi bié,shǐ rén mò cuò luàn chóu xīn。
乱愁心,涕如雪,寒灯厌梦魂欲绝。luàn chóu xīn,tì rú xuě,hán dēng yàn mèng hún yù jué。
觉来相思生白发,盈盈汉水若可越。jué lái xiāng sī shēng bái fā,yíng yíng hàn shuǐ ruò kě yuè。
可惜凌波步罗袜,美人美人兮归去来,莫作朝云暮雨兮飞阳台。kě xī líng bō bù luó wà,měi rén měi rén xī guī qù lái,mò zuò cháo yún mù yǔ xī fēi yáng tái。

代赠远

李白

妾本洛阳人,狂夫幽燕客。qiè běn luò yáng rén,kuáng fū yōu yàn kè。
渴饮易水波,由来多感激。kě yǐn yì shuǐ bō,yóu lái duō gǎn jī。
胡马西北驰,香騣摇绿丝。hú mǎ xī běi chí,xiāng zōng yáo lǜ sī。
鸣鞭从此去,逐虏荡边陲。míng biān cóng cǐ qù,zhú lǔ dàng biān chuí。
昔去有好言,不言久离别。xī qù yǒu hǎo yán,bù yán jiǔ lí bié。
燕支多美女,走马轻风雪。yàn zhī duō měi nǚ,zǒu mǎ qīng fēng xuě。
见此不记人,恩情云雨绝。jiàn cǐ bù jì rén,ēn qíng yún yǔ jué。
啼流玉箸尽,坐恨金闺切。tí liú yù zhù jǐn,zuò hèn jīn guī qiè。
织锦作短书,肠随回文结。zhī jǐn zuò duǎn shū,cháng suí huí wén jié。
相思欲有寄,恐君不见察。xiāng sī yù yǒu jì,kǒng jūn bù jiàn chá。
焚之扬其灰,手迹自此灭。fén zhī yáng qí huī,shǒu jì zì cǐ miè。

闺情

李白

流水去绝国,浮云辞故关。liú shuǐ qù jué guó,fú yún cí gù guān。
水或恋前浦,云犹归旧山。shuǐ huò liàn qián pǔ,yún yóu guī jiù shān。
恨君流沙去,弃妾渔阳间。hèn jūn liú shā qù,qì qiè yú yáng jiān。
玉箸夜垂流,双双落朱颜。yù zhù yè chuí liú,shuāng shuāng luò zhū yán。
黄鸟坐相悲,绿杨谁更攀。huáng niǎo zuò xiāng bēi,lǜ yáng shuí gèng pān。
织锦心草草,挑灯泪斑斑。zhī jǐn xīn cǎo cǎo,tiāo dēng lèi bān bān。
窥镜不自识,况乃狂夫还。kuī jìng bù zì shí,kuàng nǎi kuáng fū hái。

代别情人

李白

清水本不动,桃花发岸傍。qīng shuǐ běn bù dòng,táo huā fā àn bàng。
桃花弄水色,波荡摇春光。táo huā nòng shuǐ sè,bō dàng yáo chūn guāng。
我悦子容艳,子倾我文章。wǒ yuè zi róng yàn,zi qīng wǒ wén zhāng。
风吹绿琴去,曲度紫鸳鸯。fēng chuī lǜ qín qù,qū dù zǐ yuān yāng。
昔作一水鱼,今成两枝鸟。xī zuò yī shuǐ yú,jīn chéng liǎng zhī niǎo。
哀哀长鸡鸣,夜夜达五晓。āi āi zhǎng jī míng,yè yè dá wǔ xiǎo。
起折相思树,归赠知寸心。qǐ zhé xiāng sī shù,guī zèng zhī cùn xīn。
覆水不可收,行云难重寻。fù shuǐ bù kě shōu,xíng yún nán zhòng xún。
天涯有度鸟,莫绝瑶华音。tiān yá yǒu dù niǎo,mò jué yáo huá yīn。

代秋情

李白

几日相别离,门前生稆葵。jǐ rì xiāng bié lí,mén qián shēng lǚ kuí。
寒蝉聒梧桐,日夕长鸣悲。hán chán guā wú tóng,rì xī zhǎng míng bēi。
白露湿萤火,清霜凌兔丝。bái lù shī yíng huǒ,qīng shuāng líng tù sī。
空掩紫罗袂,长啼无尽时。kōng yǎn zǐ luó mèi,zhǎng tí wú jǐn shí。