古诗词

说剑

元稹

吾友有宝剑,密之如密友。wú yǒu yǒu bǎo jiàn,mì zhī rú mì yǒu。
我实胶漆交,中堂共杯酒。wǒ shí jiāo qī jiāo,zhōng táng gòng bēi jiǔ。
酒酣肝胆露,恨不眼前剖。jiǔ hān gān dǎn lù,hèn bù yǎn qián pōu。
高唱荆卿歌,乱击相如缶。gāo chàng jīng qīng gē,luàn jī xiāng rú fǒu。
更击复更唱,更酌亦更寿。gèng jī fù gèng chàng,gèng zhuó yì gèng shòu。
白虹坐上飞,青蛇匣中吼。bái hóng zuò shàng fēi,qīng shé xiá zhōng hǒu。
我闻音响异,疑是干将偶。wǒ wén yīn xiǎng yì,yí shì gàn jiāng ǒu。
为君再拜言,神物可见不。wèi jūn zài bài yán,shén wù kě jiàn bù。
君言我所重,我自为君取。jūn yán wǒ suǒ zhòng,wǒ zì wèi jūn qǔ。
迎箧已焚香,近鞘先泽手。yíng qiè yǐ fén xiāng,jìn qiào xiān zé shǒu。
徐抽寸寸刃,渐屈弯弯肘。xú chōu cùn cùn rèn,jiàn qū wān wān zhǒu。
杀杀霜在锋,团团月临纽。shā shā shuāng zài fēng,tuán tuán yuè lín niǔ。
逡巡潜虬跃,郁律惊左右。qūn xún qián qiú yuè,yù lǜ jīng zuǒ yòu。
霆电满室光,蛟龙绕身走。tíng diàn mǎn shì guāng,jiāo lóng rào shēn zǒu。
我为捧之泣,此剑别来久。wǒ wèi pěng zhī qì,cǐ jiàn bié lái jiǔ。
铸时菫山破,藏在松桂朽。zhù shí jǐn shān pò,cáng zài sōng guì xiǔ。
幽匣狱底埋,神人水心守。yōu xiá yù dǐ mái,shén rén shuǐ xīn shǒu。
本是稽泥淬,果非雷焕有。běn shì jī ní cuì,guǒ fēi léi huàn yǒu。
我欲评剑功,愿君良听受。wǒ yù píng jiàn gōng,yuàn jūn liáng tīng shòu。
剑可剸犀兕,剑可切琼玖。jiàn kě tuán xī sì,jiàn kě qiè qióng jiǔ。
剑决天外云,剑冲日中斗。jiàn jué tiān wài yún,jiàn chōng rì zhōng dòu。
剑隳妖蛇腹,剑拂佞臣首。jiàn huī yāo shé fù,jiàn fú nìng chén shǒu。
太古初断鳌,武王亲击纣。tài gǔ chū duàn áo,wǔ wáng qīn jī zhòu。
燕丹卷地图,陈平绾花绶。yàn dān juǎn dì tú,chén píng wǎn huā shòu。
曾被桂树枝,寒光射林薮。céng bèi guì shù zhī,hán guāng shè lín sǒu。
曾经铸农器,利用剪稂莠。céng jīng zhù nóng qì,lì yòng jiǎn láng yǒu。
神物终变化,复为龙牝牡。shén wù zhōng biàn huà,fù wèi lóng pìn mǔ。
晋末武库烧,脱然排户牖。jìn mò wǔ kù shāo,tuō rán pái hù yǒu。
为欲扫群胡,散作弥天帚。wèi yù sǎo qún hú,sàn zuò mí tiān zhǒu。
自兹失所往,豪英共为诟。zì zī shī suǒ wǎng,háo yīng gòng wèi gòu。
今复谁人铸,挺然千载后。jīn fù shuí rén zhù,tǐng rán qiān zài hòu。
既非古风胡,无乃近鵶九。jì fēi gǔ fēng hú,wú nǎi jìn yā jiǔ。
自我与君游,平生益自负。zì wǒ yǔ jūn yóu,píng shēng yì zì fù。
况擎宝剑出,重以雄心扣。kuàng qíng bǎo jiàn chū,zhòng yǐ xióng xīn kòu。
此剑何太奇,此心何太厚。cǐ jiàn hé tài qí,cǐ xīn hé tài hòu。
劝君慎所用,所用无或苟。quàn jūn shèn suǒ yòng,suǒ yòng wú huò gǒu。
潜将辟魑魅,勿但防妾妇。qián jiāng pì chī mèi,wù dàn fáng qiè fù。
留斩泓下蛟,莫试街中狗。liú zhǎn hóng xià jiāo,mò shì jiē zhōng gǒu。
君今困泥滓,我亦坌尘垢。jūn jīn kùn ní zǐ,wǒ yì bèn chén gòu。
俗耳惊大言,逢人少开口。sú ěr jīng dà yán,féng rén shǎo kāi kǒu。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

使东川嘉陵驿二首

元稹

嘉陵驿上空床客,一夜嘉陵江水声。jiā líng yì shàng kōng chuáng kè,yī yè jiā líng jiāng shuǐ shēng。
仍对墙南满山树,野花撩乱月胧明。réng duì qiáng nán mǎn shān shù,yě huā liāo luàn yuè lóng míng。

使东川嘉陵驿二首

元稹

墙外花枝压短墙,月明还照半张床。qiáng wài huā zhī yā duǎn qiáng,yuè míng hái zhào bàn zhāng chuáng。
无人会得此时意,一夜独眠西畔廊。wú rén huì dé cǐ shí yì,yī yè dú mián xī pàn láng。

使东川百牢关

元稹

嘉陵江上万重山,何事临江一破颜。jiā líng jiāng shàng wàn zhòng shān,hé shì lín jiāng yī pò yán。
自笑只缘任敬仲,等闲身度百牢关。zì xiào zhǐ yuán rèn jìng zhòng,děng xián shēn dù bǎi láo guān。

使东川江花落

元稹

日暮嘉陵江水东,梨花万片逐江风。rì mù jiā líng jiāng shuǐ dōng,lí huā wàn piàn zhú jiāng fēng。
江花何处最肠断,半落江流半在空。jiāng huā hé chù zuì cháng duàn,bàn luò jiāng liú bàn zài kōng。

使东川嘉陵江二首

元稹

秦人惟识秦中水,长想吴江与蜀江。qín rén wéi shí qín zhōng shuǐ,zhǎng xiǎng wú jiāng yǔ shǔ jiāng。
今日嘉川驿楼下,可怜如练绕明窗。jīn rì jiā chuān yì lóu xià,kě lián rú liàn rào míng chuāng。

使东川嘉陵江二首

元稹

千里嘉陵江水声,何年重绕此江行。qiān lǐ jiā líng jiāng shuǐ shēng,hé nián zhòng rào cǐ jiāng xíng。
只应添得清宵梦,时见满江流月明。zhǐ yīng tiān dé qīng xiāo mèng,shí jiàn mǎn jiāng liú yuè míng。

使东川望喜驿

元稹

满眼文书堆案边,眼昏偷得暂时眠。mǎn yǎn wén shū duī àn biān,yǎn hūn tōu dé zàn shí mián。
子规惊觉灯又灭,一道月光横枕前。zi guī jīng jué dēng yòu miè,yī dào yuè guāng héng zhěn qián。

使东川好时节

元稹

身骑骢马峨眉下,面带霜威卓氏前。shēn qí cōng mǎ é méi xià,miàn dài shuāng wēi zhuó shì qián。
虚度东川好时节,酒楼元被蜀儿眠。xū dù dōng chuān hǎo shí jié,jiǔ lóu yuán bèi shǔ ér mián。

使东川夜深行

元稹

夜深犹自绕江行,震地江声似鼓声。yè shēn yóu zì rào jiāng xíng,zhèn dì jiāng shēng shì gǔ shēng。
渐见戍楼疑近驿,百牢关吏火前迎。jiàn jiàn shù lóu yí jìn yì,bǎi láo guān lì huǒ qián yíng。

使东川望驿台

元稹

可怜三月三旬足,怅望江边望驿台。kě lián sān yuè sān xún zú,chàng wàng jiāng biān wàng yì tái。
料得孟光今日语,不曾春尽不归来。liào dé mèng guāng jīn rì yǔ,bù céng chūn jǐn bù guī lái。

封书

元稹

鹤台南望白云关,城市犹存暂一还。hè tái nán wàng bái yún guān,chéng shì yóu cún zàn yī hái。
书出步虚三百韵,蕊珠文字在人间。shū chū bù xū sān bǎi yùn,ruǐ zhū wén zì zài rén jiān。

仁风李著作园醉后寄李十

元稹

胧明春月照花枝,花下音声是管儿。lóng míng chūn yuè zhào huā zhī,huā xià yīn shēng shì guǎn ér。
却笑西京李员外,五更骑马趁朝时。què xiào xī jīng lǐ yuán wài,wǔ gèng qí mǎ chèn cháo shí。

灯影

元稹

洛阳昼夜无车马,漫挂红纱满树头。luò yáng zhòu yè wú chē mǎ,màn guà hóng shā mǎn shù tóu。
见说平时灯影里,玄宗潜伴太真游。jiàn shuō píng shí dēng yǐng lǐ,xuán zōng qián bàn tài zhēn yóu。

书乐天纸

元稹

金銮殿里书残纸,乞与荆州元判司。jīn luán diàn lǐ shū cán zhǐ,qǐ yǔ jīng zhōu yuán pàn sī。
不忍拈将等闲用,半封京信半题诗。bù rěn niān jiāng děng xián yòng,bàn fēng jīng xìn bàn tí shī。

酬孝甫见赠十首·其一

元稹

宋玉秋来续楚词,阴铿官漫足闲诗。sòng yù qiū lái xù chǔ cí,yīn kēng guān màn zú xián shī。
亲情书札相安慰,多道萧何作判司。qīn qíng shū zhá xiāng ān wèi,duō dào xiāo hé zuò pàn sī。