古诗词

野节鞭

元稹

神鞭鞭宇宙,玉鞭鞭骐骥。shén biān biān yǔ zhòu,yù biān biān qí jì。
紧綛野节鞭,本用鞭赑屃。jǐn rěn yě jié biān,běn yòng biān bì xì。
使君鞭甚长,使君马亦利。shǐ jūn biān shén zhǎng,shǐ jūn mǎ yì lì。
司马并马行,司马马憔悴。sī mǎ bìng mǎ xíng,sī mǎ mǎ qiáo cuì。
短鞭不可施,疾步无由致。duǎn biān bù kě shī,jí bù wú yóu zhì。
使君驻马言,愿以长鞭遗。shǐ jūn zhù mǎ yán,yuàn yǐ zhǎng biān yí。
此遗不寻常,此鞭不容易。cǐ yí bù xún cháng,cǐ biān bù róng yì。
金坚无缴绕,玉滑无尘腻。jīn jiān wú jiǎo rào,yù huá wú chén nì。
青蛇坼生石,不刺山阿地。qīng shé chè shēng shí,bù cì shān ā dì。
乌龟旋眼斑,不染红头泪。wū guī xuán yǎn bān,bù rǎn hóng tóu lèi。
长看雷雨痕,未忍驽骀试。zhǎng kàn léi yǔ hén,wèi rěn nú dài shì。
持用换所持,无令等闲弃。chí yòng huàn suǒ chí,wú lìng děng xián qì。
答云君何奇,赠我君所贵。dá yún jūn hé qí,zèng wǒ jūn suǒ guì。
我用亦不凡,终身保明义。wǒ yòng yì bù fán,zhōng shēn bǎo míng yì。
誓以鞭奸顽,不以鞭蹇踬。shì yǐ biān jiān wán,bù yǐ biān jiǎn zhì。
指撝狡兔踪,决挞怪龙睡。zhǐ huī jiǎo tù zōng,jué tà guài lóng shuì。
借令寸寸折,节节不虚坠。jiè lìng cùn cùn zhé,jié jié bù xū zhuì。
因作换鞭诗,诗成谓同志。yīn zuò huàn biān shī,shī chéng wèi tóng zhì。
而我得闻之,笑君年少意。ér wǒ dé wén zhī,xiào jūn nián shǎo yì。
安用换长鞭,鞭长亦奚为。ān yòng huàn zhǎng biān,biān zhǎng yì xī wèi。
我有鞭尺馀,泥抛风雨渍。wǒ yǒu biān chǐ yú,ní pāo fēng yǔ zì。
不拟闲赠行,唯将烂夸醉。bù nǐ xián zèng xíng,wéi jiāng làn kuā zuì。
春来信马头,款缓花前辔。chūn lái xìn mǎ tóu,kuǎn huǎn huā qián pèi。
愿我迟似挛,饶君疾如翅。yuàn wǒ chí shì luán,ráo jūn jí rú chì。
元稹

元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。 元稹的作品>>

猜您喜欢

赠乐天

元稹

莫言邻境易经过,彼此分符欲奈何。mò yán lín jìng yì jīng guò,bǐ cǐ fēn fú yù nài hé。
垂老相逢渐难别,白头期限各无多。chuí lǎo xiāng féng jiàn nán bié,bái tóu qī xiàn gè wú duō。

重赠

元稹

休遣玲珑唱我诗,我诗多是别君词。xiū qiǎn líng lóng chàng wǒ shī,wǒ shī duō shì bié jūn cí。
明朝又向江头别,月落潮平是去时。míng cháo yòu xiàng jiāng tóu bié,yuè luò cháo píng shì qù shí。

别后西陵晚眺

元稹

晚日未抛诗笔砚,夕阳空望郡楼台。wǎn rì wèi pāo shī bǐ yàn,xī yáng kōng wàng jùn lóu tái。
与君后会知何日,不似潮头暮却回。yǔ jūn hòu huì zhī hé rì,bù shì cháo tóu mù què huí。

酬乐天重寄别

元稹

却报君侯听苦辞,老头抛我欲何之。què bào jūn hóu tīng kǔ cí,lǎo tóu pāo wǒ yù hé zhī。
武牢关外虽分手,不似如今衰白时。wǔ láo guān wài suī fēn shǒu,bù shì rú jīn shuāi bái shí。

寄浙西李大夫四首

元稹

柳眼梅心渐欲春,白头西望忆何人。liǔ yǎn méi xīn jiàn yù chūn,bái tóu xī wàng yì hé rén。
金陵太守曾相伴,共蹋银台一路尘。jīn líng tài shǒu céng xiāng bàn,gòng tà yín tái yī lù chén。

寄浙西李大夫四首

元稹

蕊珠深处少人知,网索西临太液池。ruǐ zhū shēn chù shǎo rén zhī,wǎng suǒ xī lín tài yè chí。
浴殿晓闻天语后,步廊骑马笑相随。yù diàn xiǎo wén tiān yǔ hòu,bù láng qí mǎ xiào xiāng suí。

寄浙西李大夫四首

元稹

禁林同直话交情,无夜无曾不到明。jìn lín tóng zhí huà jiāo qíng,wú yè wú céng bù dào míng。
最忆西楼人静夜,玉晨钟磬两三声。zuì yì xī lóu rén jìng yè,yù chén zhōng qìng liǎng sān shēng。

寄浙西李大夫四首

元稹

由来鹏化便图南,浙右虽雄我未甘。yóu lái péng huà biàn tú nán,zhè yòu suī xióng wǒ wèi gān。
早渡西江好归去,莫抛舟楫滞春潭。zǎo dù xī jiāng hǎo guī qù,mò pāo zhōu jí zhì chūn tán。

为乐天自勘诗集因思顷年城南醉归马上递唱艳曲十馀里不绝长庆初俱以制诰侍宿南郊斋宫夜后偶吟数十篇两掖诸公洎翰林学士三十馀人惊起就听逮至卒吏莫不众观群公直至侍从行礼之时不复聚寐予与乐天吟哦竟亦不绝因书于乐天卷后越中冬夜风雨不觉将晓诸门互启关锁即事成篇

元稹

春野醉吟十里程,斋宫潜咏万人惊。chūn yě zuì yín shí lǐ chéng,zhāi gōng qián yǒng wàn rén jīng。
今宵不寐到明读,风雨晓闻开锁声。jīn xiāo bù mèi dào míng dú,fēng yǔ xiǎo wén kāi suǒ shēng。

题长庆四年历日尾

元稹

残历半张馀十四,灰心雪鬓两悽然。cán lì bàn zhāng yú shí sì,huī xīn xuě bìn liǎng qī rán。
定知新岁御楼后,从此不名长庆年。dìng zhī xīn suì yù lóu hòu,cóng cǐ bù míng zhǎng qìng nián。

刘阮妻

元稹

仙洞千年一度开,等闲偷入又偷回。xiān dòng qiān nián yī dù kāi,děng xián tōu rù yòu tōu huí。
桃花飞尽东风起,何处消沈去不来。táo huā fēi jǐn dōng fēng qǐ,hé chù xiāo shěn qù bù lái。

刘阮妻

元稹

芙蓉脂肉绿云鬟,罨画楼台青黛山。fú róng zhī ròu lǜ yún huán,yǎn huà lóu tái qīng dài shān。
千树桃花万年药,不知何事忆人间。qiān shù táo huā wàn nián yào,bù zhī hé shì yì rén jiān。

暮秋

元稹

看著墙西日又沈,步廊回合戟门深。kàn zhù qiáng xī rì yòu shěn,bù láng huí hé jǐ mén shēn。
栖乌满树声声绝,小玉上床铺夜衾。qī wū mǎn shù shēng shēng jué,xiǎo yù shàng chuáng pù yè qīn。

压墙花

元稹

野性大都迷里巷,爱将高树记人家。yě xìng dà dōu mí lǐ xiàng,ài jiāng gāo shù jì rén jiā。
春来偏认平阳宅,为见墙头拂面花。chūn lái piān rèn píng yáng zhái,wèi jiàn qiáng tóu fú miàn huā。

舞腰

元稹

裙裾旋旋手迢迢,不趁音声自趁娇。qún jū xuán xuán shǒu tiáo tiáo,bù chèn yīn shēng zì chèn jiāo。
未必诸郎知曲误,一时偷眼为回腰。wèi bì zhū láng zhī qū wù,yī shí tōu yǎn wèi huí yāo。