古诗词

题冤句宋少府厅留别

刘长卿

宋侯人之秀,独步南曹吏。sòng hóu rén zhī xiù,dú bù nán cáo lì。
世上无此才,天生一公器。shì shàng wú cǐ cái,tiān shēng yī gōng qì。
尚甘黄绶屈,未适青云意。shàng gān huáng shòu qū,wèi shì qīng yún yì。
洞澈万顷陂,昂藏千里骥。dòng chè wàn qǐng bēi,áng cáng qiān lǐ jì。
从宦闻苦节,应物推高谊。cóng huàn wén kǔ jié,yīng wù tuī gāo yì。
薄俸不自资,倾家共人费。báo fèng bù zì zī,qīng jiā gòng rén fèi。
顾予倦栖托,终日忧穷匮。gù yǔ juàn qī tuō,zhōng rì yōu qióng kuì。
开口即有求,私心岂无愧。kāi kǒu jí yǒu qiú,sī xīn qǐ wú kuì。
幸逢东道主,因辍西征骑。xìng féng dōng dào zhǔ,yīn chuò xī zhēng qí。
对话堪息机,披文欲忘味。duì huà kān xī jī,pī wén yù wàng wèi。
壶觞招过客,几案无留事。hú shāng zhāo guò kè,jǐ àn wú liú shì。
绿树映层城,苍苔覆闲地。lǜ shù yìng céng chéng,cāng tái fù xián dì。
一言重然诺,累夕陪宴慰。yī yán zhòng rán nuò,lèi xī péi yàn wèi。
何意秋风来,飒然动归思。hé yì qiū fēng lái,sà rán dòng guī sī。
留欢殊自惬,去念能为累。liú huān shū zì qiè,qù niàn néng wèi lèi。
草色愁别时,槐花落行次。cǎo sè chóu bié shí,huái huā luò xíng cì。
临期仍把手,此会良不易。lín qī réng bǎ shǒu,cǐ huì liáng bù yì。
他日琼树枝,相思劳梦寐。tā rì qióng shù zhī,xiāng sī láo mèng mèi。
刘长卿

刘长卿

刘长卿(约726 — 约786),字文房,汉族,宣城(今属安徽)人,唐代诗人。后迁居洛阳,河间(今属河北)为其郡望。玄宗天宝年间进士。肃宗至德中官监察御史,后为长洲县尉,因事下狱,贬南巴尉。代宗大历中任转运使判官,知淮西、鄂岳转运留后,又被诬再贬睦州司马。德宗建中年间,官终随州刺史,世称刘随州。 刘长卿的作品>>

猜您喜欢

会赦后酬主簿所问

刘长卿

江南海北长相忆,浅水深山独掩扉。jiāng nán hǎi běi zhǎng xiāng yì,qiǎn shuǐ shēn shān dú yǎn fēi。
重见太平身已老,桃源久住不能归。zhòng jiàn tài píng shēn yǐ lǎo,táo yuán jiǔ zhù bù néng guī。

酬李穆见寄

刘长卿

孤舟相访至天涯,万转云山路更赊。gū zhōu xiāng fǎng zhì tiān yá,wàn zhuǎn yún shān lù gèng shē。
欲扫柴门迎远客,青苔黄叶满贫家。yù sǎo chái mén yíng yuǎn kè,qīng tái huáng yè mǎn pín jiā。

寻盛禅师兰若

刘长卿

秋草黄花覆古阡,隔林何处起人烟。qiū cǎo huáng huā fù gǔ qiān,gé lín hé chù qǐ rén yān。
山僧独在山中老,唯有寒松见少年。shān sēng dú zài shān zhōng lǎo,wéi yǒu hán sōng jiàn shǎo nián。

赠崔九载华

刘长卿

怜君一见一悲歌,岁岁无如老去何。lián jūn yī jiàn yī bēi gē,suì suì wú rú lǎo qù hé。
白屋渐看秋草没,青云莫道故人多。bái wū jiàn kàn qiū cǎo méi,qīng yún mò dào gù rén duō。

送刘萱之道州谒崔大夫

刘长卿

沅水悠悠湘水春,临歧南望一沾巾。yuán shuǐ yōu yōu xiāng shuǐ chūn,lín qí nán wàng yī zhān jīn。
信陵门下三千客,君到长沙见几人。xìn líng mén xià sān qiān kè,jūn dào zhǎng shā jiàn jǐ rén。

同崔载华赠日本聘使

刘长卿

怜君异域朝周远,积水连天何处通。lián jūn yì yù cháo zhōu yuǎn,jī shuǐ lián tiān hé chù tōng。
遥指来从初日外,始知更有扶桑东。yáo zhǐ lái cóng chū rì wài,shǐ zhī gèng yǒu fú sāng dōng。

出丰县界寄韩明府

刘长卿

回首古原上,未能辞旧乡。huí shǒu gǔ yuán shàng,wèi néng cí jiù xiāng。
西风收暮雨,隐隐分芒砀。xī fēng shōu mù yǔ,yǐn yǐn fēn máng dàng。
贤友此为邑,令名满徐方。xián yǒu cǐ wèi yì,lìng míng mǎn xú fāng。
音容想在眼,暂若升琴堂。yīn róng xiǎng zài yǎn,zàn ruò shēng qín táng。
疲马顾春草,行人看夕阳。pí mǎ gù chūn cǎo,xíng rén kàn xī yáng。
自非传尺素,谁为论中肠。zì fēi chuán chǐ sù,shuí wèi lùn zhōng cháng。