古诗词

华清宫三十韵

杜牧

绣岭明珠殿,层峦下缭墙。xiù lǐng míng zhū diàn,céng luán xià liáo qiáng。
仰窥丹槛影,犹想赭袍光。yǎng kuī dān kǎn yǐng,yóu xiǎng zhě páo guāng。
昔帝登封后,中原自古强。xī dì dēng fēng hòu,zhōng yuán zì gǔ qiáng。
一千年际会,三万里农桑。yī qiān nián jì huì,sān wàn lǐ nóng sāng。
几席延尧舜,轩墀接禹汤。jǐ xí yán yáo shùn,xuān chí jiē yǔ tāng。
雷霆驰号令,星斗焕文章。léi tíng chí hào lìng,xīng dòu huàn wén zhāng。
钓筑乘时用,芝兰在处芳。diào zhù chéng shí yòng,zhī lán zài chù fāng。
北扉闲木索,南面富循良。běi fēi xián mù suǒ,nán miàn fù xún liáng。
至道思玄圃,平居厌未央。zhì dào sī xuán pǔ,píng jū yàn wèi yāng。
钩陈裹岩谷,文陛压青苍。gōu chén guǒ yán gǔ,wén bì yā qīng cāng。
歌吹千秋节,楼台八月凉。gē chuī qiān qiū jié,lóu tái bā yuè liáng。
神仙高缥缈,环佩碎丁当。shén xiān gāo piāo miǎo,huán pèi suì dīng dāng。
泉暖涵窗镜,云娇惹粉囊。quán nuǎn hán chuāng jìng,yún jiāo rě fěn náng。
嫩岚滋翠葆,清渭照红妆。nèn lán zī cuì bǎo,qīng wèi zhào hóng zhuāng。
帖泰生灵寿,欢娱岁序长。tiē tài shēng líng shòu,huān yú suì xù zhǎng。
月闻仙曲调,霓作舞衣裳。yuè wén xiān qū diào,ní zuò wǔ yī shang。
雨露偏金穴,乾坤入醉乡。yǔ lù piān jīn xué,qián kūn rù zuì xiāng。
玩兵师汉武,回手倒干将。wán bīng shī hàn wǔ,huí shǒu dào gàn jiāng。
黥鬣掀东海,胡牙揭上阳。qíng liè xiān dōng hǎi,hú yá jiē shàng yáng。
喧呼马嵬血,零落羽林枪。xuān hū mǎ wéi xuè,líng luò yǔ lín qiāng。
倾国留无路,还魂怨有香。qīng guó liú wú lù,hái hún yuàn yǒu xiāng。
蜀峰横惨澹,秦树远微茫。shǔ fēng héng cǎn dàn,qín shù yuǎn wēi máng。
鼎重山难转,天扶业更昌。dǐng zhòng shān nán zhuǎn,tiān fú yè gèng chāng。
望贤馀故老,花萼旧池塘。wàng xián yú gù lǎo,huā è jiù chí táng。
往事人谁问,幽襟泪独伤。wǎng shì rén shuí wèn,yōu jīn lèi dú shāng。
碧檐斜送日,殷叶半凋霜。bì yán xié sòng rì,yīn yè bàn diāo shuāng。
迸水倾瑶砌,疏风罅玉房。bèng shuǐ qīng yáo qì,shū fēng xià yù fáng。
尘埃羯鼓索,片段荔枝筐。chén āi jié gǔ suǒ,piàn duàn lì zhī kuāng。
鸟啄摧寒木,蜗涎蠹画梁。niǎo zhuó cuī hán mù,wō xián dù huà liáng。
孤烟知客恨,遥起泰陵傍。gū yān zhī kè hèn,yáo qǐ tài líng bàng。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

斑竹筒簟

杜牧

血染斑斑成锦纹,昔年遗恨至今存。xuè rǎn bān bān chéng jǐn wén,xī nián yí hèn zhì jīn cún。
分明知是湘妃泣,何忍将身卧泪痕。fēn míng zhī shì xiāng fēi qì,hé rěn jiāng shēn wò lèi hén。

和严恽秀才落花

杜牧

共惜流年留不得,且环流水醉流杯。gòng xī liú nián liú bù dé,qiě huán liú shuǐ zuì liú bēi。
无情红艳年年盛,不恨凋零却恨开。wú qíng hóng yàn nián nián shèng,bù hèn diāo líng què hèn kāi。

倡楼戏赠

杜牧

细柳桥边深半春,缬衣帘里动香尘。xì liǔ qiáo biān shēn bàn chūn,xié yī lián lǐ dòng xiāng chén。
无端有寄闲消息,背插金钗笑向人。wú duān yǒu jì xián xiāo xī,bèi chā jīn chāi xiào xiàng rén。

过大梁闻河亭方宴赠孙子端

杜牧

梁园纵玩归应少,赋雪搜才去必频。liáng yuán zòng wán guī yīng shǎo,fù xuě sōu cái qù bì pín。
板落岂缘无罚酒,不教客右更添人。bǎn luò qǐ yuán wú fá jiǔ,bù jiào kè yòu gèng tiān rén。

寄题宣州开元寺

杜牧

松寺曾同一鹤栖,夜深台殿月高低。sōng sì céng tóng yī hè qī,yè shēn tái diàn yuè gāo dī。
何人为倚东楼柱,正是千山雪涨溪。hé rén wèi yǐ dōng lóu zhù,zhèng shì qiān shān xuě zhǎng xī。

宣州开元寺南楼

杜牧

小楼才受一床横,终日看山酒满倾。xiǎo lóu cái shòu yī chuáng héng,zhōng rì kàn shān jiǔ mǎn qīng。
可惜和风夜来雨,醉中虚度打窗声。kě xī hé fēng yè lái yǔ,zuì zhōng xū dù dǎ chuāng shēng。

留赠

杜牧

舞靴应任闲人看,笑脸还须待我开。wǔ xuē yīng rèn xián rén kàn,xiào liǎn hái xū dài wǒ kāi。
不用镜前空有泪,蔷薇花谢即归来。bù yòng jìng qián kōng yǒu lèi,qiáng wēi huā xiè jí guī lái。

送薛邽二首其一

杜牧

可怜走马骑驴汉,岂有风光肯占伊。kě lián zǒu mǎ qí lǘ hàn,qǐ yǒu fēng guāng kěn zhàn yī。
只有三张最惆怅,下山回马尚迟迟。zhǐ yǒu sān zhāng zuì chóu chàng,xià shān huí mǎ shàng chí chí。

南陵道中

杜牧

南陵水面漫悠悠,风紧云轻欲变秋。nán líng shuǐ miàn màn yōu yōu,fēng jǐn yún qīng yù biàn qiū。
正是客心孤回处,谁家红袖凭江楼。zhèng shì kè xīn gū huí chù,shuí jiā hóng xiù píng jiāng lóu。

别家

杜牧

初岁娇儿未识爷,别爷不拜手吒叉。chū suì jiāo ér wèi shí yé,bié yé bù bài shǒu zhā chā。
拊头一别三千里,何日迎门却到家。fǔ tóu yī bié sān qiān lǐ,hé rì yíng mén què dào jiā。

杜牧

连云接塞添迢递,洒幕侵灯送寂寥。lián yún jiē sāi tiān tiáo dì,sǎ mù qīn dēng sòng jì liáo。
一夜不眠孤客耳,主人窗外有芭蕉。yī yè bù mián gū kè ěr,zhǔ rén chuāng wài yǒu bā jiāo。

送人

杜牧

鸳鸯帐里暖芙蓉,低泣关山几万重。yuān yāng zhàng lǐ nuǎn fú róng,dī qì guān shān jǐ wàn zhòng。
明镜半边钗一股,此生何处不相逢?míng jìng bàn biān chāi yī gǔ,cǐ shēng hé chù bù xiāng féng?

醉赠薛道封

杜牧

饮酒论文四百刻,水分云隔二三年。yǐn jiǔ lùn wén sì bǎi kè,shuǐ fēn yún gé èr sān nián。
男儿事业知公有,卖与明君直几钱。nán ér shì yè zhī gōng yǒu,mài yǔ míng jūn zhí jǐ qián。

咏袜

杜牧

钿尺裁量减四分,纤纤玉笋裹轻云。diàn chǐ cái liàng jiǎn sì fēn,xiān xiān yù sǔn guǒ qīng yún。
五陵年少欺他醉,笑把花前出画裙。wǔ líng nián shǎo qī tā zuì,xiào bǎ huā qián chū huà qún。

宫词二首

杜牧

蝉翼轻绡傅体红,玉肤如醉向春风。chán yì qīng xiāo fù tǐ hóng,yù fū rú zuì xiàng chūn fēng。
深宫锁闭犹疑惑,更取丹沙试辟宫。shēn gōng suǒ bì yóu yí huò,gèng qǔ dān shā shì pì gōng。