古诗词

往年随故府吴兴公夜泊芜湖口今赴官西去再宿芜湖感旧伤怀因成十六韵

杜牧

南指陵阳路,东流似昔年。nán zhǐ líng yáng lù,dōng liú shì xī nián。
重恩山未答,双鬓雪飘然。zhòng ēn shān wèi dá,shuāng bìn xuě piāo rán。
数仞惭投迹,群公愧拍肩。shù rèn cán tóu jì,qún gōng kuì pāi jiān。
驽骀蒙锦绣,尘土浴潺湲。nú dài méng jǐn xiù,chén tǔ yù chán yuán。
郭隗黄金峻,虞卿白璧鲜。guō kuí huáng jīn jùn,yú qīng bái bì xiān。
貔貅环玉帐,鹦鹉破蛮笺。pí xiū huán yù zhàng,yīng wǔ pò mán jiān。
极浦沈碑会,秋花落帽筵。jí pǔ shěn bēi huì,qiū huā luò mào yán。
旌旗明迥野,冠佩照神仙。jīng qí míng jiǒng yě,guān pèi zhào shén xiān。
筹画言何补,优容道实全。chóu huà yán hé bǔ,yōu róng dào shí quán。
讴谣人扑地,鸡犬树连天。ōu yáo rén pū dì,jī quǎn shù lián tiān。
紫凤超如电,青襟散似烟。zǐ fèng chāo rú diàn,qīng jīn sàn shì yān。
苍生未经济,坟草已芊绵。cāng shēng wèi jīng jì,fén cǎo yǐ qiān mián。
往事惟沙月,孤灯但客船。wǎng shì wéi shā yuè,gū dēng dàn kè chuán。
岘山云影畔,棠叶水声前。xiàn shān yún yǐng pàn,táng yè shuǐ shēng qián。
故国还归去,浮生亦可怜。gù guó hái guī qù,fú shēng yì kě lián。
高歌一曲泪,明日夕阳边。gāo gē yī qū lèi,míng rì xī yáng biān。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

独柳

杜牧

含烟一株柳,拂地摇风久。hán yān yī zhū liǔ,fú dì yáo fēng jiǔ。
佳人不忍折,怅望回纤手。jiā rén bù rěn zhé,chàng wàng huí xiān shǒu。

将赴湖州留题亭菊

杜牧

陶菊手自种,楚兰心有期。táo jú shǒu zì zhǒng,chǔ lán xīn yǒu qī。
遥知渡江日,正是撷芳时。yáo zhī dù jiāng rì,zhèng shì xié fāng shí。

折菊

杜牧

篱东菊径深,折得自孤吟。lí dōng jú jìng shēn,zhé dé zì gū yín。
雨中衣半湿,拥鼻自知心。yǔ zhōng yī bàn shī,yōng bí zì zhī xīn。

哭李给事中敏

杜牧

阳陵郭门外,陂陁丈五坟。yáng líng guō mén wài,bēi tuó zhàng wǔ fén。
九泉如结友,兹地好埋君。jiǔ quán rú jié yǒu,zī dì hǎo mái jūn。

黄州竹径斗

杜牧

竹浊蟠小径,屈折斗蛇来。zhú zhuó pán xiǎo jìng,qū zhé dòu shé lái。
三年得归去,知绕几千回。sān nián dé guī qù,zhī rào jǐ qiān huí。

题敬爱寺楼

杜牧

暮景千山雪,春寒百尺楼。mù jǐng qiān shān xuě,chūn hán bǎi chǐ lóu。
独登还独下,谁会我悠悠。dú dēng hái dú xià,shuí huì wǒ yōu yōu。

题新定八松院小石

杜牧

雨滴珠玑碎,苔生紫翠重。yǔ dī zhū jī suì,tái shēng zǐ cuì zhòng。
故关何日到,且看小三峰。gù guān hé rì dào,qiě kàn xiǎo sān fēng。

送薛种游湖南

杜牧

贾傅松醪酒,秋来美更香。jiǎ fù sōng láo jiǔ,qiū lái měi gèng xiāng。
怜君片云思,一去绕潇湘。lián jūn piàn yún sī,yī qù rào xiāo xiāng。

重题绝句一首

杜牧

邮亭寄人世,人世寄邮亭。yóu tíng jì rén shì,rén shì jì yóu tíng。
何如自筹度,鸿路有冥冥。hé rú zì chóu dù,hóng lù yǒu míng míng。

寄远

杜牧

只影随惊雁,单栖锁画笼。zhǐ yǐng suí jīng yàn,dān qī suǒ huà lóng。
向春罗袖薄,谁念舞台风。xiàng chūn luó xiù báo,shuí niàn wǔ tái fēng。

送卢秀才一绝

杜牧

春濑与烟远,送君孤棹开。chūn lài yǔ yān yuǎn,sòng jūn gū zhào kāi。
潺湲如不改,愁更钓鱼来。chán yuán rú bù gǎi,chóu gèng diào yú lái。

醉题

杜牧

金镊洗霜鬓,银觥敌露桃。jīn niè xǐ shuāng bìn,yín gōng dí lù táo。
醉头扶不起,三丈日还高。zuì tóu fú bù qǐ,sān zhàng rì hái gāo。

题张处士山庄一绝

杜牧

好鸟疑敲磬,风蝉认轧筝。hǎo niǎo yí qiāo qìng,fēng chán rèn yà zhēng。
修篁与嘉树,偏倚半岩生。xiū huáng yǔ jiā shù,piān yǐ bàn yán shēng。

盆池

杜牧

凿破苍苔地,偷他一片天。záo pò cāng tái dì,tōu tā yī piàn tiān。
白云生镜里,明月落阶前。bái yún shēng jìng lǐ,míng yuè luò jiē qián。

有寄

杜牧

云阔烟深树,江澄水浴秋。yún kuò yān shēn shù,jiāng chéng shuǐ yù qiū。
美人何处在,明月万山头。měi rén hé chù zài,míng yuè wàn shān tóu。