古诗词

和野人殷潜之题筹笔驿十四韵

杜牧

三吴裂婺女,九锡狱孤儿。sān wú liè wù nǚ,jiǔ xī yù gū ér。
霸主业未半,本朝心是谁。bà zhǔ yè wèi bàn,běn cháo xīn shì shuí。
永安宫受诏,筹笔驿沉思。yǒng ān gōng shòu zhào,chóu bǐ yì chén sī。
画地乾坤在,濡毫胜负知。huà dì qián kūn zài,rú háo shèng fù zhī。
艰难同草创,得失计毫厘。jiān nán tóng cǎo chuàng,dé shī jì háo lí。
寂默经千虑,分明浑一期。jì mò jīng qiān lǜ,fēn míng hún yī qī。
川流萦智思,山耸助扶持。chuān liú yíng zhì sī,shān sǒng zhù fú chí。
慷慨匡时略,从容问罪师。kāng kǎi kuāng shí lüè,cóng róng wèn zuì shī。
褒中秋鼓角,渭曲晚旌旗。bāo zhōng qiū gǔ jiǎo,wèi qū wǎn jīng qí。
仗义悬无敌,鸣攻故有辞。zhàng yì xuán wú dí,míng gōng gù yǒu cí。
若非天夺去,岂复虑能支。ruò fēi tiān duó qù,qǐ fù lǜ néng zhī。
子夜星才落,鸿毛鼎便移。zi yè xīng cái luò,hóng máo dǐng biàn yí。
邮亭世自换,白日事长垂。yóu tíng shì zì huàn,bái rì shì zhǎng chuí。
何处躬耕者,犹题殄瘁诗。hé chù gōng gēng zhě,yóu tí tiǎn cuì shī。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

独柳

杜牧

含烟一株柳,拂地摇风久。hán yān yī zhū liǔ,fú dì yáo fēng jiǔ。
佳人不忍折,怅望回纤手。jiā rén bù rěn zhé,chàng wàng huí xiān shǒu。

将赴湖州留题亭菊

杜牧

陶菊手自种,楚兰心有期。táo jú shǒu zì zhǒng,chǔ lán xīn yǒu qī。
遥知渡江日,正是撷芳时。yáo zhī dù jiāng rì,zhèng shì xié fāng shí。

折菊

杜牧

篱东菊径深,折得自孤吟。lí dōng jú jìng shēn,zhé dé zì gū yín。
雨中衣半湿,拥鼻自知心。yǔ zhōng yī bàn shī,yōng bí zì zhī xīn。

哭李给事中敏

杜牧

阳陵郭门外,陂陁丈五坟。yáng líng guō mén wài,bēi tuó zhàng wǔ fén。
九泉如结友,兹地好埋君。jiǔ quán rú jié yǒu,zī dì hǎo mái jūn。

黄州竹径斗

杜牧

竹浊蟠小径,屈折斗蛇来。zhú zhuó pán xiǎo jìng,qū zhé dòu shé lái。
三年得归去,知绕几千回。sān nián dé guī qù,zhī rào jǐ qiān huí。

题敬爱寺楼

杜牧

暮景千山雪,春寒百尺楼。mù jǐng qiān shān xuě,chūn hán bǎi chǐ lóu。
独登还独下,谁会我悠悠。dú dēng hái dú xià,shuí huì wǒ yōu yōu。

题新定八松院小石

杜牧

雨滴珠玑碎,苔生紫翠重。yǔ dī zhū jī suì,tái shēng zǐ cuì zhòng。
故关何日到,且看小三峰。gù guān hé rì dào,qiě kàn xiǎo sān fēng。

送薛种游湖南

杜牧

贾傅松醪酒,秋来美更香。jiǎ fù sōng láo jiǔ,qiū lái měi gèng xiāng。
怜君片云思,一去绕潇湘。lián jūn piàn yún sī,yī qù rào xiāo xiāng。

重题绝句一首

杜牧

邮亭寄人世,人世寄邮亭。yóu tíng jì rén shì,rén shì jì yóu tíng。
何如自筹度,鸿路有冥冥。hé rú zì chóu dù,hóng lù yǒu míng míng。

寄远

杜牧

只影随惊雁,单栖锁画笼。zhǐ yǐng suí jīng yàn,dān qī suǒ huà lóng。
向春罗袖薄,谁念舞台风。xiàng chūn luó xiù báo,shuí niàn wǔ tái fēng。

送卢秀才一绝

杜牧

春濑与烟远,送君孤棹开。chūn lài yǔ yān yuǎn,sòng jūn gū zhào kāi。
潺湲如不改,愁更钓鱼来。chán yuán rú bù gǎi,chóu gèng diào yú lái。

醉题

杜牧

金镊洗霜鬓,银觥敌露桃。jīn niè xǐ shuāng bìn,yín gōng dí lù táo。
醉头扶不起,三丈日还高。zuì tóu fú bù qǐ,sān zhàng rì hái gāo。

题张处士山庄一绝

杜牧

好鸟疑敲磬,风蝉认轧筝。hǎo niǎo yí qiāo qìng,fēng chán rèn yà zhēng。
修篁与嘉树,偏倚半岩生。xiū huáng yǔ jiā shù,piān yǐ bàn yán shēng。

盆池

杜牧

凿破苍苔地,偷他一片天。záo pò cāng tái dì,tōu tā yī piàn tiān。
白云生镜里,明月落阶前。bái yún shēng jìng lǐ,míng yuè luò jiē qián。

有寄

杜牧

云阔烟深树,江澄水浴秋。yún kuò yān shēn shù,jiāng chéng shuǐ yù qiū。
美人何处在,明月万山头。měi rén hé chù zài,míng yuè wàn shān tóu。