古诗词

李甘诗

杜牧

太和八九年,训注极虓虎。tài hé bā jiǔ nián,xùn zhù jí xiāo hǔ。
潜身九地底,转上青天去。qián shēn jiǔ dì dǐ,zhuǎn shàng qīng tiān qù。
四海镜清澄,千官云片缕。sì hǎi jìng qīng chéng,qiān guān yún piàn lǚ。
公私各闲暇,追游日相伍。gōng sī gè xián xiá,zhuī yóu rì xiāng wǔ。
岂知祸乱根,枝叶潜滋莽。qǐ zhī huò luàn gēn,zhī yè qián zī mǎng。
九年夏四月,天诫若言语。jiǔ nián xià sì yuè,tiān jiè ruò yán yǔ。
烈风驾地震,狞雷驱猛雨。liè fēng jià dì zhèn,níng léi qū měng yǔ。
夜于正殿阶,拔去千年树。yè yú zhèng diàn jiē,bá qù qiān nián shù。
吾君不省觉,二凶日威武。wú jūn bù shěng jué,èr xiōng rì wēi wǔ。
操持北斗柄,开闭天门路。cāo chí běi dòu bǐng,kāi bì tiān mén lù。
森森明庭士,缩缩循墙鼠。sēn sēn míng tíng shì,suō suō xún qiáng shǔ。
平生负奇节,一旦如奴虏。píng shēng fù qí jié,yī dàn rú nú lǔ。
指名为锢党,状迹谁告诉。zhǐ míng wèi gù dǎng,zhuàng jì shuí gào sù。
喜无李杜诛,敢惮髡钳苦。xǐ wú lǐ dù zhū,gǎn dàn kūn qián kǔ。
时当秋夜月,日值曰庚午。shí dāng qiū yè yuè,rì zhí yuē gēng wǔ。
喧喧皆传言,明晨相登注。xuān xuān jiē chuán yán,míng chén xiāng dēng zhù。
予时与和鼎,官班各持斧。yǔ shí yǔ hé dǐng,guān bān gè chí fǔ。
和鼎顾予言,我死知处所。hé dǐng gù yǔ yán,wǒ sǐ zhī chù suǒ。
当庭裂诏书,退立须鼎俎。dāng tíng liè zhào shū,tuì lì xū dǐng zǔ。
君门晓日开,赭案横霞布。jūn mén xiǎo rì kāi,zhě àn héng xiá bù。
俨雅千官容,勃郁吾累怒。yǎn yǎ qiān guān róng,bó yù wú lèi nù。
适属命鄜将,昨之传者误。shì shǔ mìng fū jiāng,zuó zhī chuán zhě wù。
明日诏书下,谪斥南荒去。míng rì zhào shū xià,zhé chì nán huāng qù。
夜登青泥坂,坠车伤左股。yè dēng qīng ní bǎn,zhuì chē shāng zuǒ gǔ。
病妻尚在床,稚子初离乳。bìng qī shàng zài chuáng,zhì zi chū lí rǔ。
幽兰思楚泽,恨水啼湘渚。yōu lán sī chǔ zé,hèn shuǐ tí xiāng zhǔ。
恍恍三闾魂,悠悠一千古。huǎng huǎng sān lǘ hún,yōu yōu yī qiān gǔ。
其冬二凶败,涣汗开汤罟。qí dōng èr xiōng bài,huàn hàn kāi tāng gǔ。
贤者须丧亡,谗人尚堆堵。xián zhě xū sàng wáng,chán rén shàng duī dǔ。
予于后四年,谏官事明主。yǔ yú hòu sì nián,jiàn guān shì míng zhǔ。
常欲雪幽冤,于时一裨补。cháng yù xuě yōu yuān,yú shí yī bì bǔ。
拜章岂艰难,胆薄多忧惧。bài zhāng qǐ jiān nán,dǎn báo duō yōu jù。
如何干斗气,竟作炎荒土。rú hé gàn dòu qì,jìng zuò yán huāng tǔ。
题此涕滋笔,以代投湘赋。tí cǐ tì zī bǐ,yǐ dài tóu xiāng fù。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

独柳

杜牧

含烟一株柳,拂地摇风久。hán yān yī zhū liǔ,fú dì yáo fēng jiǔ。
佳人不忍折,怅望回纤手。jiā rén bù rěn zhé,chàng wàng huí xiān shǒu。

将赴湖州留题亭菊

杜牧

陶菊手自种,楚兰心有期。táo jú shǒu zì zhǒng,chǔ lán xīn yǒu qī。
遥知渡江日,正是撷芳时。yáo zhī dù jiāng rì,zhèng shì xié fāng shí。

折菊

杜牧

篱东菊径深,折得自孤吟。lí dōng jú jìng shēn,zhé dé zì gū yín。
雨中衣半湿,拥鼻自知心。yǔ zhōng yī bàn shī,yōng bí zì zhī xīn。

哭李给事中敏

杜牧

阳陵郭门外,陂陁丈五坟。yáng líng guō mén wài,bēi tuó zhàng wǔ fén。
九泉如结友,兹地好埋君。jiǔ quán rú jié yǒu,zī dì hǎo mái jūn。

黄州竹径斗

杜牧

竹浊蟠小径,屈折斗蛇来。zhú zhuó pán xiǎo jìng,qū zhé dòu shé lái。
三年得归去,知绕几千回。sān nián dé guī qù,zhī rào jǐ qiān huí。

题敬爱寺楼

杜牧

暮景千山雪,春寒百尺楼。mù jǐng qiān shān xuě,chūn hán bǎi chǐ lóu。
独登还独下,谁会我悠悠。dú dēng hái dú xià,shuí huì wǒ yōu yōu。

题新定八松院小石

杜牧

雨滴珠玑碎,苔生紫翠重。yǔ dī zhū jī suì,tái shēng zǐ cuì zhòng。
故关何日到,且看小三峰。gù guān hé rì dào,qiě kàn xiǎo sān fēng。

送薛种游湖南

杜牧

贾傅松醪酒,秋来美更香。jiǎ fù sōng láo jiǔ,qiū lái měi gèng xiāng。
怜君片云思,一去绕潇湘。lián jūn piàn yún sī,yī qù rào xiāo xiāng。

重题绝句一首

杜牧

邮亭寄人世,人世寄邮亭。yóu tíng jì rén shì,rén shì jì yóu tíng。
何如自筹度,鸿路有冥冥。hé rú zì chóu dù,hóng lù yǒu míng míng。

寄远

杜牧

只影随惊雁,单栖锁画笼。zhǐ yǐng suí jīng yàn,dān qī suǒ huà lóng。
向春罗袖薄,谁念舞台风。xiàng chūn luó xiù báo,shuí niàn wǔ tái fēng。

送卢秀才一绝

杜牧

春濑与烟远,送君孤棹开。chūn lài yǔ yān yuǎn,sòng jūn gū zhào kāi。
潺湲如不改,愁更钓鱼来。chán yuán rú bù gǎi,chóu gèng diào yú lái。

醉题

杜牧

金镊洗霜鬓,银觥敌露桃。jīn niè xǐ shuāng bìn,yín gōng dí lù táo。
醉头扶不起,三丈日还高。zuì tóu fú bù qǐ,sān zhàng rì hái gāo。

题张处士山庄一绝

杜牧

好鸟疑敲磬,风蝉认轧筝。hǎo niǎo yí qiāo qìng,fēng chán rèn yà zhēng。
修篁与嘉树,偏倚半岩生。xiū huáng yǔ jiā shù,piān yǐ bàn yán shēng。

盆池

杜牧

凿破苍苔地,偷他一片天。záo pò cāng tái dì,tōu tā yī piàn tiān。
白云生镜里,明月落阶前。bái yún shēng jìng lǐ,míng yuè luò jiē qián。

有寄

杜牧

云阔烟深树,江澄水浴秋。yún kuò yān shēn shù,jiāng chéng shuǐ yù qiū。
美人何处在,明月万山头。měi rén hé chù zài,míng yuè wàn shān tóu。